“Dù không phải chuyện ngày một ngày hai nhưng phát triển theo hướng này chắc chắn không sai.”
Các giám đốc điều hành đều gật đầu.
Bàn xong quyết định của công ty, Tần Chi Từ hỏi với vẻ thích thú: “Những ngày gần đây có trò chơi thú vị nào không?”
Có người trả lời: “Có một công ty nhỏ tên là 'công ty giải trí Tinh Không' đã tải lên một trò chơi giải trí, tôi đã xem video giới thiệu trò chơi thì thấy sản xuất khá tinh xảo, lối chơi cũng thú vị, đối phương còn mua banner quảng cáo trên trang chủ của chúng ta trong một tuần, xem ra rất tự tin.”
Mắt Tần Chi Từ sáng lên: “Vậy sao, trò chơi đó tên là gì?”
“Hình như là 'Chọc Ghẹo Hàng Xóm' thì phải, để tôi xác nhận lại đã.” Người vừa trả lời lập tức mở vòng tay, tra cứu thông tin, chẳng mấy chốc đã đưa ra câu trả lời khẳng định.
“Khi nào cho tải xuống?”
“Tối nay.”
“Giải tán.” Tần Chi Từ nghe xong, xem giờ, không nói hai lời đã đứng dậy rời đi ngay.
Các giám đốc điều hành nhìn nhau cười, thấy thế cũng không còn lạ lẫm gì nữa, mục đích khi ban đầu thành lập Love Play Times chính là để thỏa mãn sở thích cá nhân của Tần Chi Từ.
Những trò chơi được phát hành trên nền tảng IW giống như cái kho riêng của Tần Chi Từ, lý tưởng của anh ta là sưu tầm những trò chơi thú vị nhất trên toàn thế giới.
Tần Chi Từ không về nhà, anh ta có một phòng nghỉ riêng trong công ty, phần lớn thời gian đi làm anh ta đều nghỉ ngơi trong đó!
Chui vào phòng nghỉ riêng, Tần Chi Từ lập tức tìm thấy CG giới thiệu và bản demo của trò chơi “Chọc Ghẹo Hàng Xóm”.
“Ồ, trông thú vị đấy, phải quan sát trước sau đó vừa né tránh hàng xóm vừa đặt đạo cụ để chơi khăm đối phương, điểm số cuối cùng có lẽ được đánh giá dựa trên sự sáng tạo và tính liên tục của những trò chơi khăm.”
Xem xong bản demo, Tần Chi Từ lập tức bị thu hút, giờ mới năm giờ rưỡi, còn nửa tiếng nữa là trò chơi phát hành, phải đợi thêm một lúc nữa.
“Hừ... Đây là sân nhà tôi, tôi làm chủ!”
Không đợi đến sáu giờ, với tư cách là ông chủ của Love Play Times, tất nhiên anh ta có quyền hạn cao nhất, nhưng Tần Chi Từ luôn tự nhận mình là người chơi chân chính nên không quên trả tiền tải ứng dụng, sau khi thanh toán tiền đặt trước là 29.9 tệ anh ta mới đeo thiết bị ảo để tiến vào chơi trò chơi.
Vừa vào trò chơi, CG bắt đầu truyền phát, Tần Chi Từ không bỏ qua nó, anh ta có khả năng đồng cảm rất mạnh nên rất nhanh đã nhập vai.
“Úi... Sao lại có cảm giác quen thuộc thế này.” Tần Chi Từ không muốn thừa nhận nhưng ông Vương này hơi giống bố anh ta, hồi nhỏ ông quản lý thời gian của anh ta gần như chính xác đến từng giây, nghĩ đến đây khiến anh ta hơi rùng mình.
May mà trò chơi là phong cách 2D, sau khi CG kết thúc, anh ta đã hoàn toàn bị lối chơi mới mẻ thu hút, quên luôn cả bóng ma thời thơ ấu.
Phần hướng dẫn tân thủ ngắn gọn và rõ ràng, giúp Tần Chi Từ nhanh chóng nắm vững các kỹ năng cơ bản của trò chơi.
“Đơn giản quá mà.” Tần Chi Từ tự tin bước vào màn thứ hai, sau khi quan sát quy luật hoạt động của ông Vương, anh ta nhẹ nhàng lẻn vào nhà bên cạnh.
“Sau khi ông Vương ngủ trưa dậy sẽ cắt tỉa cây cảnh, sau đó đi tập thể dục, rồi tắm rửa, trước tiên mình sẽ dùng keo dán chặt kéo cắt tỉa của ông ta, sau đó tăng tốc máy chạy bộ của ông ta, cuối cùng lẻn vào phòng tắm đổi dầu gội của ông ta.”
Tần Chi Từ suy xét chu toàn, lúc lẻn vào nhà luôn cẩn thận tránh con đường hoạt động của ông Vương, nhưng anh ta đã bỏ qua lời nhắc nhở [Một số trò chơi khăm sẽ thay đổi quy luật hoạt động của ông Vương].
“Hì hì...” Tần Chi Từ đang đổi dầu gội hoàn toàn không ngờ ông Vương lại mở cửa đi thẳng vào phòng tắm.
Cạch một tiếng, cửa phòng tắm bị đẩy ra.
Tần Chi Từ lập tức cảm thấy sau lưng lạnh toát, anh ta cầm chai dầu gội trên tay từ từ quay đầu lại, đối diện với đôi mắt đỏ ngầu của ông Vương, giống hệt cảnh hồi nhỏ nghịch ngợm bị bắt gặp, bóng ma thời thơ ấu một lần nữa phủ kín tâm trí.
“Thì ra là thằng nhãi này!” Ông Vương trong phong cách 2D tức giận đến nỗi đầu bốc khói, túm lấy Tần Chi Từ, đánh anh ta một trận tơi bời rồi ném ra khỏi nhà.
Dù đã tắt cảm giác đau, nhưng chuyện bị đánh vẫn khiến tâm trạng Tần Chi Từ suy sụp, đặc biệt là sau khi bị ném ra khỏi nhà, anh ta ngã văng ra bãi cỏ, còn lăn ba vòng trong sân khiến mặt anh ta đỏ bừng.
Nhìn thấy lời nhắc màn chơi thất bại và cánh cửa nhà ông Vương đóng chặt, Tần Chi Từ hậm hực nói: “Chờ đó, tôi sẽ quay lại!”
Sắp đến giờ phát hành, tại công ty giải trí Tinh Không, Phương Diểu ngồi vững như núi Thái Sơn, nhàn nhã vẽ một số bản thảo thiết kế bối cảnh và nhân vật mới, xem ra anh đã bắt đầu chuẩn bị cho dự án tiếp theo.