Phương Diểu rất tức giận: "Tôi lên kế hoạch, cũng không có nghĩa là tôi có thể vượt ải trong một lần, hơn nữa cửa ải này không phải do tôi thiết kế."
Khương Thu Tự hừ một tiếng: "Đừng viện cớ, nói tóm lại, chính là ngốc!"
Phương Diểu mở giao diện livestream: "Cô xem, chúng ta vào game muộn hơn một tiếng, tiến độ đã đuổi kịp người livestream rồi, cô còn muốn thế nào nữa chứ."
Khương Thu Tự liếc mắt nhìn anh: "Đó là do tôi lợi hại, có liên quan gì đến anh đâu, không phải anh chỉ là người mở game thôi hả?!"
"…" Phương Diểu ngây người, sau đó nằm vật ra đất, "Tôi không làm nữa."
"Nhanh lên." Khương Thu Tự bước tới lấy chân huých anh.
Phương Diểu không thèm để ý, xoay người, quay lưng về phía cô: "Có ai đang nói chuyện hả, tôi không nghe thấy!"
Thấy anh ta như vậy, Khương Thu Tự vừa tức vừa buồn cười, một lúc sau, cô khẽ mím môi, giọng nói mềm mại hơn nhiều: "Được rồi, không nói anh nữa, mau đứng dậy đi!"
Phương Diểu quay lại, bắt đầu tìm cái chết: "Ái chà chà? Cô đang cầu xin tôi sao?"
"…" Khương Thu Tự cố gắng kiềm chế, nhưng thực sự không nhịn được, anh ta quá bỉ ổi.
Phương Diểu cũng nhận ra không ổn lắm, thấy nắm đấm của Khương Thu Tự từ từ siết chặt, anh liền bật dậy từ trên đất và chuồn mất.
"Cho anh chút sĩ diện anh còn vênh váo, anh quay lại đây cho tôi." Khương Thu Tự nhanh chân đuổi theo.
Hai người đang ở trong phòng chờ của "Căn Bếp Liều Lĩnh", không gian không lớn, là một căn nhà gỗ ấm cúng có lò sưởi, chỉ là lúc này căn nhà gỗ không được hòa thuận lắm. Khương Thu Tự đuổi theo Phương Diểu muốn ném anh vào lò sưởi.
Phương Diểu: "Đừng đuổi nữa, đừng tưởng rằng tôi dễ bắt nạt! Cho dù cô là sếp, nhưng còn đuổi theo thì tôi cũng không nhường cô!"
Khương Thu Tự: "Anh thử xem!"
Thấy Khương Thu Tự vẫn không coi ra gì, Phương Diểu nghĩ đã đến lúc phải cho cô thấy chút khí phách của đàn ông rồi.
Bước tới cạnh tường, trong lòng anh đã nghĩ ra một loạt động tác, quay người túm lấy Khương Thu Tự đẩy cô vào tường, sau đó tay phải vỗ lên tường, tạo thành tư thế ép tường hoàn hảo!
Sau khi lên kế hoạch xong, Phương Diểu tìm được thời cơ, trong lòng hét lên: "Chính là lúc này!"
Anh đột nhiên dừng lại rồi quay người, đưa tay ra nắm lấy Khương Thu Tự, sau đó...
"Tại sao tôi lại ở trên trời?" Phương Diểu chỉ cảm thấy trời đất quay cuồng, còn chưa kịp hiểu chuyện gì xảy ra, anh đã nằm dưới đất.
Tôi là ai? Tôi đang ở đâu? Đã xảy ra chuyện gì?
Phương Diểu nằm dưới đất nhìn Khương Thu Tự, câu đầu tiên là: "Cô mở hack?"
"Anh mới hack." Khương Thu Tự lấy chân đá Phương Diểu đang nằm dưới đất: "Được lắm, anh có bản lĩnh rồi, còn muốn phản kháng thật."
"…" Phương Diểu cạn lời, mọi chuyện không giống như anh đã lên kế hoạch, không nên như vậy.
Đang lúng túng, bộ phận vận hành đã đến cứu, gửi một tin nhắn tới.
"Giám đốc, tổng số người xem của hai phòng livestream đã hơn một triệu, tính đến thời điểm hiện tại, "Căn Bếp Liều Lĩnh" đã bán được 100.000 bộ trên nền tảng IW."
Nhân cơ hội này, Phương Diểu nhảy bật dậy: “Xin tin nhắn chưa? Thành công lớn rồi, tôi giỏi chứ?”
Tất nhiên Khương Thu Tự đã nhận được, mặc dù Phương Diểu chuyển cảnh hơi gượng ép, nhưng cô không nói ra: "Nhận được rồi, tạm ổn."
Phương Diểu: "Gì mà tạm ổn, bây giờ chúng ta là công ty game hot nhất trên hành tinh này!"
"Hừ." Khương Thu Tự hừ một tiếng, lời nói của Phương Diểu hơi giống như chạy bộ đường dài 10 nghìn mét, mới chạy được 10 mét, dẫn trước 0,1 mét, đã nói mình là người về nhất, đúng là không biết xấu hổ. Nhưng không thể không thừa nhận, nghe có vẻ hơi kích thích!
"Được rồi, tôi nghỉ ngơi xong rồi, cửa ải tiếp theo!" Phương Diểu lấy lại tinh thần.
Khương Thu Tự cong môi: "Anh nghiêm túc chút đi, đừng có ngáng chân tôi!"
Phương Diểu không phục: "Đừng có đắc ý, cửa ải mới, bắt đầu mới, chưa biết ai ngáng chân ai đâu!"
Ba phút sau...
Khương Thu Tự hùng hổ dọa người: "Biết tại sao chỉ thiếu 8 điểm là đạt số sao tối đa không?"
Phương Diểu nhìn lên trời: "Không biết, tôi chỉ là người mở game thôi, chắc là do cô không đủ mạnh."
Không cho về nếu chưa phá đảo, mặc dù chơi game với Khương Thu Tự khá thú vị, nhưng khi phá đảo xong Phương Diểu nhìn thời gian, vẫn ngây người.
Đã ba giờ rưỡi sáng, sắp bốn giờ rồi, lúc này về nhà tắm rửa thì không cần ngủ, ăn sáng xong là có thể quay lại làm việc.
"Cô chơi game điên thế à?" Phương Diểu than thở.
Không ngờ Khương Thu Tự lại là lý lẽ hùng hồn: "Tại tôi à, nếu không phải anh quá gà, thì có khi mười hai giờ đã phá đảo về ngủ rồi."
Phương Diểu: "Cô..."
Khương Thu Tự: "Cô cái gì mà cô, tôi nói sai à!"
"Cô ác thật." Phương Diểu tức giận mở phòng livestream ra xem, còn có người điên hơn anh, Vu Miểu và Tôn Thiên vẫn đang livestream, xem ra là chuẩn bị chiến đến sáng.
Điều khiến Phương Diểu không ngờ tới là, phòng livestream vẫn có rất nhiều khán giả, không ai ngủ sao!