Chương 89: Ngươi Lại Thông Quan ?! (Bản Dịch)

Không coi là người ngoài (2)

Phiên bản dịch 5202 chữ

Tần Chi Từ lập tức nghĩ trong lòng, vì tuyến đường thương mại sắp mở, gần đây việc kiểm tra nhân viên qua lại giữa hai hành tinh không còn nghiêm ngặt như trước, vẫn có hy vọng nhét hai người đi nhờ thông qua mối quan hệ của anh ta!

Thực sự không được, anh ta lại nhờ vả mối quan hệ trong nhà, đích thân lên một chiếc tàu vũ trụ qua đó, việc này chắc chắn phải làm!

"Đây có được coi là lời hứa miệng không?" Tần Chi Từ hỏi.

"Đúng vậy." Khương Thu Tự gật đầu.

Nhận được câu trả lời, Tần Chi Từ tự tin nói: "Tôi sẽ nhanh chóng chuẩn bị xong thỏa thuận!"

Khương Thu Tự cười nói: "Chờ tin tốt của Tổng giám đốc Tần!"

Kết thúc liên lạc, hình ảnh biến mất, bên này vừa nói xong, Khương Thu Tự đã nhận được tin, Omega đã đăng ký thành công chi nhánh ở Đông Hoàng nhưng cho đến giờ vẫn chưa có động thái lớn nào.

"Anh thấy thế nào?" Liên tiếp thương lượng với ông chủ của hai nền tảng phát hành lớn của hai hành tinh, bây giờ cuối cùng cô cũng có thể thở phào nhẹ nhõm. Khương Thu Tự nghiêng người về phía trước, nằm dài trên bàn họp, mềm mại như nước chảy trên bàn.

Phương Diểu nhìn hơi ngẩn người.

"Hỏi anh đấy." Khương Thu Tự không nghe thấy tiếng động, quay đầu nhìn anh.

"Hả? Hỏi gì?" Phương Diểu hoàn toàn không nghe thấy.

Khương Thu Tự cũng nhận ra rằng mình hơi thoải mái quá, bình thường chỉ có lúc một mình mới như vậy, bây giờ là... không coi tên này là người ngoài à? Không thể nào!

Cô nhanh chóng bật dậy khỏi bàn, giơ hai ngón tay: "Anh nhìn cái gì mà nhìn, chọc anh đấy!"

"Không nhìn thì không nhìn." Phương Diểu quay đầu đi, nhắm mắt lại, cố gắng chụp lại và lưu trữ hình ảnh vừa nhìn thấy vào trong ký ức.

"Lưu, lưu, lưu..."

Khương Thu Tự liên lạc với trợ lý, bảo cô ta mang hai cốc cà phê đến phòng họp, quay đầu nghe thấy Phương Diểu đang lẩm bẩm, đoán ngay là anh không nghĩ cái gì tốt đẹp: "Anh ở đó lẩm bẩm cái gì thế?"

"Không có gì." Phương Diểu cảm thấy đã lưu xong, quay đầu hỏi: "Vừa nãy cô hỏi gì?"

Khương Thu Tự nói ngắn gọn: "Chi nhánh Đông Hoàng của Omega."

Phương Diểu không để ý: "Ồ, cô tên Sophie đó trông không ngốc, trước khi tìm ra đối sách phù hợp, sẽ không vung tiền bừa bãi, chắc cô ta rất muốn tìm được một kiệt tác có thể cạnh tranh với ‘Thành Phố Ngầm Điên Cuồng’."

"Đừng tự mãn quá." Khương Thu Tự hừ một tiếng, mở vòng tay thao tác một lúc, ném cho Phương Diểu một bản thỏa thuận: "Này, quà tặng, hoặc là phần thưởng, tùy anh nghĩ thế nào."

"Cái gì?" Phương Diểu hơi kinh ngạc nhìn vào thỏa thuận, vậy mà lại tặng anh thứ này, ồ, hóa ra là cổ phần... Trời ạ, vậy mà lại là cổ phần!

"Ừm... 5%, cô có phải đánh thiếu một số 0 không?" Phương Diểu ngẩng đầu hỏi.

Không đợi Khương Thu Tự nói, anh lại gật đầu: "Tôi hiểu, tôi hiểu, nước chảy đá mòn, bây giờ cho nhiều quá thì tương lai sẽ không còn gì để cho, đến lúc đó không cho tôi làm trợ lý thì khó mà thu hồi lại, cả hai chúng ta đều khó xử."

"Anh mơ đẹp lắm, không cần thì đưa cho tôi!" Dứt lời, Khương Thu Tự liền giật lấy vòng tay của anh.

Phương Diểu giơ cao cánh tay: "Đến đây nào... Á!"

Anh còn chưa kịp phản kháng, đã bị đè lên bàn, anh không hiểu, rất khó chấp nhận: "Cô tay chân nhỏ xíu, sao lại có sức mạnh lớn như vậy!"

"Tổng giám đốc Khương, cà phê của cô..."

Cô trợ lý bưng hai cốc cà phê đứng ngây ra tại chỗ, cảnh tượng trước mắt hơi kỳ lạ, Phương Diểu nằm bò trên bàn, Tổng giám đốc Khương phía đứng sau anh...

Đầu óc cô trợ lý sắp nổ tung, một ngày hai lần, hai lần bắt gặp cảnh tượng như vậy, mà lần này còn kỳ lạ hơn lần trước. Cô ta chỉ có thể nghĩ đến hai kết cục, một là bị giết người diệt khẩu, hai là trở thành tâm phúc!

Nếu sếp đã bảo cô ta mang cà phê đến vào lúc này...

Cô trợ lý cảm thấy bản thân đã ngộ ra, nhanh chóng nói: "Tổng giám đốc Khương, tôi là người đầu tiên cô tuyển dụng, từ ngày đầu thành lập công ty đã theo cô, tôi trung thành với cô, trời đất chứng giám, tuyệt đối sẽ không nói ra ngoài!"

Khương Thu Tự: "..."

Phương Diểu nhân cơ hội thoát khỏi nanh vuốt ma quỷ của Khương Thu Tự, cầm lấy cốc cà phê trên tay cô ta, không quên trêu chọc cô ta: "Trời thì không chắc, dù sao cũng không phải trời trước kia nữa rồi, đất thì càng không có, không chứng giám được gì hết!"

Khương Thu Tự tiến lại, giơ đầu gối lên huých Phương Diểu một cái.

"Cô làm gì vậy, đổ hết rồi, đổ hết rồi!" Phương Diểu kêu lên.

Khương Thu Tự lười để ý đến anh, véo nhẹ khuôn mặt nhỏ hoảng hốt của cô trợ lý: "Nghĩ gì thế, đi làm việc của mình đi."

"Đúng vậy, không phải như cô nghĩ đâu." Phương Diểu càng nói càng đen.

Khương Thu Tự tức giận trừng mắt nhìn anh.

"Vâng." Cô trợ lý hiểu ý, vội vàng chuồn đi, còn hiểu đúng hay không thì khó nói.

"Nhanh ký đi!" Khương Thu Tự không đùa với Phương Diểu nữa.

"OK, ký ngay đây." Phương Diểu mở lại bản thỏa thuận.

Ký tên rồi quét mống mắt, vân tay, tải thỏa thuận lên các bộ phận liên quan để xét duyệt, sau khi thông qua thì tiến hành đăng ký chuyển nhượng cổ phần, trong thời gian đó có thể còn phải tiến hành thẩm định tài sản. Sau khi hoàn thành tất cả các thủ tục này, 5% cổ phần này mới chính thức vào túi Phương Diểu.

Nhìn thì có vẻ rắc rối nhưng hầu hết các quy trình này đều được AI thông minh thay thế, hiệu suất xử lý công việc rất cao, có lẽ trong vòng một ngày, Phương Diểu có thể mở rượu sâm banh ở nhà.

Bạn đang đọc Ngươi Lại Thông Quan ?! (Bản Dịch) của 40 Cảnh Cáo

Thông Tin Chương Truyện

  • Đăng bởi

    TruyenYY Pro

  • Phiên bản

    dịch

  • Thời gian

    1mth ago

  • Lượt đọc

    0

  • Đọc chương VIP load siêu nhanh trên ứng dụng dành riêng cho iOS và Android. Nhấn vào link sau để tải ngay nhé!