Chương 20: Ngươi không cắt móng tay (1)
Tiềm lực thiên phú được xếp sắp theo thứ tự từ cao xuống thấp, Lục Vân không cần nhìn, hắn thẳng tay chọn mấy cái tốt nhất.
Cơ mà…
“Lần đầu tiên đã xuất hiện bàn tay vàng? Liệu có phải cân nhắc gì không?”
Dù công cụ thay đổi nhan sắc hiện tại không nhất định sẽ có ích với Lục Vân nhưng…
Nói thế nào đây cũng là bàn tay vàng của Lý Tố Tố mà?
Dẫu có ra sao chắc nó cũng mạnh hơn thiên phú nhạc cụ ưu tú chứ nhỉ?
【Ngươi đã nhận được bàn tay vàng “Công cụ thay đổi nhan sắc”, xin hãy kiểm tra kỹ năng thiên phú và sử dụng. 】
…
Lý Tố Tố, nữ, năm nay 42 tuổi, là xuyên việt giả tới vương triều Đại Hạ.
Trước khi xuyên không nàng chỉ là một bà mẹ đơn thân đã ly dị.
Nàng mở một tiệm hoa nhỏ, ngậm đắng nuốt cay nuôi lớn Sở Tiểu Kiều.
Sau khi xuyên không nàng đã lấy được bàn tay vàng độc nhất vô nhị dành cho xuyên việt giả --- Công cụ thay đổi nhan sắc.
Thứ này giống một công cụ sửa chữa hình ảnh trong game 3D.
Nó không chỉ có thể thay đổi diện mạo, màu da, tóc, màu mắt, cao thấp, béo giầy, giới tính.
Mà còn có những chức năng phụ như là thay đổi giọng nói, scan hình tượng, lưu hình tượng và khôi phục bản thể gốc.
Sau khi sửa sang hình tượng ngươi chỉ cần bấm nút lưu hình tượng hoặc đồng ý thay đổi là được.
Dĩ nhiên những thay đổi này chỉ là ngoài mặt, bản chất người được thay đổi không có bất cứ biến hòa nào, chẳng qua chỉ là để người khác không nhận ra thôi.
Dựa vào năng lực này Lý Tố Tố đã thoát khỏi tình thế loạn lạc nguy hiểm thời cổ đại, thuận lợi tiến cung trở thành một sủng phi của Hoàng thượng.
Hiện tại Lục Vân đã lấy được năng lực này.
Hắn đang vui cười một mình ở khách sạn.
Chốc chốc hắn lại biến thành một gã đàn ông lực lưỡng, chốc lại biến thành cụ già, chốc lại biến thành trẻ con.
Lục Vân nhận ra cơ thể mình không có bất kỳ biến hóa nào, nhưng dáng vẻ trong gương của hắn lại thay đổi theo công cụ này.
“Chậc chậc, thần kỳ thật, đây chính là sự thầy kỳ của thuật dịch dung.”
“Còn đang tính dùng điểm tích lũy để thăng cấp kỹ năng nhưng giờ xem ra không cần nữa rồi… Chỉ cần có thể lấy được thẻ năng lực của Lâm Thần là ta có thể sao chép hoàn hảo thiên phú y học của hắn.”
Nghĩ tới đây, Lục Vân cong môi nở nụ cười.
Dường như sau khi chia tay mọi việc đến với hắn đều phát triển theo hướng tốt.
Bấy giờ hắn hoàn toàn không hay biết những hành động hôm nay của hắn đã leo thẳng lên hot search ở diễn đàn đại học Dung Thành
“Tin hot, Sở Tiểu Kiều khoa diễn viên có bạn trai?”
“Sở Tiểu Kiều hẹn hò với một gã đàn ông lạ ở tiệm trà sữa. Có hình ảnh và sự thật!!”
“Tin mới nhất, bạn trai của Sở Tiểu Kiều là gã đàn ông si tình đứng ở cổng trường sáng nay??”
Nhan sắc và độ nổi tiếng của Sở Tiểu Kiều khiến cuộc trò chuyện giữa cô và Lục Vân trở thành đề tài nóng nhất trên diễn đàn trường hôm nay.
Ngay đến câu chuyện sáng nay Lục Vân chia tay Ngô Thanh Nhã cũng bị những sinh viên nhiều chuyện đào lên.
Thấy những status này, mọi người thảo luận sôi nổi.
Có người nói Lục Vân là kẻ si tình, để Ngô Thanh Nhã được đi học hắn đã từ bỏ sự nghiệp của mình để rồi cuối cùng lại may áo cưới cho kẻ khác.
Cũng có người nói Ngô Thanh Nhã là loại vô lương tâm, lúc cần thì cô ta im hơi lặng tiếng, lúc không cần thì cô ta đá văng người khác.
Một kẻ tam quan bất chính như vậy thì dù nhà trường không đuổi học, những hành vi của cô ta vẫn sẽ bị xét nét.
Còn có người nói chuyện giữa hai người này chỉ là phóng đại mà thôi, họ tin rằng không bao lâu nữa sẽ có người nhảy ra livestream bán hàng.
Và dĩ nhiên cũng có rất nhiều người đang bàn tán quan hệ của Lục Vân và Sở Tiểu Kiều.
Nói gì thì nói vẫn luôn có rất nhiều ý kiến bàn luận trên mạng.
“Tiểu Kiều, cái người tên Lục Vân đó đang theo đuổi ngươi thật à?”
Ở ký túc xá nữ đại học Dung Thành.
Cô gái xinh đẹp ngồi ở giường đối diện tên Hoàng Đình tò mò hỏi.
Hoàng Đình chính là một trong những người bạn cùng phòng theo Sở Tiểu Kiều đi gặp Lục Vân chiều nay.
Dù không xinh bằng Sở Tiểu Kiều nhưng cô gái này cũng miễn cưỡng được xếp vào hàng mỹ nữ.
“Không thật mà!” Sở Tiểu Kiều bất đắc dĩ nói: “Hôm nay ta và hắn mới gặp nhau, sao mà theo đuổi được?”
“Vậy tại sao cậu lại cười vui vẻ với hắn như thế ở tiệm trà sữa?”
“Ta làm gì có?”
Sở Tiểu Kiều giả ngơ, nhưng nụ cười trên khóe miệng đã bán đứng cô.
Biết mẹ mình còn “Sống”, dù không thể thấy bà ở dương gian nhưng vậy cũng đủ khiến cô vui vẻ hồi lâu.
Những lời Lục Vân truyền đạt lại khiến cô cảm nhận rõ hóa ra mẹ yêu và quan tâm cô nhiều đến vậy.
“Thôi, nhìn dáng vẻ si ngốc của ngươi này, nhìn là biết thất thủ rồi.”