Chương 5: Tô Thần, mạt thế (1)
“Cái này có ở trong mô tả group chat, nhưng ta có thể nói thẳng cho ngươi biết! Có bốn cách để nhận được điểm tích lũy, cách thứ nhất là điểm danh, mỗi ngày có thể nhận được mười điểm tích lũy.”
“Cách thứ hai chính là làm nhiệm vụ cá nhân. Nhiệm vụ này có thể xuất hiện bất cứ lúc nào, phần thưởng điểm tích lũy sẽ khác nhau theo độ khó của từng nhiệm vụ.”
“Cách thứ ba là làm nhiệm vụ nhóm. Nhưng nhiệm vụ nhóm chỉ mở ra khi group chat đạt từ mười thành viên đổ lên.”
Lục Vân: “Vậy cách thứ tư là gì?”
“Là nhận được hồng bao của thành viên trong group chat. Nhưng điểm tích lũy có nhiều tác dụng lắm, ta ngây người trong group chat này hai năm rồi mà còn chưa từng thấy ai phát hồng bao.”
Lục Vân: “Nói cách khác hiện tại muốn nhận điểm tích lũy chỉ có thể điểm danh và nhận nhiệm vụ cá nhân?”
“Ừ.”
“Được, crm ơn.”
“Không cần khách sáo, chuyện ta vừa kể với ngươi, ngươi thấy thế nào?”
“Hửm?”
Thấy tin nhắn này Lục Vân mới nhớ ra hình như vừa nãy Lâm Thần mới gửi cho mình rất nhiều tin nhắn riêng.
Vừa rồi chỉ lo hỏi điểm tích lũy, hắn vẫn chưa kịp đọc tin nhắn.
Hắn vội kéo lịch sử chat lên, Lục Vân cẩn thận đọc những tin nhắn Lâm Thần gửi tới cho mình.
Chân mày Lục Vân nhanh chóng nhíu lại.
“Ngươi… Bảo ta giúp ngươi cứu con trai đang ở Trái Đất?”
“Chính xác.” Lâm Thần ngạo nghễ trả lời: “Chỉ cần ngươi đồng ý giúp ta, ta có thể thương lượng thù lao với ngươi.”
“Người anh em, không phải ta không muốn giúp ngươi, nhưng ta hoàn toàn không làm được hiểu không? Ngươi cũng biết trình độ chữa bệnh hiện tại ở Trái Đất, bảo ta giúp ngươi cứu con trai mắc bệnh bạch cầu? Ngươi đề cao ta quá phải không??”
Trước mắt, Lý Tố Tố và Lâm Thần đều nhớ thương người ở địa cầu.
Lý Tố Tố là con gái, Lâm Thần lại là con trai.
Trước khi xuyên không, dù là cô nhi nhưng dựa vào trí thông minh hơn người và nghị lực bền bỉ của mình, Lâm Thần đã có một gia đình hạnh phúc viên mãn.
Sau đó con trai ba tuổi của hắn lại được chuẩn đoán mắc bệnh bạch cầu, gia đình hắn không chịu nổi gánh nặng này.
Để chữa bệnh cho con, ngày nào Lâm Thần cũng tiếp khách uống rượu, đến một ngày nọ hắn mãi mãi không tỉnh lại nữa.
Hiện giờ đã qua hai năm kể từ ngày hắn xuyên không, hắn không biết đứa con mắc bệnh bạch cầu của mình ở Trái Đất còn sống hay đã chết.
Lâm Thần rất muốn Lục Vân hỗ trợ con trai mình chữa bệnh bạch cầu, thế nên Lục Vân mới ngạc nhiên.
Hắn biết những thông tin này của Lâm Thần, cũng rất muốn nhận nhiệm vụ này của Lâm Thần. Nhưng hắn không phải Phật sống, hắn không thể ôm đồm những việc ngoài khả năng.
Bệnh bệch cầu hay còn được gọi là bệnh bạch huyết, đây là bệnh nan y. Nhiều tay to mặt lớn trong giới y học cũng bó tay với căn bệnh này, một shipper giao đồ như hắn có thể làm gì?
Lâm Thần cũng hiểu được ý của Lục Vân, hắn tự tin trả lời.
“Bệnh bạch cầu thôi mà, ta có cách.”
“Cái gì? Ngươi có cách??”
Nghe vậy Lục Vân rất ngạc nhiên, phản ứng đầu tiên của hắn là hoài nghi.
Nhưng ngẫm lại, xuyên việt giả còn có, có cái gì mà không thể được nữa??
“Trước kia ta không có cách, nhưng bây giờ ta có cách rồi!”
Lục Vân cố gắng kiềm chế sự khiếp sợ trong lòng.
“Ngươi xuyên đến thế giới gì? Trình độ y học ở đó rất phát triển sao?”
“Haha, trình độ y học ở đây cũng gần giống Trái Đất, chẳng qua là y thuật thôi…”
Nghe đến đó, Lục Vân đã có suy đoán.
“Người anh em, thế giới ngươi xuyên tới không phải thế giới “Thần y” gì đó chứ?”
“Haha, cũng từa tựa thế. Cơ mà thế giới này không phải thế giới thực, nó là một thế giới tiểu thuyết!!”
“« Thần y xuống núi »?”
“Không phải, là « Thần y về ở rể »?”
Thần y về ở rể?
Mẹ kiếp giờ xuyên việt giả đều chơi như vậy à?
Xuyên qua thế giới thực không thỏa mãn lại bắt đầu xuyên sách?
Tuy Lục Vân từng đọc không ít tiểu thuyết xuyên sách, nhưng thực sự gặp phải lại là lần đầu tiên.
“Ngươi xuyên vào nhân vật trong sách à? Liệu có phải người qua đường giáp gì không đấy?”
“Ta sao có thể là người qua đường giá prồi? Mẹ nó đã xuyên sách rồi thì dĩ nhiên phải xuyên thành nhân vật chính.”
Nhân vật chính trong tiểu thuyết thần y thường có y thuật xuất thần nhập hóa, nói là có thể khởi tử hồi sinh cũng không ngoa.
Nhưng quy tắc giữa các thế giới khác nhau, Lục Vân lo lắng cũng có lý.
“Ngươi yên tâm, ta đã nghiên cứu rất lâu rồi, chắc chắn không có vấn đề gì. Huống hồ người ta bảo ngươi cứu lại chính là con trai của ta, trên đời này có mấy người làm cha lại dám lấy mạng con mình ra để đùa giỡn?”
“Cái này… Hình như cũng có lý.”
Lục Vân đăm chiêu gật đầu.
Mới nãy hệ thống thuộc group chat đã gửi cho hắn một tin nhắn, nội dung tin nhắn chính là một vài quy tắc đơn giản của group chat.
Lục Vân nhìn sơ qua.