Chương 8: [Dịch] Người Xuyên Việt Group Chat, Chỉ Có Ta Trên Địa Cầu?

Cách chữa bệnh bạch cầu (2)

Phiên bản dịch 5081 chữ

Chương 8: Cách chữa bệnh bạch cầu (2)

“Ngươi không cần nghiên cứu phương thuốc, chỉ cần tới đi tới tiệm thuốc bốc thuốc theo phương thuốc đó là được. Thứ ngươi cần nghiên cứu là cách châm cứu…”

Lục Vân gật đầu nhẹ.

Hắn không học y, có nhiều thứ hắn không hiểu, nhưng tin tức quan trọng nhất hắn vẫn hiểu.

Hai phương thuốc này đều là cách điều chế thuốc Đông y.

Một cách là dùng thuốc ức chế bệnh bạch cầu, chỉ cần sắc thuốc dựa theo những dựa liệu có trong đơn thuốc, cố gắng uống thuốc là có thể ức chế tế bào bạch cầu lan ra, giảm bớt sự đau đớn cho người bệnh.

Một cách là dùng ngân châm.

Chỉ có dùng ngâm châm châm cứu cho người bị bệnh bạch cầu mới có thể chữa dứt điểm bệnh bạch cầu.

Đông y ức chế, ngâm châm chữa khỏi?

Lục Vân: “Ta đã hiểu được đại ý rồi. Nhưng có một vấn đề ta vẫn chưa hiểu được.”

Lâm Thần: “Vấn đề gì?”

Lục Vân: “Ngươi nói những vị thuốc trong phương thuốc này đều có ở Trái Đất, nhưng tại sao những chuyên gia khác lại không nghiên cứu ra?”

Lâm Thần: “Cái này ta cũng không biết, nhưng cái thứ đồ chơi Trung y này ấy, truyền thừa mới là cái quan trọng nhất. Một khi phương thuốc đã thất truyền, muốn nghiên cứu lại một lần nữa rất khó khăn. Thuốc bắc có những vị thuốc bổ trợ lẫn nhau. Đôi khi nhiều một chút, ít một chút cũng ảnh hưởng tác dụng.”

“Đúng thật… Cũng có đạo lý này.”

Lục Vân đăm chiêu nghĩ.

“135XXXXXXXXX, đây là phương thức liên hệ với vợ của ta. Ngươi hãy nhanh chóng liên lạc với cô ấy, nếu con trai ta con sống ta mong ngươi có thể dùng phương thuốc thứ nhất để giúp nó giảm bớt bệnh tình.”

“Được!”

“Ngươi muốn thù lao là gì?”

Lâm Thần cũng không biết Lục Vân đã kích hoạt nhiệm vụ group chat nên hắn vẫn muốn đưa thù lao cho hắn.

“Thù lao coi như đã thanh toán rồi nhé. “Cách trị bệnh bạch cầu” này của ngươi đã đánh giá ngàn vàng rồi, sao ta có thể không biết xấu hổ đến nỗi đòi đồ của ngươi tiếp?”

Không phải do Lục Vân không tham lam, cũng không phải do Lục Vân không muốn nhiều thù lao hơn.

Nhưng hai người quen biết nhau vẫn phải có chừng mực.

Muốn làm bạn tốt với những thành viên trong group chat này, muốn giành được nhiều lợi ích hơn, Lục Vân phải kiềm chế sự tham lam của mình lại.

“Vậy cũng tốt!” Lâm Thần vừa cười vừa nói: “Mỗi ngày hệ thống giao dịch chỉ có thể truyền tống vật phẩm một lần mà thôi. Dù ngươi muốn thì hiện tai ta cũng không có khác.”

Bao lì xì trong group chat chỉ có thể gửi điểm tích lũy, không thể gửi vật phẩm.

Hai xuyên việt gỉ không thể giao dịch với nhau.

Xuyên việt giả muốn gửi vật phẩm cho Lục Vân chỉ có thể gửi thông qua bao lì xì tư nhân.

Nhưng bao lì xì tư nhân này cũng có hạn chế, hằng ngày một người chỉ có một lần gửi.

Đây cũng là lý do tại sao Lâm Thần lại đặt toàn bộ đồ cần thiết vào một cái túi rồi gửi đi.

Kết thúc cuộc trò chuyện với Lâm Thần, Lục Vân cong môi cười tươi.

“Haha, cứ tưởng chia tay với Ngô Thanh Nhã chuỗi xui xẻo của mình sẽ bắt đầu, không ngờ lại là may mắn??”

“Hoàn thành nhiệm vụ trong group chat này vừa có thể nhận được điểm tích lũy vừa có thể nhận được thẻ năng lực, còn nhận được thù lao từ mấy thành viên trong group chat?? Haha, được đó!!”

Nhìn tài liệu mà ba người này gửi cho mình, Lục Vân quyết định hoàn thành nhiệm vụ của Lâm Thần trước.

Suy cho cùng nhiệm vụ của Tô Thần và Lý Tố Tố đều là tìm người song nhiệm vụ của Lâm Thần lại là cứu người.

Cứu người rõ ràng quan trọng hơn.

Hơn nữa Lâm Thần đã xuyên không hai năm rồi, đứa con trai mắc bệnh bạch cầu của hắn còn sống hay không cũng là một dấu chấm hỏi.

“Giờ phải tìm một chỗ kín đáo lấy thuốc cường hóa gen và phương thuốc ra đã, sau đó gọi điện thoại cho vợ Lâm Thần.”

Hạ quyết tâm, Lục Vân đứng dậy đi theo hướng đường cái.

“Kính chào quý khách.”

Tại một khách sạn ven đường nào đó của Dung Thành, nhìn thấy chàng trai ngăm đen trước mặt, em gái tiếp tân lễ phép nói.

Lục Vân cũng có nhà thuê ở Dung Thành, nhưng đó lại là nhà thuê chung với người khác.

Để tránh phiền toái, Lục Vân quyết định chọn khách sạn.

“Người đẹp, cho một phòng, phòng thuê ngắn hạn là được!”

“Phòng thuê ngắn hạn?”

Em gái tiếp tân ngạc nhiên nhìn Lục Vân một cái.

Ban ngày tới khách sạn thuê phòng ngắn hạn thì chỉ có thể là một gia đình tới khách sạn tắm hoặc một đôi nam nữ cùng làm việc gì đó.

Người thuê kiểu này giống như Lục Vân rất hiếm.

Cơ mà với tác phong chuyên nghiệp được rèn giũa hằng ngày, cô cũng không tỏ vẻ nhiều.

“Hai tiếng sáu mươi tệ, ngươi muốn thuê bao lâu?”

“Vậy thuê hai tiếng đi.”

Dù phần lớn tiền Lục Vân đã cho Ngô Thanh Nhã nhưng hắn vẫn có chi phí sinh hoạt.

Cộng thêm một vạn tệ hiện giờ trong túi quần hắn, hắn quyết định quét mã trả tiền liền một mạch.

Cầm thẻ phòng, tới cửa phòng khách sạn, hắn khóa trải cửa phòng lại.

Sau khi chắc chắn căn phòng này không có camera hay mấy thứ linh tinh khác, Lục Vân ngồi xuống giường.

Hắn tìm đến ba lô hệ thống rồi lấy thuốc cường hóa gen ra.

【Lấy “Thuốc cường hóa gen” thành công, vật phẩm sẽ xuất hiện trong phạm vi một thước quanh ngài, xin ngài chú ý kiểm tra và nhận.】

Lục Vân nhanh chóng nhìn lướt qua.

Một lộ thuốc màu lam lẳng lặng nằm trên tủ đầu giường của phòng khách sạn…

Bạn đang đọc [Dịch] Người Xuyên Việt Group Chat, Chỉ Có Ta Trên Địa Cầu?

Thông Tin Chương Truyện

  • Đăng bởi

    TruyenYY Pro

  • Phiên bản

    dịch

  • Thời gian

    21d ago

  • Lượt đọc

    0

  • Đọc chương VIP load siêu nhanh trên ứng dụng dành riêng cho iOS và Android. Nhấn vào link sau để tải ngay nhé!