Lục Diệp suy nghĩ một chút, sau đó mở miệng:
"Nghe hiểu tiếng người không?"
Hải Mã nhìn chằm chằm hắn, không có phản ứng, hẳn là nghe không hiểu, nhưng nhìn Hải Mã như vậy, là có không ít linh trí, như thế không giống với đại đa số tinh thú, đại đa số tinh thú dù thực lực mạnh hơn, đều không khác gì yêu thú, ngơ ngơ ngác ngác, ngây thơ vô tri.
Nghe không hiểu vậy thì không có cách nào trao đổi, Lục Diệp nhìn thương thế sau lưng nó, sau đó lấy ra một bình Liệu Thương Đan từ trong nhẫn trữ vật của mình, đổ ra một viên, nâng ở lòng bàn tay đưa tới.