Chương 57: Phàm Nhân Tu Tiên Chi Tiên Giới Thiên (Phàm Nhân Tu Tiên 2)

Phiên bản 10925 chữ

Dịch giả: Khongpit

Xích huyết thiên quỷ thấy lực lượng đủ bạt sơn chấn hải của mình không bóp vỡ được Hàn Lập, hiện lên một tia kinh ngạc trong mắt.

“Hừ, không biết tự lượng sức mình!”

Miệng nó khẽ quát một tiếng, bên ngoài thân hiện lên từng đám huyết văn vừa thô vừa to, hai tay đột nhiên phồng to lên một phần, lần nữa dùng hết toàn lực hung hăng nắm vào, lực lượng bài sơn hải đảo tiếp tục ép xuống.

Lần hành động này chỉ khiến Hàn Lập lộ một tia đau đớn trên mặt, thân thể lại như một khối tinh thết, mặc cho nó dùng sức như thế nào cũng ko thể bóp vỡ.

Nhưng vào lúc này, một đoàn kim quang bộc phát trên thân Hàn Lập, bên ngoài thân thể hắn liện lên từng miếng lân phiến màu vàng nhạt, phần ngực bụng hiện lên năm đoàn ánh sáng chớp động màu lam.

Hắn khẽ quát một tiếng, hai tay mãnh liệt vùng vẫy, một cỗ lực lượng lớn gấp mấy lần của Thiên quỷ bộc phát.

Xích huyết thiên quỷ cả kinh, cả mười đầu ngón tay của nó bị Hàn Lập đẩy ra từng chút một.

Chỉ thấy thân hình Hàn Lập nhoáng một cái, hóa thành một đạo kim ảnh phi thân ra từ Quỷ Trảo, trên đường phi hành nhanh chóng biến lớn. Toàn thân kể cả bộ mặt hắn nhanh chóng mọc ra lông mao thô cứng màu vàng kim óng ánh, hai khỏa răng nanh trắng như tuyết mọc ra từ trong miệng.

Trong chớp mắt, hắn hóa thành một đầu Cự Viên màu vàng cao hơn mười trượng.

Một cỗ khí tức bạo ngược tản ra xung quanh, lại có chút khí tức hung thần vờn quanh thân thể của hắn.

“Đây là... Sơn Nhạc Cự Viên trong truyền thuyết!” Xích huyết thiên quỷ có chút ngoài ý muốn.

Hàn Lập biến thành Cự Viên, thân hình nhoáng một cái đứng lại trong không trung hơn trăm trượng, hai tay đấm vào lồng ngược, cảm thụ được lực lượng tràn đây trong cơ thể, phát ra một tiếng thét dài.

Tuy rằng Nguyên Anh của hắn bị phong ấn, bất quá trong cơ thể luyện hóa nhiều loại Chân Linh huyết mạch, thân thể được khôi phục, rốt cuộc có thể sử dụng Kinh Trập bí quyết.

Lần nữa thi triển ra môn thần thông này khiến Hàn Lập xúc động trong lòng.

“Khó trách ngươi có Thần lực kinh người, thì ra có quan hệ với Chân Linh này. Thật sự tìm hoài không thấy, ngươi lại tự dẫn tới cửa, nếu như xích huyết quỷ phiên có được Chân Linh chi huyết, lần nữa tế luyện, chắc chắn sẽ tiến giai, uy năng bạo tăng!” Xích huyết thiên quỷ dữ tợn cười lớn một tiếng, thân hình cực lớn bay nhào tới.

Hữu trảo nhanh chóng nắm thành quyền, một nắm đấm cỡ toà phòng ốc đập tới Cự Viên, bộc phát ra hào quang màu đỏ như máu ở xung quanh.

Cự Viên màu vàng hừ lạnh một tiếng, đồng dạng đánh ra một quyền, bộc phát ra mảng lớn kim quang ở xung quanh nắm đấm.

Hai nắm đấm lớn nhỏ không đều ầm ầm đụng vào nhau.

Một tiếng nổ Sơn Băng Địa Liệt truyền ra, vang vọng cả phiến thiên không, dẫn tới Huyết Hải phía dưới cuồn cuộn, sóng máu ngập trời.

Thân thể Xích huyết thiên quỷ chấn động, bị đánh bay ra ngoài, cánh tay phải bạo liệt, huyết nhục văng tứ tan, hóa thành huyết vụ, lộ ra xương cánh tay óng ánh như ngọc.

Rầm rầm!

Thiên quỷ bị đánh nhập vào Huyết Hải, nhấc lên trận trận sóng máu ngập trời.

Cự Viên màu vàng chỉ hơi động một chút liền ổn đinh thân hình, đầu lâu hơi cúi nhìn xuống dưới.

Mặt biển cuồn cuộn một chút rồi khôi phục lại vẻ yên tĩnh.

Nhưng sau một khắc, “Oanh” một tiếng vang thật lớn!

Huyết Hải sau lưng Cự Viên nổ tung, cuồn cuộn sóng máu nổi lên, xích huyết thiên quỷ bay ra từ bên trong, cánh tay lúc trước vỡ vụn đã được khôi phục, hai mắt huyết quang đại thịnh, tựa hồ đã bị kích động toàn bộ hung tính trong người.

Chỉ thấy nó trảo vào hư không, mảng lớn sóng máu cuồn cuộn nhấc lên, ngưng tụ hóa thành một căn trường mâu dài ba bốn mươi trượng màu máu. Huyết sắc trường mâu được nó nắm trong tay, tiếp theo cánh tay vừa động, cự mâu đánh tới Cự Viên màu vang đang đứng giữa không trung.

Cự Viên bỗng quay đầu lại, không lùi mà tiến, một bàn tay phủ đầy lông vàng đưa ra, giống như một cái bồ cực lớn giáng từ trên trời xuống, đập tới trường mâu.

“Phanh” một tiếng vang thật lớn!

Huyết sắc trường mâu vừa mới hình thanh không lâu liền bị đập tan, vỡ vụn thành từng khúc, lần nữa hóa thành một đoàn huyết tương.

Xích huyết thiên quỷ giật mình, chưa kịp tránh né, Cự Viên màu vàng đã xông tới trước người chưa tới trăm trượng, hai nắm đấm màu vàng mơ hồ hạ xuống.

Thiên quỷ không chịu yếu thế, nâng cánh tay trái lên không trung đón đỡ.

Một tiếng vang thật lớn!

Thân thể cực lớn của nó bị đánh trúng, bay rớt ra ngoài, nửa người bên trái huyết nhục mơ hồ, dường như tất cả đều bị chấn vỡ, lộ ra cốt cách óng ánh.

Ngay tại thời điểm Cự Viên gầm nhẹ, chuẩn bị tiếp tục đuổi tới, huyết hải phía dưới nổi lên dị biến.

Huyết hải mãnh liệt nhấc lên một con sóng lớn, vặn vẹo biến hình hóa thành con huyết long cực lớn vô cùng dữ tợn. Huyết long mở rộng miệng khẽ hợp, lấy xu thế sét đánh nuốt Cự Viên vào bụng.

Tiếp theo huyết long giương nanh múa vuốt, bay lượn phía trên huyết hải, thân hình nó dài hơn trăm trượng, huyết quang lưu chuyển toàn thân, toát ra cuồn cuộn huyết vụ.

Cách đó không xa, thiên quỷ đã ổn định lại thân hình, phù văn chớp động bên ngoài thân thể của nó, từng đạo tia máu sền sệt bay ra từ Huyết Hải tiến vào phần thân bên trái của nó. Lấy tốc độ mắt thường có thể trông thấy, thân thể của nó đang khôi phục không ngừng.

Mắt thấy Cự Viên bị huyết long nuốt vào trong bụng, nó nhanh chóng bấm niệm pháp quyết, trong miệng lẩm nhẩm đọc chú ngữ tối nghĩa.

Hai mắt cự long lóe lên huyết quang, thân thể cực dài cuộn tròn, trong nháy mắt hóa thành một huyết cầu cực lớn. Mặt ngoài hiện lên huyết quang chói mắt, chợt hiện chợt tắt, thể tích cũng nhanh chóng phát triển lớn.

Xích huyết thiên quỷ vừa dừng pháp quyết, trong miệng phát ra một chữ “Phá”.

Nói thì chậm nhưng xảy ra cực nhanh, huyết cầu cực lớn bị vô số tơ vàng xuyên thủng từ trong ra, mãnh liệt khuấy đảo, ngay sau đó “Phanh” một tiếng vang thật lớn, một đạo kim quang bắn ra từ bên trong, phóng tới chỗ thiên quỷ.

Kim quang bao bọc bên trong là Cự Viên do Hàn Lập biến thành.

Hắn vừa mới bay ra ngoài khoảng hai ba trượng, “Oanh” một tiếng long trời lở đất, huyết cầu cực lớn nổ tung, hóa thành vầng sáng huyết sắc khổng lồ, lóe lên rồi khuếch tán ra xung quanh.

Từng vòng sóng khí ngập trời hiện ra, cuồng phong gào thét, quét sạch diện tích hơn mười dặm, mặt biển hiện ra sóng dữ cuồn cuộn. Thậm chí hư không xung quanh cũng nổi lên từng vòng gợn sóng, dùng mắt thường có thể quan sát được.

Cự Viên màu vàng tuy rằng kịp thời lao ra, nhưng vẫn bị liên lụy một ít, bộ lông màu vàng óng bị hao tổn mấy chỗ, nhìn qua được vài vết thương nhẹ, nhưng không nghiêm trọng lắm. Nếu không nhanh lao ra ngoài, mặc dù lấy cường độ thân thể của hắn, khó tránh khỏi đại thương nguyên khí.

Xích huyết thiên quỷ nhìn thấy Cự Viên bay tới chính mình, sau lưng nó hiện ra một đôi cánh dơi, quạt một cái, thân hình khổng lồ của nó như vậy hóa thành một vùng huyết ảnh mơ hồ. Huyết ảnh nhanh chóng thối lui, kéo dài khoảng cách với Cự Viên.

Lực lượng của Cự Viên cường đại đã vượt xa tưởng tượng của nó, vì vậy nó cũng không muốn trực tiếp giao phong với đối phương.

Hàn Lập biến thành Cự Viên thấy vậy, sắc mặt trầm xuống.

Cự Viên chính là lấy man lực làm chủ, tốc độ xác thực không thể nào bằng đối phương, căn bản không thể đuổi kịp.

Trong lúc đó, thiên quỷ rít lên.

“Phốc phốc” thanh âm vang lên!

Xung quanh Cự Viên, từ dưới huyết hải nhô lên mấy cái huyết trụ, tiếp thep từng đạo huyết ảnh từ trong xông ra, rậm rạp chằng chịt, có tới mấy trăm đạo lao tới Cự Viên.

Đó là từng con huyết sắc Quỷ vật, đầu mọc sừng, hai mắt xanh biếc, mười ngón sắc nhọn, huyết vụ lượn lờ quanh thân.

Thân hình Cự Viên dừng lại, kim quang quanh thân đại phóng, thân thể cực lớn nhanh chóng thu nhỏ lại, bị huyết vụ xung quanh bao phủ.

Sau một khắc, một tiếng kêu to rõ ràng truyền ra, tiếp theo vạn đạo thanh mang chói mắt phá tan huyết vụ mà ra. Vô số cuồng phong màu xanh lăng không hiển hiện, đem huyết vụ xung quanh lần nữa thổi bay.

Vèo!

Một đạo thanh ảnh cự đại bắn ra, nhưng là một đầu chim lớn màu xanh.

Thân chim chừng bảy tám trượng, lông chim trên thân hiện ánh sáng màu xanh, đầu mọc hai mào, hai cánh rộng thùng thình, so với thân thể còn dài hơn không ít.

Ba căn lông vũ ở đuôi kéo dài, thoạt nhìn cực kì thần tuấn.

Chim lớn màu xanh mãnh liệt vỗ hai cánh, vô số cuồng phong gào thét mà ra, trong gió hiện lên từng đạo ánh sáng thật dài màu xanh, bay nhào tới đám Huyết Quỷ.

Phốc phốc!

Lúc này liền có vài chục đầu Huyết Quỷ đơn giản bị chém thành mấy mảnh, hóa thành từng đoàn huyết vụ.

Chim lớn màu xanh lần nữa mở ra hai cánh, lập tức hóa thành một đạo thanh ảnh mơ hồ, linh hoạt cực kỳ lao ra khỏi vòng vây của đám Huyết Quỷ, nhanh chóng bay tới chỗ xích huyết thiên quỷ.

“Thánh cầm Thanh Loan! Ngươi đến cùng là người nào?” Xích huyết thiên quỷ đại biến, hai cánh một quạt lập tức quay người bỏ chạy.

Nhưng mà tốc độ của thanh ảnh cực nhanh, trong chớp mắt bay vụt tới bên cạnh thiên quỷ, ánh sáng màu xanh chợt lóe.

Phốc phốc!

Huyết quang hiện ra trước ngực của xích huyết thiên quỷ, ngực nó xuất hiện ba đạo vết thương cực lớn sâu đủ thấy xương, máu tươi vẩy ra.

Thiên quỷ bỗng nhiên xoay người một cái, hai tay vừa nhấc định làm điều gì đó, đạo thanh ảnh lại không biết như thế nào nhoáng lên xuất hiện ở sau lưng.

Phốc phốc!

Lại xuất hiện bao đạo vết thương cực lớn ở sau lưng thiên quỷ, một cái cánh dơi đã bị chém đứt, máu tươi cuồn cuộn mà ra.

“Rống!”

Huyết quang trong mắt xích huyết thiên quỷ đại thịnh, bỗng nhiên quay đầu nhìn về phía thanh ảnh, trong miệng gầm lên giận dữ, Quỷ trảo mãnh liệt bổ ra.

Vô số móng vuốt màu máu sắc nhọn hiện ra, tạo thanh một mạng lưới móng vuốt chắn trước người.

Kết quả thanh ảnh lại lần nữa mơ hồ rồi biến mất, sau một khắc dường như thuấn di, xuất hiện phía trên bên phải của thiên quỷ, lần nữa như điện nhào tới.

Phốc phốc!

Lại lần nữa xuất hiện ba đạo vết thương cực lớn sâu đủ thấy xương trên cánh tay phải của thiên quỷ, máu tuôn ra như suối.

Xích huyết thiên quỷ gào thét liên tục, muốn phản kích.

Đáng tiếc nó không thể nào theo kịp tốc độ của thanh ảnh, thậm chí ngay cả cái bóng cũng không thể bắt được.

Từng đạo thanh ảnh mơ hồ quỷ dị bay múa xung quanh người thiên quỷ, căn bản không nhìn thấy thật thể.

Thân thể thiên quỷ trong chớp mắt trở nên huyết nhục mơ hồ, hành động dần bị chậm lại.

Nếu không có cốt cách cứng rắn vô cùng, Thanh Loan công kích không cách nào chặt đứt được, nó sớm đã bị cắt thành bô số khối.

Trong mắt thiên quỷ rốt cuộc hiện lên một tia sợ hãi, hai tay ôm đầu, hạ xuống Huyết Hải, đồng thời từ dưới Huyết Hải bay lên một cột máu đón lấy thân thể thiên quỷ.

Một tiếng kêu rõ to vang lên!

Thanh ảnh nhoáng một cái lần nữa tăng tốc, hóa thành một đạo tàn ảnh, nhanh chóng vô cùng vờn quanh thân thể thiên quỷ.

Ầm ầm!

Bầu trời phụ cận bạo khởi cuồng phong, trong gió hiện lên vô số đạo vết tích màu xanh, tràn ngập trong phạm vi vài dặm, điên cuồng thiết cắt hết thảy.

Huyết trụ vừa mới dâng lên từ trong huyết hải lập tức bị hơn mười đạo vết tích màu xanh chém trúng, ầm ầm tán loạn rơi xuống.

Bạn đang đọc Phàm Nhân Tu Tiên Chi Tiên Giới Thiên (Phàm Nhân Tu Tiên 2) của Vong Ngữ

Thông Tin Chương Truyện

  • Đăng bởi

    TruyenYY Pro

  • Phiên bản

  • Thời gian

    2y ago

  • Lượt đọc

    12

  • Đọc chương VIP load siêu nhanh trên ứng dụng dành riêng cho iOS và Android. Nhấn vào link sau để tải ngay nhé!