Mà Thần Ma Nhãn ở mi tâm vẫn đang chậm rãi tỏa ánh sáng, nhìn kỹ có thể thấy bên trong ngoài Thần Ma Hoàn đang từ từ xoay tròn, lại xuất hiện một thanh trường đao đứng sừng sững ở chính giữa, trên thân đao vô lượng huyết quang lưu chuyển.
Vật phẩm: Thần Ma Nhãn (Đang tàn khuyết)
Dựng dục thần binh: Thần Ma Hoàn, Thần Ma Đao.
Thần Ma Đao, chính là vô thượng thần binh do Thần Ma Nhãn thai nghén, lấy việc hấp thu huyết dịch cùng linh hồn làm chất dinh dưỡng, có thể phát ra một kích Thần Ma, uy lực tùy thuộc vào lượng huyết dịch cùng linh hồn đã hấp thu.
Chu Khung trầm ngâm suy nghĩ, xem ra Thần Ma Nhãn này còn có thể khôi phục tổn thương thông qua việc nuốt chửng đồ vật, sau này cần phải lưu ý một số thứ như vậy.
Lại một thủ đoạn ẩn giấu xuất hiện, đối với Chu Khung hiện nay mà nói, thủ đoạn này tới vô cùng đúng lúc. Hơn nữa trải qua việc cường thế nuốt Tu La vào vừa rồi, khiến Thôn Thiên Ma Công đột phá một tầng, đạt đến tầng thứ ba, tu vi cũng tăng lên tới Thiên Cổ cảnh tầng năm.
"Đinh, chúc mừng ký chủ hoàn thành nhiệm vụ ẩn tàng thôn phệ Tu La, ban thưởng 20 vạn điểm phản diện."
Bành một tiếng, vách đá bên trái Chu Khung đột nhiên bị phá vỡ, một thân ảnh đeo kiếm từ bên trong đi ra, trong miệng thân ảnh kia dường như lẩm bẩm điều gì đó: "Vách tường này thật rắn chắc, rốt cuộc cũng đả thông, tiếng gào thét vừa rồi chính là từ nơi này truyền tới, Phúc lão, ngươi nói vừa rồi nam tử áo giáp tự xưng là tướng quân kia tu vi sẽ là cảnh giới gì?"
"Ít nhất cũng là Đại La cảnh, nếu hắn quen biết Kiếm Thần, như vậy sớm muộn gì các ngươi cũng sẽ có ngày gặp lại, đến lúc đó đừng quên thiện duyên với hắn là được!"
Chu Khung nhìn thân ảnh lầm bầm cười khẽ một tiếng, không do dự trực tiếp đánh ra một chưởng.
"Cái gì, sao hắn lại ở đây, chạy mau!" Phúc lão phản ứng đầu tiên, vội vàng hô lớn trong giới chỉ.
Triệu Lập nghe vậy không kịp nói gì, xoay người chạy vào trong sơn động. Nhưng mà tốc độ bàn tay vượt xa tốc độ chạy trốn của hắn, mắt thấy sẽ trực tiếp oanh sát hắn, trên người Triệu Lập lập tức xuất hiện một đạo lam quang, bao phủ lấy Triệu Lập dịch chuyển ngang trăm mét, mới miễn cưỡng tránh thoát công kích.
Lam quang lại lóe lên một lần nữa muốn mang theo Triệu Lập truyền tống ra khỏi nơi này, nhưng đột nhiên trên đầu Triệu Lập xuất hiện một quầng sáng màu đen, chậm rãi xoay tròn, bất kể lam quang chớp động như thế nào, đều không thể phá vỡ không gian.
"Không ổn rồi, Triệu Lập, quầng sáng này của hắn có tác dụng trấn áp và phong tỏa, ta căn bản không thể phá vỡ không gian!" Phúc lão ở trong nhẫn vô lực kêu lên.
Triệu Lập nhìn Chu Khung đang cười âm hiểm trước mặt,"Chu ma đầu, ngươi cho rằng giết ta là có thể vĩnh viễn trừ hậu hoạn sao? Trong thiên hạ còn có vô số nhân sĩ chính nghĩa, ngươi có thể giết sạch toàn bộ hay không?"
Nghênh đón Triệu Lập là bàn tay to lớn vô cùng của Chu Khung, một chưởng trực tiếp đánh về phía Triệu Lập. Với trạng thái hiện giờ Triệu Lập căn bản không thể di động, chờ đợi hắn nhất định là cái chết không thể nghi ngờ.
Lúc này, chiếc nhẫn trong tay Triệu Lập đột nhiên xoay tròn, một thân ảnh màu lam từ trong nhẫn hiện ra, là một lão già râu dài. Ông ta hiền từ nhìn Triệu Lập,"Gặp được ngươi, ta rất đáng giá!" Nói xong, ông nhẹ nhàng phất tay, không gian xung quanh Triệu Lập lập tức bắt đầu dao động, trong nháy mắt biến mất khỏi sơn động.
Lão già nhìn cự chưởng màu đen đập tới, cất giọng cười lớn nói: "Đến hay lắm, cũng để giáo chủ ngươi thấy Phá Ma Chưởng của ta." Một cự chưởng màu lam nghênh đón cự chưởng màu đen.
Sơn động đều bị công kích của hai bên đánh sụp đổ, bóng người màu lam ngay cả một tiếng kêu thảm thiết cũng không kịp phát ra đã hồn phi phách tán.
Lúc này ở một nơi cách Hắc Vương Thành không biết bao xa, một bóng người mặt đất thân tro bỗng nhiên xuất hiện.
Bóng người lấy từ tay phải ra một chiếc nhẫn đã đứt lìa, hai mắt rơi lệ nóng hổi.
"Chu Khung tiểu tử, ta Triệu Lập, đời này không bầm thây vạn đoạn ngươi, thề không làm người!"
Chu Khung nhìn bóng lưng Triệu Lập biến mất, nhíu mày, lại chạy tiếp. Kẻ này có ngoại công quả thật khác biệt, nhưng lần này ta đã trực tiếp tiêu diệt lão gia gia của hắn, không biết lần sau hắn sẽ dùng thứ gì để ngăn cản ta đây.
Một bóng người áo bào đỏ từ cửa hang Triệu Lập mở ra bước ra, chính là Liên Sinh. Nhìn thấy Chu Khung, y cung kính hành lễ: "Tham kiến giáo chủ!"
Chu Khung nhìn về phía Liên Sinh, chỉ thấy Liên Sinh toàn thân bao phủ huyết diễm, chẳng những thương thế đã lành, ngay cả tu vi cũng tăng cường đến cảnh giới Thiên Cổ, hẳn là đạt được kỳ ngộ ở trong hang động này.
Liên Sinh nhìn Chu Khung, thấp giọng nói: "Thuộc hạ căn cứ vào trực giác đi tới động này, phát hiện một huyết trì, tu vi toàn thân mới có thể tăng lên tới Thiên Cổ nhất trọng."