"Không cần đâu, Mộc lão có lệnh, Lam Vũ nhất tộc hôm nay sẽ bị trục xuất," Nói xong phất phất tay, cao giọng hô,"Mộc lão có lệnh, Lam Vũ nhất tộc gà chó không tha."
Chiến đấu không kéo dài bao lâu đã kết thúc, thực sự là Lam Vũ nhất tộc chỉ còn lại Lam Vũ Vũ, một cao thủ Thiên Cổ cảnh, căn bản không thể so sánh với binh lính phủ thành chủ trang bị tinh lương, toàn bộ Lam Vũ tộc địa thi thể khắp nơi, thi thể của Lam Vũ Võ cũng bị đóng đinh trên tường viện.
Chính thức tuyên cáo Lam Vũ nhất tộc hoàn toàn bị diệt vong, có lẽ đối với cả thượng giới mà nói, thế lực nhỏ tương tự như Lam Vũ mỗi ngày đều có vô số bị diệt vong, đồng thời cũng có vô số thế lực đang được thành lập.
Sau khi binh lính thối lui, đám người vây xem bên ngoài lập tức sôi trào.
"Tình huống gì thế này, phủ thành chủ làm sao lại trực tiếp diệt sát Lam Vũ nhất tộc chứ."
"Sao lại chọc tới phủ thành chủ, vậy mà để Mộc lão không quản sự xuống tay ác như vậy."
"Mẹ nó những binh lính này sao lại hướng về nơi quỷ tộc trú đóng đi."
" - "
Chạng vạng tối, toàn bộ Hắc Vương Thành yên tĩnh đến đáng sợ, trong không khí dường như đều tràn ngập mùi máu tanh, thời gian một ngày, phủ thành chủ trực tiếp xuất động binh lính liên tục diệt Lam Vũ tộc, Quỷ tộc, Ngưu Đầu tộc, Đơn Nhãn tộc, Đại Giang bang, năm thế lực lớn, ngoại trừ Long Xương trọng thương Độc Nhãn tộc ra ngoài phản kháng một chút, trực tiếp bị Bách Hợp tộc trưởng ra tay giết chết, thế lực khác cơ bản đều bị hủy diệt như ngọn rạ trước gió.
Hiện giờ toàn bộ tám thế lực lớn của Hắc Vương thành, ngoại trừ Hồng Hồ nhất tộc nghe được tin tức sớm chạy trốn, chỉ còn lại Kiếm Tông và Hoa tộc.
Trong một khách điếm, đông đảo khách nhân đều đang uống rượu, ăn uống, nhỏ giọng trò chuyện với nhau.
"Ngươi nói xem vì sao Mộc lão đột nhiên xuất thủ diệt năm thế lực lớn vậy!"
"Đúng vậy, ta thấy cũng chính là tộc Hồng Hồ chạy nhanh, bằng không cũng bị diệt rồi."
"Có phải Mộc lão muốn một lần nữa nắm quyền Hắc Vương Thành, mới diệt những thế lực này hay không."
"Ta nhận được một tin tức, không biết chư vị có muốn nghe hay không." Một công tử mặc cẩm phục nhỏ giọng nói.
Mọi người vừa thấy hắn nói có tin tức đều vây quanh.
"Nói mau, nói mau."
"Không biết các ngươi còn nhớ Ma Giáo thời gian trước phi thăng lên không."
"Đương nhiên biết, lúc đó đã chấn động toàn bộ Hắc Vương thành, nghe nói giáo chủ Ma Giáo kia có tu vi Thiên Cổ bát trọng, một kích đã làm Lôi Xương đại nhân trọng thương."
"Không phải, các ngươi đều đoán sai rồi. Mấy ngày trước thành chủ tổ chức sinh nhật, giáo chủ Ma Giáo cũng tới tham gia, ngươi đoán xem thế nào."
"Làm sao vậy, ngươi đừng giấu diếm nữa, mau nói đi." Những người khác vừa thấy hắn giấu diếm, tức giận đập bàn.
"Ta cũng chỉ là nghe nói thôi, vị Ma Giáo giáo chủ kia căn bản không phải là Thiên Cổ cảnh, mà là Chân Võ cảnh, hiện giờ Mộc lão thành chủ của chúng ta đã quy thuận Ma Giáo rồi. Cho nên mới xuất binh diệt sát mấy thế lực lớn."
"Ngươi đừng nói bậy, Mộc lão sao có thể thần phục người khác chứ, lời này nếu truyền ra ngoài thì ngươi chắc chắn phải chết!"
"..."
Tin tức tương tự đang không ngừng lan truyền, có kẻ không tin mắng chửi kẻ bịa đặt, cũng có người mang thái độ hoài nghi chờ đợi tin tức.
Đêm nay nhất định là một đêm khó ngủ của Hắc Vương thành, từng thế lực nhỏ căn bản không thể ngủ yên, sợ rằng một giấc tỉnh dậy sẽ bị binh lính của phủ thành chủ diệt sát.
Sáng sớm hôm sau, phủ thành chủ ra một bố cáo, chính thức làm chấn động toàn bộ Hắc Vương thành, trên bố cáo viết rằng: "Thành chủ Hắc Vương thành Mộc Lão chính thức gia nhập Ma Giáo, đảm nhiệm chức Hộ pháp, toàn bộ Hắc Vương thành chính thức quy thuận Ma Giáo!"
Ngay sau đó, Hoa tộc cũng tuyên bố tin tức, chính thức quy thuận Ma Giáo.
Trong lúc nhất thời, toàn bộ tu sĩ võ giả Hắc Vương Thành đều trợn mắt há hốc mồm, trong một đêm, toàn bộ Hắc Vương Thành tựa hồ nghiêng trời lệch đất, trực tiếp đổi chủ nhân, lại còn là một thế lực vừa mới từ hạ giới phi thăng lên.
Lúc này tại trụ địa Kiếm Tông, trên một ngọn núi thẳng tắp, đông đảo cao tầng tụ tập ở đại điện, lão già gầy gò ngồi ở vị trí đầu, trầm giọng nói: "Mọi người hãy nói ra suy nghĩ của mình, hiện giờ chúng ta nên làm như thế nào."
"Không biết vì sao Thành Chủ Phủ kia lại không động đến Kiếm Tông của ta?"
"Chính là, ngoại trừ Hoa tộc bị diệt sạch, chỉ riêng lưu lại Kiếm Tông ta là có ý gì?"
Nam tử trẻ tuổi ngồi bên cạnh thủ tọa khẽ ho một tiếng: "Ta nghĩ ta đại khái hiểu được một số nguyên nhân."
Mọi người đều quay đầu nhìn về phía nam tử trẻ tuổi, tuy rằng người này ngồi ở bên cạnh chưởng môn, nhưng quanh thân lại tỏa ra hào quang vô tận, tựa hồ có thể hấp dẫn ánh mắt của tất cả mọi người.