Chương 72 - Không thần phục thì đồ thành 2: [Dịch] Phản Phái Phải Vô Địch

Phiên bản dịch 4660 chữ

Lúc này trong đại điện Thiên Ma Phong, đông đảo cao tầng đều hưng phấn đứng hai bên, hai năm qua có thể nói là hai năm Ma Giáo phát triển nhanh nhất, dùng toàn bộ tài nguyên Hắc Vương thành cung cấp cho Ma Giáo một nhà tu luyện, cộng thêm công pháp bí tịch giáo chủ ban cho, có thể nói thực lực toàn bộ Ma Giáo liên tục tăng lên mấy cấp bậc.

Chu Khung ngồi trên thủ tọa cũng chậm rãi mở mắt, hai năm qua hắn thu hoạch cũng rất lớn, trực tiếp đổi công pháp chủ tu của mình thành 《 Ma 》 , chỉ hai năm thời gian, liên tục đột phá hai tầng cảnh giới, tu vi trực tiếp đạt đến Thiên Cổ thất tầng, đáng tiếc khí thế vẫn chỉ có Chân Võ nhất trọng.

Một tiếng ho nhẹ từ khóe miệng Liên Sinh truyền ra, trong đại điện lập tức yên tĩnh lại, Liên Sinh cung kính hành lễ với Chu Khung: "Bẩm giáo chủ, hai năm qua thực lực của giáo chúng ta tiến bộ vượt bậc, hiện tại đã có năm vị Thiên Cổ cảnh, hơn ba mươi vị Thông Huyền đỉnh phong, và hơn bốn ngàn vị Thông Huyền cảnh khác."

Chu Khung âm thầm gật đầu, thực lực này quả thật tiến bộ thần tốc, nếu như cho thêm vài năm phát triển, e rằng chỉ riêng Thiên Cổ cảnh của Ma Giáo cũng đã hơn trăm người.

Tiếc thay Chu Khung không muốn chờ đợi lâu như vậy, lấy chiến tranh nuôi dưỡng chiến tranh mới là phương pháp bồi dưỡng nhân tài đúng đắn của Ma Giáo, còn về phần nửa đường có thể sẽ có một số nhân tài chết yểu, Chu Khung không hề để chuyện này trong lòng.

"Liên Sinh!"

"Thuộc hạ có mặt!"

"Ngươi hãy đi đưa thông báo cho thành Thiên Hải, nói rằng Ma Giáo ta cho hắn ba ngày để suy nghĩ, nếu thần phục Ma Giáo ta thì vạn sự đều bỏ qua, nếu không thần phục, sẽ đồ thành diệt tộc!"

"Tuân lệnh!"

Chu Khung cho rằng nếu muốn nhanh chóng mở rộng phạm vi thế lực, tất nhiên phải để người khác biết sự tàn nhẫn của Ma Giáo, cho nên lần đầu tiên chính thức ra tay, nhất định phải chấn nhiếp những kẻ khác.

Cửa thành Thiên Hải, vẫn như ngày thường, hai hàng thị vệ đứng ở hai bên cổng lớn, nhìn người qua lại không ngừng ra vào, mỗi một thị vệ lại đều có tu vi Thông Huyền cao giai, có thể thấy được thực lực của Hồng gia ở Thiên Hải thành mạnh đến nhường nào.

Hai hàng thị vệ tuy đứng thẳng tắp, nhưng tâm trí đã sớm không biết bay đi đâu. Bọn họ không cho rằng có kẻ dám đến gây rối, phải biết lần trước có kẻ náo loạn ở cửa Thiên Hải thành đã là bao lâu trước kia, phải hơn ngàn năm, trực tiếp bị Hồng gia một chưởng đánh chết, hình như còn là một cao thủ Thiên Cổ cảnh.

Đột nhiên một đạo kiếm quang kinh thiên bắn về phía cổng thành,

Trường kiếm tựa như phá vỡ không gian, chưa đợi đám thị vệ kịp phản ứng, đã cắm phập trên tường thành, thủ lĩnh thị vệ vội vàng nhìn quanh, lại chẳng thấy bóng người nào. Quay đầu nhìn về phía trường kiếm cắm trên tường, tức thì mắt ngưng lại, rõ ràng trên đó có một phong chiến thư màu đỏ như máu.

Thủ lĩnh vội vàng rút trường kiếm ra, liếc nhìn chiến thư, nhanh chóng chạy về phía phủ thành chủ.

Đám người đang vào thành thấy cảnh này, đều lộ vẻ mặt kinh ngạc.

"Chuyện gì đây, lại có kẻ dám cắm trường kiếm trên Thiên Hải thành, chẳng lẽ không sợ Hồng gia sao?"

"Ta thấy hình như thủ lĩnh thị vệ kia lấy ra một phong thư đỏ từ trên trường kiếm, chạy về phía phủ thành chủ!"

"Mặc kệ tình huống thế nào, Thiên Hải thành này có Hồng gia trấn thủ, còn có thể đảo loạn được sao."

"Cũng phải..."

Phủ thành chủ, thủ lĩnh thị vệ nhanh chóng chạy vào, giao thư cho quản gia trực ban, quản gia sau khi xem vẻ mặt phẫn nộ, vội vàng đi về phía chủ điện.

Người cầm lái Hồng gia hiện tại không phải là Hồng Đồ, Hồng Đồ là Hồng gia lão tổ, vẫn luôn bế quan tu luyện, trừ một số việc trọng đại, căn bản không quản sự, hiện tại người quản sự chính là nhi tử của hắn là Hồng Bưu.

Hồng Bưu lúc này đang ở trong chủ điện uống trà, xem sổ sách báo cáo phía dưới, đang suy nghĩ làm sao để tài lộ của Hồng gia trở nên nhiều hơn.

Cốc cốc cốc, bên ngoài vang lên một tràng tiếng gõ cửa cắt ngang suy nghĩ của hắn: "Vào đi."

Quản gia mặc áo bào chạy vội vào, nhanh chóng trình lên Hồng Bưu một phong thư đỏ máu, cất tiếng: "Gia chủ, Ma giáo Hắc Vương Thành gửi chiến thư đến!".

"Cái gì!", Hồng Bưu ngỡ ngàng như nghe nhầm, đưa chiến thư, lại có kẻ cả gan khiêu chiến với Hồng gia hắn, vội vàng cầm lấy thư tín xem xét.

Càng xem càng giận, gân xanh trên trán nổi lên cuồn cuộn.

"Bộp" một tiếng, Hồng Bưu tức giận, một chưởng đánh nát bàn.

Vừa rồi quản gia nói là chiến thư, sợ rằng còn là giảm nhẹ, đây rõ ràng chính là thư sỉ nhục, dám bảo Hồng gia ta đầu hàng trong vòng ba ngày, nếu không sẽ tru di cả thành, đây căn bản là không coi trọng Hồng gia ta, coi Hồng gia ta là cái gì chứ.

"Đi, triệu tập cao tầng các phương đến nghị sự đường họp bàn!" Hồng Bưu sắc mặt tái nhợt nhìn quản gia nói.

Bạn đang đọc [Dịch] Phản Phái Phải Vô Địch của Vô Liêu Tiểu Bạch A

Thông Tin Chương Truyện

  • Đăng bởi

    TruyenYY Pro

  • Phiên bản

    dịch

  • Thời gian

    2mth ago

  • Lượt đọc

    4

  • Đọc chương VIP load siêu nhanh trên ứng dụng dành riêng cho iOS và Android. Nhấn vào link sau để tải ngay nhé!