"Trời ơi, quả nhiên ngông nghênh, hắn làm sao nghĩ ra được đôi câu đối này vậy, khẩu khí cũng quá lớn, đến cả phụ vương cũng chẳng dám nói như vậy!"
Lý công tử há hốc mồm nhìn câu đối hai bên phi liễn. Ngay cả Lý tiểu thư vẻ mặt lạnh lùng cũng giật giật khóe miệng, các thế lực khác trên đỉnh núi càng bị câu đối trên phi liễn làm cho kinh ngạc, vị Ma Giáo giáo chủ này điên rồi sao, dám nói lời lớn lối như thế. Quả thật tu vi càng cao càng biết muốn nói ra những lời này cần dũng khí lớn đến nhường nào.
Bên ngoài phi liễn có rất nhiều cao tầng Ma Giáo đang đứng, Liên Sinh mặc áo bào đỏ, nhẹ nhàng nói với phi liễn: "Giáo chủ, những ngọn núi xung quanh đều đã bị các thế lực lớn chiếm cứ!"
Trong phi liễn không có âm thanh truyền ra, mà trực tiếp bay về phía ngọn núi gần nhất, đứng trên ngọn núi này chính là chủ nhân Vũ Vương thành, Hùng tộc trong Yêu tộc.
Những người khác nhìn thấy phi liễn bay về phía địa bàn Hùng tộc, dường như hiểu được điều gì, đều mang vẻ mặt hả hê nhìn sang. Mà Hùng tộc trên ngọn núi nhìn thấy phi liễn bay tới, nhất thời sắc mặt âm trầm, bọn họ biết, đây là muốn tới đoạt địa bàn, là coi bọn họ như quả hồng mềm để bóp sao?
Đại trưởng lão Hùng tộc, Hùng Thiên Hải phi thân lên, đối mặt với phi liễn của Ma Giáo, trầm giọng nói.
"Tại hạ là thành chủ Vũ Vương Thành Hùng Thiên Hải, các hạ hẳn là giáo chủ Ma Giáo, không biết các hạ đến ngọn núi này có chuyện gì!"
Trong phi liễn truyền ra một giọng nói lạnh như băng: "Ngọn núi này Ma Giáo ta muốn lấy, các ngươi rời đi hoặc là chết!"
"Cái gì." Hùng Thiên Hải vẻ mặt khó chịu nhìn Ma Long Phi Liễn, hắn không ngờ Chu Khung này còn bá đạo hơn cả trong truyền thuyết, vốn dĩ bản thân muốn mượn cớ nói vài câu rồi nhường ngọn núi cho Ma Giáo.
Sắc mặt Hùng Thiên Hải thay đổi mấy lần, nắm chặt song quyền, nhìn chằm chằm phi liễn của Ma Giáo trầm giọng nói: "Như vậy thì xin Chu giáo chủ chỉ giáo!"
Dù sao chiến lực của Chu Khung thật sự quá khoa trương, một đao đã chém giết Hồng Đồ, mà chiến lực của mình cũng chẳng khác Hồng Đồ là bao, căn bản không phải đối thủ của Chu Khung.
Nhưng bây giờ Chu Khung nói như vậy, thế lực chung quanh cũng đều nghe thấy, nếu như bây giờ đám người mình lùi bước, sau này còn lăn lộn ở vùng đất hỗn loạn này như thế nào.
Mọi người xung quanh nghe được lời nói trong phi liễn đều vẻ mặt cảm khái, Chu Khung này quả nhiên bá đạo giống như trong truyền thuyết, không biết Hùng tộc này sẽ ứng đối như thế nào.
Không có âm thanh trả lời hắn, cánh cửa lớn của phi liễn mở ra, một luồng đao ý ngất trời ẩn chứa huyết tinh chi khí phóng ra, trực tiếp phóng tới Hùng Thiên Hải đối diện. Tiếng bước chân nặng nề chậm rãi vang lên, mỗi tiếng là đao ý cùng huyết tinh chi khí lại gia tăng một phần.
Rốt cuộc Chu Khung mặc một bộ Ma Long chiến bào bước ra khỏi phi liễn, nhìn về phía Hùng Thiên Hải, lạnh giọng nói: "Ngươi muốn chết sao?"
Phập một tiếng, Hùng Thiên Hải đối diện phun ra một ngụm máu tươi, quỳ một gối xuống giữa không trung, không ngờ lại bị đao ý huyết tinh vừa rồi đánh trọng thương.
Hùng Thiên Hải ngẩng đầu nhìn Chu Khung, vẻ mặt kinh hãi. Không ngờ đối phương không ra tay, chỉ dựa vào đao ý đã khiến mình bị trọng thương, khó có thể tưởng tượng nếu như đối phương rút đao, có phải mình còn không có cả cơ hội chạy trốn?
Hùng Thiên Hải không dám nói tiếp, quay người gọi tộc nhân một tiếng, trực tiếp rời khỏi ngọn núi này, bay xuống phía dưới. Quả nhiên gã trực tiếp nhận thua, dù sao không nhận thua không được, gã sợ Chu Khung trực tiếp chém gã.
Những người ở bốn phía núi nhìn thấy Hùng Thiên Hải không dám buông ra một câu tàn nhẫn nào đã bỏ chạy, nhíu mày thật sâu, ánh mắt nhìn về phía Chu Khung lập tức đầy vẻ kiêng dè, thật sự là cỗ đao ý vừa rồi quá bá đạo, không những trực tiếp chấn thương Hùng Thiên Hải, ngay cả bọn họ cách xa như vậy cũng có cảm giác nguy hiểm.
Trên ngọn núi nơi tỷ đệ Lý gia đang ở, một nam tử ăn mặc như thị vệ nói với nữ tử: "Công tử, tiểu thư, nếu không cần thiết thì tận lực đừng xung đột với Ma Giáo kia!"
Tên công tử nghe xong lập tức không vui, hắn là ai cơ chứ, hắn đường đường là... , ở nơi xa xôi hẻo lánh này mà còn có thể bị người ta khi dễ.
"Ta nói này, A Đại, chẳng lẽ ta không thể trêu chọc một Ma Giáo nho nhỏ như hắn sao?"
A Đại nhìn công tử ca bất đắc dĩ nói: "Công tử có điều không biết, vừa rồi giáo chủ Ma Giáo kia phát ra đao ý, khiến ta cũng cảm thấy nguy hiểm, nếu thật sự xảy ra xung đột, ta e rằng không cách nào bảo vệ được tiểu thư và ngươi!"
"Cái gì?" Nghe nói như thế, công tử ca giật nảy mình. Tuy rằng lần này hắn lén chạy ra ngoài với tỷ tỷ, không mang theo hộ vệ cường đại gì, nhưng A Đại cũng là Chân Võ đỉnh phong, nửa bước Đại La chi cảnh, cộng thêm tu luyện công pháp cấp bậc rất cao, ở nơi xa xôi hẻo lánh này, chỉ sợ Đại La bình thường cũng không làm gì được hắn.