Chương 93 - Thiên vận chi tử 1: [Dịch] Phản Phái Phải Vô Địch

Phiên bản dịch 4809 chữ

Mộc lão cũng không trực tiếp ra tay, mà là thủ hộ ở bên người Liên Sinh, dù sao sáu đối với năm, tất cả mọi người đều là Chân Vũ cảnh tầng dưới, Ma giáo rõ ràng là chiếm cứ thượng phong.

Nhưng sự tình lại không như bọn họ dự liệu, Vu Sơn trực tiếp ra tay ngăn cản hai hộ pháp ngoại môn, hơn nữa rõ ràng là không rơi vào thế hạ phong, công pháp hắn dùng rất là kỳ lạ, chân đạp đại địa, toàn thân không ngừng tỏa ra hào quang màu vàng đất, khí thế hùng hậu trên người cuồn cuộn không dứt, dường như căn bản không biết mệt mỏi.

Những nơi giao chiến khác, Ma giáo cũng dần dần rơi vào thế hạ phong. Thiên Vu tộc tựa hồ không lo lắng tiêu hao, từng chiêu đều toàn lực thi triển, khiến đám người Ma giáo mệt mỏi ứng phó.

Mộc Lão nhìn cục diện trong sân, nhẹ giọng nói với Liên Sinh: "Đại tổng quản, ta cũng đi trợ giúp một tay."

"Đi đi." Liên Sinh trầm giọng nói, nhìn mấy cao thủ Chân Vũ cảnh của Thiên Vu tộc đối diện, cau mày thật sâu, hắn cảm thấy đối phương dường như cũng không có dốc hết toàn lực, đặc biệt là Vu Sơn, tuy rằng một mình chống lại hai đại cao thủ Chân Vũ cảnh, nhưng khi ra chiêu lại như đang tránh đi chỗ yếu hại, hoàn toàn không có ý định sát thương.

Những người khác có thể không cảm giác được, thậm chí hai Chân Vũ cảnh đang giao thủ với Vu Sơn cũng không có phản ứng, bọn họ chỉ cho rằng hai người mình đều không bắt được đối phương mà thôi, thật tình không biết nếu như đối phương không lưu thủ, có thể hai người bọn họ đã chết ở đây.

Chỉ có Liên Sinh bởi vì tu luyện Quỳ Hoa Ma Điển, ánh mắt ẩn chứa thần ý, quan sát cẩn thận hơn người bình thường nhiều, mới có thể nhìn ra Thiên Vu tộc lưu thủ.

"Rút lui," một tiếng hét lớn làm rối loạn mạch suy nghĩ của Liên Sinh.

Hóa ra Vu Sơn thấy Mộc lão ra tay là không chống cự tiếp, trực tiếp để cho Thiên Vu tộc lui về bên trong Phong Thành, chính mình lưu lại cản phía sau, sau khi đón đỡ hai đòn công kích của Mộc lão, bản thân cũng lui về Phong Thành.

Thiên Vu tộc vừa tiến vào Phong Thành, trong thành trì đã xuất hiện một cái lồng phòng hộ cực lớn, mặc cho đám người Ma giáo công kích hay nhục mạ thế nào cũng không ra khỏi thành, lồng phòng hộ cũng cứng rắn dị thường, mấy cao thủ Chân Vũ cảnh cùng nhau công kích cũng không lay chuyển được nó, cuối cùng không còn cách nào khác đành phải rút lui trước.

Vu Sơn trở lại Nghị Sự Đường phủ thành chủ, còn chưa vào cửa đã lớn tiếng hô hoán: "Đại ca, Ma giáo kia cũng chẳng ra gì, nếu không phải huynh bảo ta lưu thủ, hôm nay ta đã có thể tiêu diệt chúng rồi!"

Đợi Vu Sơn tiến vào trong nghị sự đường, lại phát hiện mọi người căn bản không để ý tới lời nói của hắn, mà đều lộ vẻ mặt vô cùng nghiêm nghị.

Hắn ngẩng đầu nhìn lên, đột nhiên phát hiện ngồi ở vị trí đầu không phải là đại ca, mà là một ông lão, lúc này sắc mặt lão già trắng bệch, khóe miệng còn vương một tia máu, trên mặt đất trước mặt còn có một vũng máu tươi. Rõ ràng là vừa mới thổ huyết.

Vu Sơn kinh ngạc nhìn lão già, lớn tiếng hô: "Đại Tế Tự, sao ngươi lại ra đây? Ai đả thương ngươi? Xem Vu Sơn ta có diệt hắn không."

Vu Lực bên cạnh (cũng chính là người Vu Sơn gọi là đại ca), khụ một tiếng: "Đừng lớn tiếng như vậy, không ai đả thương Đại Tế Tự, lần này chỉ là Đại Tế Tự bói toán một nhân vật mà thôi."

"Nhân vật nào?" Vu Sơn tò mò hỏi, nghĩ thầm có thể khiến Đại Tế Tự bói toán đến hộc máu, đối phương phải là nhân vật cường đại đến mức nào.

"Đại Tế Tự vừa mới bói toán cho Giáo chủ Ma giáo Chu Khung."

Cái gì, lời nói của Vu Lực lập tức làm Vu Sơn kinh hãi, phải biết rằng lần trước Đại Tế Ti bói toán cường giả Bán Thánh cũng chỉ là sắc mặt tái nhợt một chút mà thôi.

Hiện tại xem bói Giáo Chủ Ma Giáo Chu Khung, vậy mà trực tiếp thổ huyết, Giáo Chủ Ma Giáo kia mạnh đến mức nào.

"Đại Tế Ti, ngươi xem bói ra được điều gì." Vu Lực ở một bên nhẹ giọng hỏi, Đại Tế Ti vừa xem bói xong, Vu Sơn đã tiến vào, cho nên Đại Tế Ti còn chưa kịp nói kết quả xem bói của mình.

Đại Tế Ti ho khan hai tiếng, nói: "Ta chẳng bói toán được gì cả, dường như đối phương bị một thứ gì đó che phủ, ta vừa muốn nhìn thấu chân tướng, lập tức bị phản phệ trọng thương, nếu không kịp thời thu tay lại, e rằng tánh mạng cũng không giữ được!"

"Sao cơ?" Lời của Đại Tế Ti khiến tất cả tộc nhân Thiên Vu tộc kinh hãi, vốn tưởng rằng có thể khiến Đại Tế Ti thổ huyết bói toán, Chu Khung kia ắt hẳn phi phàm, vậy mà giờ đây, Đại Tế Ti lại nói mình chẳng bói toán ra được gì.

"Đại Tế Ti, vì sao lại chẳng bói toán được gì cả, chẳng lẽ Chu Khung kia thật sự mạnh đến thế sao?" Vu Lực trịnh trọng hỏi.

"Hẳn không phải do thực lực của hắn, xuất hiện tình huống này, có ba nguyên nhân: thứ nhất là thực lực đối phương cường đại, thứ hai là người có đại thần thông thay hắn che đậy thiên cơ, thứ ba là Thiên vận chi tử! Hắn hẳn là thuộc về nguyên nhân thứ ba, dù sao người có đại thần thông có thể che đậy thiên cơ vô cùng ít ỏi."

Bạn đang đọc [Dịch] Phản Phái Phải Vô Địch của Vô Liêu Tiểu Bạch A

Thông Tin Chương Truyện

  • Đăng bởi

    TruyenYY Pro

  • Phiên bản

    dịch

  • Thời gian

    2mth ago

  • Lượt đọc

    0

  • Đọc chương VIP load siêu nhanh trên ứng dụng dành riêng cho iOS và Android. Nhấn vào link sau để tải ngay nhé!