◎ Thổ vị tình thoại (1) ◎
Đường Chi là người thắng trong cặp “Kẹo Gừng”, đạt được thắng lợi.
Hơn nữa bởi vì số lượng “hạt đậu vui vẻ” mà các fan bầu cho cô ít, tỷ lệ đặt cược cao, vậy nên càng đổi đời trở thành nhà có nhiều “đậu vui vẻ”.
Hạng mục kế tiếp là đi sàn nhảy nhảy disco.
Nhan Vô Ưu không nhịn được mà trào phúng: “Đạo diễn, thời thanh xuân của mấy người trẻ chúng ta hình như không có máy chơi game arcade (2) và sàn nhảy disco mà?!”
Thế hệ này của họ, khi còn nhỏ đã bắt đầu chơi máy tính rồi cơ.
Đạo diễn đỏ mặt già: “Khụ khụ khụ, hợp tác một chút, coi như các bạn xuyên không đi.”
[Ha ha ha, hiện trường bóc phốt siêu lớn!]
[Đạo diễn: Tôi khổ quá mà, mấy má hợp tác chút đi!”
[Gấp lắm! Online chờ, khách mời trào phúng phân đoạn của chương trình thì phải làm sao bây giờ?!]
[-- đương nhiên là bảo bọn họ bao dung một chút rồi, đầu chó.jpg]
Đường Chi cũng ồn ào theo, cực kỳ hứng thú mà “À” dài một tiếng: “Xuyên không hả --”
Từ này đối với cô và Giang Chi đều có ý nghĩa không giống nhau.
Nhưng giờ khi thế giới đã bình ổn lại, từ này cũng trở thành một từ bình thường trong mắt những người bình thường.
Cô cười khúc khích nhìn Giang Chi.
Giang Chi cũng đang dịu dàng nhìn cô.
Cảm giác yên ổn khi không bao giờ cần phải lo lắng một ngày nào đó sẽ bị chia rẽ, mỗi buổi sáng anh đều ôm chặt lấy cô.
Trên mặt họ đều là nụ cười tươi tắn hạnh phúc.
Rõ ràng là chưa nói gì, nhưng chỉ cần nhìn nhau là đã ăn ý mỉm cười.
Quanh thân họ giống như có một lớp rào chắn trong suốt vô hình, ai cũng không thể xen vào giữa hai người họ.
[Vợ chồng son hai người lại đang toan tính chuyện mờ ám gì thế hả?! Mau nói ra cho bọn tui nghe cái coi!]
[Có gì mà tụi tui không thể nghe được hả? Sao đêm rồi còn chơi trò thần giao cách cảm hả?!]
[Quạu ghê á! Đá bay chén cơm chóa này, gâu gâu!]
Mấy người bọn họ đi đến sàn nhảy.
Các fan đã bình chọn bằng đậu vui vẻ, chọn xong bài nhảy cho cả ba nhóm.
Nói đến nhảy thì trước đó ba người Đường Chi, Nhan Vô Ưu và Hạ Thu Thu bởi vì điệu nhảy quái dị ở tập thứ sáu mà nổi tiếng thoát vòng fan (3).
Giờ không cần phải thực hiện những nhiệm vụ ngu ngốc kia nữa, từng người tiến lên đều theo nhịp điệu mà múa may.
Lúc này Đường Chi hoàn toàn không rén chút nào nữa.
Cô cũng đã từng học ballet, là người có kiến thức vũ đạo nhất định, lập tức cũng lắc eo theo tiếng nhạc.
Trên bình luận live toàn là lời khen:
[Ờ hớ, Chi Chi có tiến bộ nha!]
[High quá má ha ha ha!]
[Có ai thấy cái wink kia của Chi Chi không?! Đúng là giết tui rầu!]
Trò chơi này là nhảy theo nhịp trên máy nhảy audition, hai người phối hợp nhảy hot dance (4), xem xem điểm ai cao hơn.
Trò này không cần kiểm tra cơ sở vũ đạo quá nhiều, chủ yếu vẫn là vấn đề ăn ý.
Các fan dùng đậu vui vẻ mua cho bọn họ một bài hát ngọt ngào đơn giản.
Đường Chi và Giang Chi đứng trên máy nhảy audition, theo nhịp điệu đơn giản, phân công rõ ràng, phối hợp cũng cực kỳ ăn ý.
Mỗi một lần dậm chân đều chính xác không lệch.
Chữ “perfect” một lần rồi lại một lần nhảy ra trên màn hình, số combo thành công cũng không ngừng tăng lên, hoàn toàn không dừng lại lần nào.
[Đậu mía, xem hai người họ nhảy cũng hưởng thụ quá đi!]
[Cặp này được ghê nhỉ!]
[Chủ yếu là vì đơn giản ấy.]
[Ưu Ưu và Thu Thu thực ra cũng không kém, nhưng không chịu được nổi Sắt Sắt và thầy Phó kéo chân sau nha ha ha ha! Hơn nữa bài hát của bọn họ khó, thường xuyên cần kỹ năng hợp thể của hai người!]
Cặp “Nhan Sắc” và “Vãn Thu” bởi vì đụng phải vấn đề bài hát khó, đủ loại tình huống xuất hiện chồng chất, cống hiến không ít chi tiết gây cười.
Rốt cuộc khiến cho “Kẹo Gừng” thắng trận này cực kỳ nhẹ nhàng.
Chờ cho part khiêu vũ này qua đi, tiếp theo phải tiến hành một trò chơi nhỏ là kiểm tra độ ăn ý của các cặp tình nhân.
Đạo diễn đọc quy tắc: “Các khách mời nam của mỗi cặp đều phải bày tỏ với các khách mời nữ, nhưng nội dung bày tỏ phải do các khách mời bên ngoài chỉ đạo mới hợp lệ.”
Thật ra chính là một phiên bản của trò tam sao thất bản, đến cuối cùng xem thử các khách mời nữ có thể đáp đúng được mấy chữ.
Nhóm đầu tiên lên sân khấu chính là nhóm “Nhan Sắc”.
Thẩm Trác Sắt và Nhan Vô Ưu đều đeo tai nghe vào, Nhan Vô Ưu đưa lưng về phía mọi người.
Đường Chi làm người chỉ đạo của tổ thứ nhất.
Căn cứ theo nguyên tắc trước tiên nên khiến cho bầu không khí sinh động một chút, cô quyết định bắt đầu từ đơn giản.
Trên tấm card chỉ dẫn mà ekip làm chương trình cung cấp cũng có lời bài hát.
Đường Chi: “Gặp được anh thật tốt, anh xem bầu trời xanh thăm thẳm kia, xem hồ nước trong vắt nọ, oh yeah~~”
Chỉ cần đoán được đúng lời bài hát thì sẽ đúng được mười chữ.
Rõ ràng là đề bài tặng điểm rồi còn gì!
Giờ khi cô hát cũng không còn trật nhịp quá nhiều nữa, nhưng cảm giác hề hước thì vẫn khiến cho bão bình luận cười văng.
[Ha ha ha ha, parody bắt đầu rồi!]
[Cười chớt, hình tượng nghệ sĩ dương cầm của Sắt Sắt khó giữ được mất thôi!]
[Chi Chi đúng là bảo bối, ở bên cạnh bả mỗi ngày chắc chắn sẽ không buồn chán nhỉ há há há!]
Tất cả mọi người đang chờ Thẩm Trác Sắt thuật lại, nhưng mà mặt Thẩm Trác Sắt lại ngớ ra: “… Hả?!”
Đường Chi cực kỳ sống động mà lặp lại cho cậu ấy lần nữa.
Thẩm Trác Sắt nhìn chằm chằm khẩu hình miệng của cô, giơ tay ra hiệu OK tỏ vẻ đã hiểu.
Cậu ấy bước đến vỗ vỗ vai Nhan Vô Ưu: “Hôm nay thức dậy sớm, mưa trên bầu trời xanh thăm thẳm trong ngân hà, có một chiếc thuyền trắng…”
[Há há há há há! Câu này bắn đại bác cũng không tới nữa á?! Từ hài hước dần dần chuyển sang hướng kinh dị rồi…]
[Tôi tuyên bố bầu trời xanh thăm thẳm chính là yyds!]
[Ưu Ưu: Anh hát bài này cho em nghe, em hơi sờ sợ đó!]
[Ưu Ưu: Hơn nữa hôm nay anh còn dậy sớm, em càng sợ hơn.]
Quả nhiên, Nhan Vô Ưu không hiểu ra sao mà nhìn Thẩm Trác Sắt, đầu đầy hỏi chấm.
Cô ấy nửa tin nửa ngờ mà thuật lại những gì mà mình nghe được: “Trời đầy mây muốn tắm rửa, anh đứng trong bầu trời xanh thăm thẳm của ngân hà, có một chiếc thuyền trắng…”
[Há há há há đừng nói Ưu Ưu đáp đúng được rất nhiều cơ đấy!]
[Nhưng mà lời bài hát mà Sắt Sắt nói với ẻm là sai nha!]
[Không sao hết, bầu trời xanh thăm thẳm đúng rồi há há há há!]
Đường Chi nghe Nhan Vô Ưu thuật lại, ngớ luôn.
Sao có thể nói như thế được hả?!
Cô vừa cạn lời vừa thất bại liếc Giang Chi một cái, Giang Chi bèn cười, dùng ánh mắt an ủi cô, bảo cô tiếp tục.
Đường Chi lại nói: “Hỏi một câu nhé, em chạy bộ có nhanh không?”
Thẩm Trác Sắt: “Một nghìn milimet, em không xếp được hàng à?”
???
Nói cái gì vậy hả?!
Nhan Vô Ưu và Thẩm Trác Sắt cũng không dám tin tưởng mà nhìn về phía Đường Chi.
Hạ Thu Thu và Phó Hoàn Chi ở bên cạnh sắp cười đến co giật rồi.
Xem bọn họ nói qua nói lại cũng tức cười quá đi mất!
Đường Chi: “…”
Cô định tăng lớn âm lượng: “Hỏi! Một! Câu! Nhé!”
Thẩm Trác Sắt: “Tôi đá tôi cái?”
[Ha ha ha ha hai kẻ dở hơi va vào nhau tạo thành hiệu quả chương trình hay ho đấy!]
[Tui cười ói!]
[Tui không biết giữa Sắt Sắt với Ưu Ưu có ăn ý hay không, nhưng tui biết chắc Chi Chi với Sắt Sắt là méo có một chút ăn ý nào rồi đó há há há há!]
Đường Chi không có miếng ăn ý nào với Thẩm Trác Sắt cạn lời luôn rồi.
Giang Chi nghe Thẩm Trác Sắt thuật lại cũng buồn cười, khẽ nhắc cô: “Đổi câu khác đi em.”
Chỉ có thể đổi một câu khác.
Đường Chi suy nghĩ một chút rồi lại mở miệng: “Anh đoán em là cung gì?!”
Thẩm Trác Sắt cau mày, không xác định mà tiếp tục thuật lại: “Em đến từ sinh mạng anh?!”
[Há há há há!!]
[Sắt Sắt: Tiếng Trung Quốc duyên dáng như thế, tại sao tui không nghe hiểu được chữ nào hết vậy?!]
[Tui sắp bị bọn họ chọc cười chớt rầu há há há!]
!!!
Thẩm Trác Sắt liên tục trả lời sai khiến cho Đường Chi gần như nghi ngờ cuộc đời.
Cô quay đầu nhìn Giang Chi: “Em phát âm không rõ hả?”
Giang Chi lắc đầu: “Không có.”
“Vậy sao cậu ta cứ nghe không hiểu mãi vậy?!”
Đường Chi gần như phát điên, cô rất nghiêm túc muốn tặng điểm cho bọn họ có được hay không hả?
Giang Chi cười một cái: “Cậu ấy không cần phải hiểu.”
Đường Chi chỉ coi như anh không hiểu cô, “Hừ” một tiếng quay đầu đi.
Bão bình luận lại bắt đầu hô “gặm được rồi”.
[Anh Chi hay ghen quá ha ha ha!!]
[Bởi vì Sắt Sắt chỉ cần hiểu Ưu Ưu là được rồi, Chi Chi đừng tức giận, anh Chi hiểu bà mà!]
Thẩm Trác Sắt và Đường Chi đúng là chẳng có miếng ăn ý nào đáng nói.
Hai người ông nói gà bà nói vịt mấy vòng, đạo diễn tuyên bố hết thời gian, Đường Chi cuối cùng vẫn không nhịn được mà beep beep beep beep một tràng: “[email protected]#$%...&*()”
[Há há há há! Chi Chi: Mấy câu đơn giản thế mà cũng nói không ra hồn, Sắt Sắt ông có thể đi tắm rồi ngủ đi, Ưu Ưu đi theo tui cho rồi!!]
[Tui cười tui đi vệ sinh, mấy điểm gây cười hôm nay đều là do Chi Chi tạo ra hết!]
[Có cảm giác Chi Chi đã muốn vác đao bước tới tiêu diệt Sắt Sắt luôn vậy á!]
Thẩm Trác Sắt tháo tai nghe xuống, thò đầu qua hỏi.
“Câu cuối cùng em nói là gì thế?”
[Ha ha ha ha! Chi Chi: Hãy cảm nhận ngọn lửa phẫn nộ của tui đi!]
[Tui kiến nghị Sắt Sắt vẫn là không cần nghe thì hơn.]
Đường Chi đã bị giày vò đến độ chẳng còn sức đâu mà giận, cô giơ ngón tay cái với Thẩm Trác Sắt: “Em nói anh giỏi thật.”
Không thuật lại đúng được câu nào hết ráo.
Thẩm Trác Sắt nửa tin nửa ngờ mà nhìn Giang Chi.
“Anh Chi, thật không ạ?!”
Giang Chi vuốt cằm, nhẹ nhàng gật đầu.
“Em ấy nói rất đúng.”
“Cậu rất giỏi.”
[Ha ha ha! Anh Chi, anh…!]
[Trời đất bao la, vợ là to nhất, vợ nói gì cũng đúng hết!]
[Anh Chi anh đã thay đổi rồi, Sắt Sắt tin tưởng anh như thế, ấy vậy mà anh…]
[Không hổ là anh nha anh Chi!]
- - Bốn chữ “sủng thê cuồng nô” này.
Tiếp theo đó là nhóm của Giang Chi và Đường Chi.
Do Hạ Thu Thu nói, Giang Chi đeo tai nghe thuật lại.
Hạ Thu Thu cầm một đống mấy câu thổ vị tình thoại mà ekip chương trình đưa cho, lúc này chỉ đạo vô cùng thuận buồm xuôi gió.
Mà năng lực đọc khẩu hình miệng của Giang Chi không yếu, anh gần như không gặp khó khăn gì mà thuật lại hết những lời Hạ Thu Thu nói cho Đường Chi nghe.
“Một năm có ba trăm sáu mươi lăm ngày, anh chỉ yêu em ba ngày, hôm qua, hôm nay và ngày mai.”
[A a a!]
[Tui là cún FA quê mùa, tui thích nghe!]
[Tại sao anh Chi nói mấy câu thổ vị tình thoại tui lại không thấy sến chút nào vậy hả?! Tui chỉ cảm thấy ngọt quá ngọt quá ngọt quá thôi!]
Đường Chi đeo tai nghe, bị tiết tấu hăng hái của thần khúc tẩy não oanh tạc, cả đầu toàn là “Em là quả táo nhỏ của anh”, cô đọc khẩu hình miệng của Giang Chi, bị câu thổ vị tình thoại này làm cho nghẹn lời.
“Một năm có ba trăm sáu mươi lăm ngày, em chỉ yêu anh ba ngày, hôm qua, hôm nay và ngày mai?”
[Ớ không trật chữ nào kìa?!]
[Cái lùm mía! Độ ăn ý này tuyệt quá nhỉ!!]
[Hai người họ có thần giao cách cảm hả?! Sao làm được thế?!]
[Chi Chi bật hack rồi à? Tui còn cảm thấy rất khó đọc nữa là!]
Đường Chi đọc xong câu này thì thẹn đến độ cong ngón chân, khẽ chê bai:
“Sến quá đi!”
Nói sao nhỉ?
Cũng không phải là không hay.
Nhưng mà trong tình huống không hề có gì làm nền mà nói thẳng ra thế này ít nhiều gì cũng có chút xấu hổ.
[Hả hả hả hả! Chi Chi: Chê!]
[Tại sao không được nói, tụi tui nỗ lực cứu vớt tôn nghiêm biết bao chị có biết không hả?]
[Không! Tui không thừa nhận nó sến đâu! Mấy lời tán tỉnh anh Chi nói hay biết bao nhiêu!!]
[Anh đẹp trai chỉ muốn thả thính, không cho phép Chi Chi chê sến, bà không nghe tui nghe a a a!]
Tuy là nói thế nhưng khóe môi cô vẫn vì những lời này mà nhếch cao lên.
Hạ Thu Thu đang truyền lại câu thứ hai cho Giang Chi.
Giang Chi sau khi nghe xong thì cong môi, hỏi Đường Chi: “Em biết em và ngôi sao khác nhau ở điểm nào không?”
Đường Chi lại không trật chữ nào mà thuật lại.
[???]
[Ủa tại sao Chi Chi có thể nghe hiểu hết vậy? Trong tai nghe của bả không có tiếng hả?!]
[Chẳng lẽ đây là sự ăn ý giữa vợ chồng trong truyền thuyết đó sao?!]
[Quạu ghê á má, lại bị bọn họ nhét cơm chó rồi!]
Đường Chi đọc ra câu hỏi này xong, ngơ ngác lắc đầu: “Có gì khác nhau vậy?!”
Trong lòng cô lặng lẽ nghĩ: Bởi vì sao trên trời rất nhiều, còn cô chỉ có một sao?!
Hí hí, sến quá đi.
Nhưng mà thích quá đi.
Khóe miệng Giang Chi lại giương lên một chút, nhịn cười, nghiêm túc trả lời cô:
“Sao thì ở trên trời, còn em thì ở trong tim anh.”
[A a a!]
[Em cũng muốn ở trong tim anh!]
[Ngọt chớt tui rồi ngọt chớt tui rầu!]
[Chi Chi không được phép chê sến! Che miệng bà lại mau lên!]
[Anh Chi mau bịt lại! Hôn bả tám phút! Để coi bả có thể kiêu căng được như thế nữa không ha ha ha!!]
Nhưng lúc này lại không giống như những gì mà bão bình luận suy nghĩ, Đường Chi không chê sến súa, khóe môi của cô cũng bởi vì một câu này mà giương cao lên.
Cô thuật lại lời Giang Chi nói xong, vui sướng mà “Ừm” một tiếng, thẳng thắn mà lại hào phóng thổ lộ: “Giang Chi, anh cũng ở trong tim em.”
(1) Pick-up-line, mấy lời tán tỉnh, thả thính sến sẩm
(2) Loại máy chơi game bằng tiền xu ở các trung tâm thương mại
(3) Khi một nghệ sĩ nào đó vì một việc làm hoặc một tác phẩm nào đó mà tiến vào tầm mắt của đại chúng, trở thành nhân vật của công chúng chứ không đơn thuần nổi tiếng trong fan nữa thì được gọi là “thoát vòng”
(4) Vũ công ăn mặc gợi cảm, nhảy sexy theo điệu nhạc