Chương 100: Sát Thần

Phiên bản 11869 chữ

Hai nữ nhân Mục Ngữ Điệp, Địch Nhã Lan sau khi đến đây, đầu tiên chào hỏi Bắc Minh Sách, sau đó sự chú ý đã bị tinh khối lơ lững ở chính giữa hố sâu thu hút.

Vẻ mặt hai nữ nhân hào hứng, đều vui mừng nhìn tinh khối kia, cảm ứng được rõ ràng năng lượng thần bí từ trên tinh khối kia truyền ra.

Chỉ cần là Võ Giả, đều có thể nhìn ra được tinh khối này bất phàm.

Hai người Mục Ngữ Điệp, Địch Nhã Lan, dọc theo đường đi đã trải qua hung hiểm trùng trùng, đấu trí đấu dũng với cao thủ của Ám Minh, vượt qua ngăn cản của Hỏa viêm thạch đầu nhân, Âm sát, Nê long, thật vất vả mới đến đến nơi này, mục đích là vì thiên đại cơ duyên này.

Còn Thạch Nham, hai người liếc mắt một cái rồi không có để ý nữa.

Vẻ mắt Bắc Minh Sách chế nhạo cười lạnh, ngay cả Thuấn Di Võ Hồn cũng không có vận dụng, đi từng bước một hướng tới chỗ Thạch Nham.

Hai chân Thạch Nham như mọc rễ ở tại chỗ vẫn không nhúc nhích, giống như đang đợi Bắc Minh Sách ra tay.

Thạch Hóa Võ Hồn của Thạch gia, đã sớm được hắn âm thầm thi triển ra, thân thể hắn cũng biến thành nâu tối.

Không gian lặng im, Thạch Nham lợi dụng Âm lực cùng Tinh Nguyên trong cơ thể pha lẫn, ở bên cạnh tạo ra ba cái Từ Cức Vực Trường, hắn dùng tinh thần khống chế Vực Trường, chậm rãi phân tán ba Vực Trường.

Hắn từng biết được Thuấn Di Võ Hồn của Bắc Minh Sách từ trong miệng của Hàn Chung, hắn cũng đã sớm biết chỗ lợi hại của loại Võ Hồn này, ba cái Từ Cức Vực Trường kia chính là đặc biết đối phó Thuấn Di Võ Hồn của Bắc Minh Sách.

"Ngươi tự tìm đường chết thì cũng đừng trách ta." Bắc Minh Sách đi đến trước người Thạch Nham mười mét, lạnh lùng chậm rãi nâng tay trái lên.

Một đoàn Cực Hàn Băng Diễm âm u màu lam, chậm rãi ở ngưng tụ hiện ra trong lòng bàn tay hắn...

Tay vừa vung lên, đoàn hỏa viêm âm u màu lam kia hóa thành một con hàn điểu vẫy cánh, nhẹ nhàng bay lượn ở giữa không trung, ở trong không trung lưu lại một tuyến lửa màu lam tuyệt đẹp.

Hàn điểu trông rất sống động, ngay cả chiếc bộ lông nhỏ cỡ bàn tay trên đầu mà cũng có thể nhìn thấy rõ, từng tia băng diễm màu lam phun ra nuốt vào trong cái mỏ nhỏ của lam điểu, hàn quang rực rỡ, hàn khí buốt giá dày đặc.

Trên khuôn mặt của Bắc Minh Sách lộ ra vẻ lạnh lùng thản nhiên, trong mắt còn có chút ý khinh thị, hình như cảm thấy vận dụng Cực Hàn Băng Diễm Võ Hồn đối phó Thạch Nham như dùng dao trâu mổ gà.

Ngay tại lúc hàn điểu như chụp mồi bay tới, trong đồng tử Thạch Nham hiện lên quang mang lạnh lùng nghiêm túc.

Một quang cầu màu xanh cực lớn mang theo âm khí nồng đậm, đột nhiên từ ngực Thạch Nham bắn ra, trên quang cầu màu xanh có điện quang quấn quanh, từng đợt từng đợt âm lực bắn ra bốn phía.

"Ầm."

Quang cầu màu xanh nện mạnh lên người hàn điểu, truyền ra một tiếng nổ to.

Lam quang, thanh quang chói lọi như khói hoa nổ tung phát ra, quang cầu màu xanh kia và hàn điểu cùng phân ra bộ biến thành quang điểm màu lam, màu xanh.

"Hả?"

Bắc Minh Sách lông mày hơi nhíu, có chút kinh ngạc, thâm ý nhìn Thạch Nham chậm rãi gật đầu, "Không tệ, khó trách có thể xử lý Mặc Chiến, đích thực có chút môn đạo."

Sau khi những lời này nói xong, sắc mặt Bắc Minh Sách bỗng trầm xuống.

Càng nhiều Cực Hàn Băng Diễm đột nhiên từ trong cơ thể tràn ra, Bắc Minh Sách giống như biến thành băng hàn hỏa viêm, từng ngọn lửa âm u màu lam liên tiếp không ngừng từ thân thể hắn phun ra, hóa thành ngàn vạn luồng hàn mang, như vạn điểu về tổ, từ bốn phương tám hướng phun về phía Thạch Nham

Hàn khí cực kỳ băng hàn, lúc những hàn mang kia chưa tới gần thì đã thẩm thấu đến đây.

Đứng ở tại chỗ bất động, trong lòng Thạch Nham rùng mình, có ảo giác không gian đều bị đông cứng lại.

Tốc độ Tinh Nguyên di chuyển trong trong cơ thể hắn lại bắt đầu trở nên chậm lại, hàn ý thẩm thấu tiến vào trong xương, gân cốt hắn dường như đều bị đông cứng.

Nhưng vào lúc này, một dòng nước ấm kỳ diệu từ trong huyết nhục, gân cốt hắn xuất hiện trong thân thể hắn vậy mà lại chủ động áp dụng phòng ngự.

Bất Tử Võ Hồn

Ánh mắt Thạch Nham sáng lên, trong lòng không thể không vui vẻ. Nguồn truyện: Truyện FULL

Dòng nước ấm giống như tia chớp, nháy mắt lướt qua khắp toàn thân, ngay sau đó hàn ý trong cơ thể Thạch Nham bị xử lý sạch sẽ, không còn bị hàn khí ảnh hưởng nữa.

Tất cả mọi chuyện đều phát sinh chỉ trong chớp mắt, đợi đến khi Thạch Nham khôi phục bình thường thì ngàn vạn luồng hàn mũi mang kia đã gần trong gang tấc.

"Âm bích."

Một màn hào quang màu xanh, đột nhiên hình thành bên cạnh hắn, màn hào quang màu xanh dựa vào âm lực sinh ra, màu sắc rực rỡ, âm trầm quỷ dị.

Âm bích giống như đổ bát to úp lại bao kín Thạch Nham, âm bích mỏng manh, huỳnh quang trong suốt, ở chính giữa nó Thạch Nham có thể nhìn thấy rõ Bắc Minh Sách ngoài mười mét.

Huyền Âm Quyết tuy là một võ kỹ Phàm cấp nhưng lại có thể hấp thu thiên địa âm khí, hình thành âm tuyền, âm châu.

Huyền Âm Quyết là một võ kỹ vận dụng âm khí, chỉ cần vận dụng Âm tuyền, Âm châu, Thạch Nham có thể trong nháy mắt dùng âm khí hình thành các loại chiêu thức công kích, phòng ngự, âm châu bất diệt, âm khí có thể từ trong cơ thể hắn phun ra cuồn cuộn không ngừng, đủ để ứng phó rất nhiều công kích.

Âm bích này chính là dùng âm khí ngưng luyện thành, đạo lý giống như dùng Tinh Nguyên thúc dục ra Ô Quang Thuẫn, tinh thông Huyền Âm Quyết, Thạch Nham chỉ thử một chút thì phát hiện vận dụng Huyền Âm Quyết có thể hình thành đủ loại công kích cùng phòng ngự đặc thù bất ở các mức độ khác nhau.

Chỉ cần chịu khó mò mẫm thì hình như Huyền Âm Quyết có thể liên tục mang đến kinh hỉ.

"Ba ba ba ba ba."

Từng luồng hàn mang bay vụt đến, rơi xuống Âm bích màu xanh màu sắc rực rỡ lại bị âm lực trên Âm bích triệt tiêu hóa giải.

'Cực Hàn Băng Diễm' Võ Hồn của Bắc Minh Sách thế mà lại không thể nháy mắt đông cứng Âm bích, rồi tiến qua Âm bích thương tổn đến Thạch Nham.

Thạch Nham còn chưa vận dụng lực lượng tiêu cực.

Chỉ cần Âm châu trong cơ thể thôi phát âm lực hình thành Âm bích, hình như đã có thể khắc chế 'Cực Hàn Băng Diễm' Võ Hồn, chẳng qua hắn cảm nhận được rõ tốc độ quang điểm âm lực bên trong âm tuyền đã giảm bớt.

Âm lực của Huyền Âm Quyết không thể thu thập thiên địa nguyên khí để bổ sung, chỉ có tụ tập âm lực mới có thể tăng cường.

Âm lực tiêu hao một phần thì sẽ giảm bớt một phần, tìm không thấy nơi đặc thù sinh ra âm khí, Âm châu âm lực cũng sẽ không tăng cường.

Nhưng mà, lần này Thạch Nham làm cho thiên địa âm khí bao phủ Tuyệt Âm bình địa mấy ngàn năm trở thành hư không, hình thành đích sáu khỏa Âm châu, âm lực chất chứa cực kỳ khủng bố đủ để cho hắn có thể ung dung ứng phó 'Cực Hàn Băng Diễm' Võ Hồn của Bắc Minh Sách chậm rãi ăn mòn xâm nhập.

Từng hàn mang bắn nhanh lên trên Âm bích, hàn khí thẩm thấu tiến lên vách chắn, lại bị âm lực trong vách chắn nhanh chóng hóa giải.

Bởi vậy, chiến đấu giữa Bắc Minh Sách và Thạch Nham, ngay từ đầu đã lâm vào giằng co.

Bắc Minh Sách không tin vách chắn màu xanh Thạch Nham tạo ra, có thể chống đỡ được hàn khí của Cực Hàn Băng Diễm xâm nhập, theo hắn thấy Thạch Nham chỉ có cảnh giới Nhân Vị nhất trùng thiên, nhiều nhất có thể chống đỡ vài giây.

―― hắn không biết Thạch Nham đã bước thêm một bước, đã tiến vào cảnh giới Nhân Vị nhị trùng thiên.

Bởi vậy, hắn vẫn luôn thúc dục càng nhiều Cực Hàn Băng Diễm, hóa thành càng nhiều hàng mang đánh về phía vách chắn màu xanh của Thạch Nham.

Thạch Nham hấp thu nhiều thiên địa âm khí như vậy, hình thành sáu khỏa Âm châu chất chứa rất nhiều âm lực, đơn chiến tiêu hao, hắn cũng không kiêng kị Bắc Minh Sách cảnh giới Bách Kiếp.

Huống chi, hắn còn chưa vận dụng lực lượng tiêu cực trong cơ thể.

Thạch Nham không có sợ hãi, ngược lại càng vui khi cứ liên tục cùng Bắc Minh Sách tiêu hao dần.

Hai người Mục Ngữ Điệp, Địch Nhã Lan, kinh ngạc nhìn cuộc chiến của Bắc Minh Sách cùng Thạch Nham, trên khuôn mặt xinh đẹp đầy tò mò.

Thực lực Bắc Minh Sách thế nào, trong lòng hai người đều hiểu rõ.

Song Võ Hồn tu vi cảnh giới Bách Kiếp tu luyện đều là võ kỹ cao thâm huyền ảo nhất của Bắc Minh gia, Bắc Minh Sách có thể nói là thiên chi kiêu tử.

Bắc Minh Sách là cảnh Bách Kiếp nhất trùng thiên, mặc dù là chống lại Võ Giả cảnh giới Bách Kiếp nhị trùng thiên, kết quả cũng là thắng dễ dàng cho dù là giao chiến với Võ Giả cảnh giới Bách Kiếp tam trùng thiên, Bắc Minh Sách đều có một trận chiến không thể thất bại.

Nhưng mà, lúc giao chiến với thiếu niên Thạch gia này, 'Cực Hàn Băng Diễm' Võ Hồn của Bắc Minh Sách lại không thể phá nổi vách chắn do đối phương cấu tạo ra, việc này khiến cho Mục Ngữ Điệp, Địch Nhã Lan không hiểu nổi.

Lúc trước Võ Đấu Hội ở quảng trường Thần Thạch, hai người tuy rằng cũng có ấn tượng mạnh mẽ sâu sắc với Thạch Nham, nhưng khi đó Thạch Nham cũng chỉ dừng tại cảnh giới Tiên Thiên tam trùng thiên.

Võ Đấu Hội mới qua hai tháng, cho dù là Thạch Nham thiên phú kinh người, cũng nhiều nhất cũng chỉ có thể đột phá đến Nhân Vị nhất trùng thiên.

Một gã Võ Giả cảnh giới Nhân Vị nhất trùng thiên, làm sao có thể chống đỡ Bắc Minh Sách được chứ?

Nhìn Thạch Nham sừng sững bất động, không có lộ ra chút dấu hiệu nào bị thua dưới Cực Hàn Băng Diễm của Bắc Minh Sách, hai người âm thầm ngạc nhiên, ánh mắt nhìn về phía Thạch Nham có chút cổ quái.

Năm phút, mười phút, nửa giờ.

Nửa giờ sau, Âm bích bao phủ kín Thạch Nham vẫn không thể phá vỡ như trước.

Thạch Nham ung dung, thần thái lạnh lùng, không có một chút sốt ruột, vui vẻ tiếp tục.

Nhưng Bắc Minh Sách ngược lại không kiên trì được.

Trầm ngâm một chút, vẻ mặt Bắc Minh Sách lạnh lùng thu hồi 'Cực Hàn Băng Diễm' Võ Hồn, đình chỉ thế công của Cực Hàn Băng Diễm, lạnh lùng nói: "Không muốn lãng phí thời gian với ngươi."

Một thanh trường kiếm kỳ dị hai màu đỏ đậm, xanh lạnh, được Bắc Minh Sách chậm rãi lấy ra.

"Liệt Thiên kiếm."

Mục Ngữ Điệp, Địch Nhã Lan đồng thời hít một ngụm khí lạnh, lúc nhìn về hướng Thạch Nham, trong ánh mắt hai người lại hiện lên một tia thương hại đáng tiếc, hình như đã nhận định Thạch Nham chắc chắn sẽ chết.

Liệt Thiên kiếm là vũ khí Linh cấp, vốn là thuộc về Bắc Minh Thương, là hắn nhờ vào 'Cực Hàn Băng Diễm' Võ Hồn của Bắc Minh gia, tiến vào địa tâm núi lửa vạn trượng lấy Địa hỏa núi lửa cùng Cực Hàn Băng Diễm trải qua ba năm rèn mà thành.

Hình dạng Liệt Thiên kiếm từ giữa chia làm hai loại nhan sắc, một bên đỏ bừng, một bên xanh lạnh, có Địa hỏa cùng Cực Hàn Băng Diễm hai loại thuộc tính.

Bắc Minh Thương nhờ vào Liệt Thiên kiếm, ở Thiên Vẫn thành càn quét bát phương, chưa từng gặp được địch thủ, Liệt Thiên kiếm chẳng những vô cùng cứng rắn mà còn sắc bén vô cùng, ngoài ra còn có hai tầng thuộc tính Địa hỏa cùng Cực Hàn Băng Diễm.

Võ Giả bị Liệt Thiên kiếm chạm vào, trước tiên toàn thân kết băng, sau đó bị viêm lực khủng bố của Địa hỏa hòa tan, cực kỳ đáng sợ.

Sự lợi hại của Liệt Thiên kiếm, Mục Ngữ Điệp, Địch Nhã Lan từng kiến thức qua, đều biết rõ sự khủng bố của nó.

Bởi vậy, Liệt Thiên kiếm vừa ra, hai người lập tức theo bản năng cho rằng Thạch Nham nhất định tiêu rồi.

"Thuấn di."

Trong lòng Bắc Minh Sách khẽ quát, mang theo Liệt Thiên kiếm nháy mắt đến trước người Thạch Nham, một kiếm bổ tới, trong hư không hiện lên hai loại kỳ quang đỏ đậm, xanh lạnh.

"Xuy."

Âm bích bị một kiếm phân hai, quả nhiên ngăn không được sắc bén của Liệt Thiên kiếm.

Trong lòng Thạch Nham hoảng sợ, thúc dục lực lượng toàn thân, đột nhiên lách vào trong Từ Cức Vực Trường phía sau.

Cùng lúc đó, hai cái Từ Cức Vực Trường khác cũng bay nhanh đến đến, hợp lại làm một với Từ Cức Vực Trường chỗ Thạch Nham.

Vùng không gian chỗ Thạch Nham, đột nhiên vặn vẹo kỳ dị một chút, giống như không gian bị đè nén lại dữ dội, sinh ra hiện tượng sụp đổ ngắn ngủi.

Đứng ở bên trong Từ Cức Vực Trường vô hình cỡ căn phòng, trong lòng Thạch Nham an tâm hơn một chút, ánh mắt càng tàn nhẫn hơn, lạnh lùng nhìn chằm chằm Bắc Minh Sách.

Thạch Nham đang đợi chờ Bắc Minh Sách tiếp tục thúc dục Thuấn Di Võ Hồn kia, chờ hắn tiến vào Từ Cức Vực Trường.

Bắc Minh Sách quả nhiên không có khiến cho hắn thất vọng, thật sự đã thúc dục Thuấn Di Võ Hồn.

Bạn đang đọc Sát Thần

Thông Tin Chương Truyện

  • Đăng bởi

    TruyenYY Pro

  • Phiên bản

  • Thời gian

    2y ago

  • Lượt đọc

    13

  • Đọc chương VIP load siêu nhanh trên ứng dụng dành riêng cho iOS và Android. Nhấn vào link sau để tải ngay nhé!