Mặc dù là đã đoán được thân phận của người thanh niên kia không đơn giản, nhưng mà nghe được Nạp Lan Minh Châu nói chắc như đinh đóng cột, lại nhìn thấy vẻ khinh miệt trên mặt của Nạp Lan Minh Châu thì Nạp Lan Trường Sinh không khỏi ngẩn ra.
Tất cả chuyện này đơn giản là vì thái độ của Nạp Lan Minh Châu hoàn toàn ngược lại so với một tháng trước.
- Ta nhớ được lần trước con nói chuyện cùng với ta, khi đó con nói có ấn tượng rất tốt với cha con Bùi Vũ Phu thế nhưng sao bây giờ nhìn khuôn mặt của con, thì dường như con rất chán ghét bọn hắn sao?
Trong lúc nhất thời, thì vẻ mặt của Nạp Lan Trường Sinh liền trầm xuống, ngữ khí có vẻ âm trầm:
- Sao lại thế này? Nếu như con không đồng ý thì vì sao lại không nói sớm cho ta biết?
- Cha, chuyện tới bây giờ thì con cũng không gạt người, con quả thật là ghét tên Bùi Đông Lai.
Nạp Lan Minh Châu nói tiếp:
- Thứ nhất là trong hơn hai mươi mấy năm qua, con hoàn toàn không biết chuyện hôn sự này, đột nhiên lại xuất hiện một vị hôn phu thì làm cho con không thể nào chấp nhận được sự thật này. Thư hai, ở Yến Kinh thì người theo đuổi con rất nhiều mà toàn là danh gia vọng tộc, so với đám người đó thì Bùi Đông Lai quả thật là ếch ngồi đáy giếng, không đáng được nhắc tới. Thế nhưng mà hắn lại rất cuồng, cuồng đến nổi ko biết được trời cao đất dầy!
- Xem ra lần trước con đi đến Trầm Thành không phải là đến thăm Bùi Vũ Phu, mà con đến để từ hôn đúng không?
Nạp Lan Trường Sinh không ngốc, rất nhanh hắn liền đoán ra được cái gì.
Sắc mặt Nạp Lan Minh Châu bình tình, gật đầu trả lời:
- Đúng thưa cha.
BA!
- Hỗn trướng.
Lập tức Nạp Lan Trường Sinh liền phá hỏa, hắn liền đập mạnh lên bàn học, lớn tiếng nói:
- Là ai cho phép ngươi làm như vậy?
- Cha, con có năng lực để tìm hạnh phúc cho bản thân con, con không muốn, cũng không cho phép mình gả cho một người mà hắn không có khả năng đem lại lợi ích cho gia tộc.
Nạp Lan Minh Châu không bị lửa giận của Nạp Lan Trường Sinh hù dọa, ngược lại nàng còn đối chọi gay gắt:
- Con thừa nhận là Bùi Vũ Phu có lịch sử huy hoàng nhưng tất cả những thứ kia đều là quá khứ rồi. Lần này con quay về Yến kinh là muốn tìm hiểu chuyện của hắn, trong mắt con cho dù là hắn có thể đông sơn tái khởi nhưng hắn cũng không có khả năng đạt tới được sự huy hoành như lúc trước, thậm chí cho dù là một phần mười thì cũng khó có thể xảy ra.
Lúc này đây, Nạp Lan Trường Sinh liền trầm mặc lại.
- Con cũng thừa nhận là ngày đó con có xem thường Bùi Đông Lai, nguyên bản con cho rằng hắn làm một tên phế vật nhưng lại không ngờ hắn có thể thi được một điểm số chết người như vậy!
Nạp Lan Minh Châu hít sâu một hơi rồi tiếp tục nói tiếp:
- Nhưng mà, điều này cũng không thể đại biểu được hắn là một người vĩ đại, càng không thể đại biểu được sau này nếu hắn làm rể ở Nạp Lan gia thì có thể đem lại chỗ tốt cho Nạp Lan gia.
- Minh Châu, tạm thời không nói đến thành tự của Đông Lai sau này, thì con đã đánh giá Bùi Vũ Phu quá thấp.
Nạp Lan Trường Sinh hút một hơi thuốc rồi trầm giọng nói.
Nạp Lan Minh Châu không cho là đúng, chuẩn bị mở miệng nói lần nữa thì lại nghe Nạp Lan Trường Sinh nói:
- Lần trước con đến Trầm Thành thì đã làm những gì?
- Lần trước, đầu tiên là con tìm Bùi Vũ Phu để nói ra tâm ý của con, Bùi Vũ Phu đã đồng ý cách làm của con, quyết định hủy bỏ hôn ước.
Lúc này đây Nạp Lan Minh Châu cũng không có giấu diếm gì nữa mà đem tất cả mọi chuyện nói ra:
- Sau này con mang theo Tiểu Hiên, tiểu Kỳ đi ăn cơm thì gặp phải Bùi Đông Lai.
- Sau đó thì sao?
Lý trí nói cho Nạp Lan Trường Sinh biết nếu như Bùi Vũ Phu đã quyết định hủy bỏ hôn ước thì sẽ không dẫn theo Bùi Đông Lai đến Nạp Lan gia, chuyện này tuyệt đối là có liên quan đến lần gặp mặt giữa Nạp Lan Minh Châu và Bùi Đông Lai.
- Cha, người nên biết là hắn đã lợi dụng chuyện của người để hù dọa Trịnh lão bản.
Nạp Lan Minh Châu tiếp tục nói:
- Theo ý nào đó mà nói thì con rất chán ghét hắn, trong mắt con thì hắn làm ra cái chuyện đó thì quả thật hắn đúng là một tên đê tiên. Mà sự thật là suy đoán của con rất chính xác, nguyên bản là con cho rằng Bùi Vũ Phu sẽ hủy bỏ hôn ước nhưng không ngờ rằng BĐL lại chủ động quấn quýt con.
Nạp Lan Trường Sinh nhíu mày, hắn biết rõ chuyện kia nếu so với sự tình của Nạp Lan gia tử thì quả thực không đáng nhắc tới, hắn nữa chuyện kia thì Trịnh Kim Sơn cũng không thể làm được.
Mặc dù hiểu được việc này nhưng Nạp Lan Trường Sinh cũng không có mở miệng, hắn đang đợi Nạp Lan Minh Châu nói cho hết lời.
- Lúc ấy, con cũng không có cách nào cho nên đành phải ước hẹn cùng hắn, nếu năm nay hắn có thể làm Trạng Nguyên thì con sẽ đáp ứng hôn sự này.
Nạp Lan Minh Châu nói thêm hơn nữa lại không có mở miệng nói ra chuyện tình của tdt, còn cho rằng Bùi Đông Lai muốn đến Nạp Lan gia là chính vì muốn bám vào nàng.
- Cái gì?
Không đợi Nạp Lan Minh Châu nói hết lời thì Nạp Lan Trường Sinh đã cả kinh, trực tiếp đứng lên:
- Con nói là con đã ước định cùng hắn rồi sao?
- Dạ đúng thưa cha.
Nạp Lan Minh Châu cũng không phủ nhận chuyện này.
- Haizz, Minh Châu ơi là Minh Châu, tại sao con không nói sớm, hiện giờ làm như vậy thì con bắt ta phải ăn nói với Bùi Đông Lai như thế nào đây?
Nạp Lan Minh Châu mặt mày ủ rũ nói:
- Con phải biết rằng, ta chẳng những đáp ứng hôn ước của con với Bùi Đông Lai, hơn nữa bởi vì lần trước Bùi Vũ Phu ra mặt để Miêu lão gia tử cứu sống gia gia con, đối với Bùi Vũ Phu mà nói thì Nạp Lan gia đã từng bất nhân, nếu như sau này còn bất nghĩa thì phải làm sau đây? Hiện giờ, con đã tìm Bùi Vũ Phu để nói từ bỏ hôn ước thì thôi, lại tìm đến Bùi Đông Lai đưa ra cái điều kiện đó nữa, hơn nữa điều kiện đó Bùi Đông Lai lại làm được rồi…
Nói xong lời cuối cùng thì Nạp Lan Trường Sinh cũng không biết nên nói như thế nào nữa, ở hắn xem ra thì chuyện này quả thật là rất khó giải quyết.
- Cha, con biết việc này sẽ làm khó người.
Nạp Lan Minh Châu nói:
- Nhưng mà, con cũng là suy nghĩ đến gia tộc.
"Suy nghĩ vì gia tộc sao?"
Trong lòng Nạp Lan Trường Sinh khẽ động, hỏi:
- Hôm nay, người thanh niên mà con mang đến đây là ai? Ta nghe A Cửu nói, hắn đi xe có biển số kinh thành.
Nạp Lan Minh Châu gật gật đầu:
- Hắn gọi là Lâm Phong, là người của Lâm gia Yến Kinh.
- Lâm gia ở Yên Kinh.
Nghe được bốn chữ này thì Nạp Lan Trường Sinh liền sửng sốt, giọng nói vô cùng kinh hãi.
Thân là người cầm quyền của Nạp Lan gia nên Nạp Lan Trường Sinh biết được biển số xe A8 biểu hiện cho cái gì, đó chính là Lâm gia Yên Kinh. Bốn chữ này đã gây rung động rất lớn cho hắn, Lâm gia tuy rằng không phải là hào môn hạng nhất hạng nhì của TQ nhưng năng lực của nó lại vô cùng khủng bố, Nạp Lan gia không thể nào so sánh được.
- Dạ, hắn là đứa con cả độc nhất đời này của Lâm gia, trước mặt đang công tác ở trong ủy ban quốc gia.
Nạp Lan Minh Châu chậm rãi mở miệng, trong giọng nói mang theo một vẻ kiêu ngạo không thể hủy diệt được:
- Hắn theo đuổi con đã lâu.
- Con xác định là muốn ở cùng một chỗ với hắn, hay nói cách khác là con muốn bước vào Lâm gia?
nn nhất châm kiến huyết, ở hắn xem ra thì Lâm gia đại thiếu có theo đuổi Nạp Lan Minh Châu hay không cũng không quan trọng, quan trong nhất chính là kết hôn, đây mới chính là mấu chốt.
Nạp Lan Minh Châu ảm đạm cười:
- Cha, nếu như hắn chỉ ôm cái ý niệm chơi đùa trong đầu thì hắn sẽ bước vào cánh cửa của Nạp Lan gia sao?
Lúc này đây, Nạp Lan Trường Sinh cũng không có mở miệng mà hắn đang cân nhắc giữa " Ân tình" và " ích lợi".
- Cha, cho dù là con có đánh giá thấp Bùi Vũ Phu đi chăng nữa thì ngay cả khi Bùi Vũ Phu có thể đông sơn tái khởi thì thành tựu của hắn cũng không thể nào vượt qua được Lâm gia.
Mắt thấy Nạp Lan Trường Sinh do dự thì Nạp Lan Minh Châu liền nói thêm:
- Huống chi phía sau lưng của Lâm gia còn có Diệp gia nữa.
Diệp gia. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - http://truyenfull.vn
Nghe được hai chữ này thì toàn thân của Nạp Lan Trường Sinh lại rung động, sau đó hắn thở dài:
- Minh Châu, nếu như con đã hạ quyết tâm như vậy thì cha cũng sẽ tôn trọng ý kiến của con. Bất quá cha cần phải nhắc nhở con, mấu chốt là nằm ở trên người của người thanh niên tên Lâm Phong kia.
- Yên tâm đi cha, con biết chừng mực mà.
Nạp Lan Minh Châu thở phào, lộ ra một bộ mặt tươi cười.
Nạp Lan Trường Sinh không nói gì nữa.
Bởi vì, hắn đã làm ra lựa chọn.
Lựa chọn của hắn đã làm cho câu nói " Nạp Lan gia từng bất nhân nhưng sau này sẽ không bất nghĩa " trở thành chuyện cười.
Nhưng mà.
Hắn không biết.
Nữ nhi của hắn xem thường tên người què kia.
Mà hắn cũng như vậy.