Chương 83: [Dịch] Sư Huynh Của Ta Quá Mạnh

Lữ sư đệ, đến lúc đó nhờ vào đệ

Phiên bản dịch 5624 chữ

Chương 83: Lữ sư đệ, đến lúc đó nhờ vào đệ

Nhóm dịch: Kỵ sĩ bóng đêm

Tân Chí nịnh hót mặt không đổi sắc: “Bị sư tỷ tính toán như vậy, đến cả một cơ hội nhỏ nhoi thì Hạ Ngữ cũng không có đâu...”

Bên Tuyên Vân Tâm không muốn khởi xướng xung đột với Hạ Ngữ.

Bên Hạ Ngữ kiêng kỵ đối phương nhiều người, có thể không đánh dĩ nhiên là tốt nhất.

Hai bên đứng cách nhau vài dặm giằng co.

Sau khi bình định xong năm khu vực Ngũ Hành, trung tâm bí cảnh sẽ lộ ra.

Bí cảnh chi tâm cũng sẽ xuất thế, nhưng cần chút thời gian.

Cho nên, trong khoảng thời gian này, hai bên không đánh nhau, tất cả mọi người đều đang chờ.

Đối với tình cảnh trước mắt, Biện Nhu Nhu lộ ra vẻ vô cùng căng thẳng.

Đối phương người đông thế mạnh, nếu đánh nhau, phía bên bọn họ sẽ phải chịu thiệt thòi. Hơn nữa, bên này chỉ có mình Hạ Ngữ là cao thủ, còn về phần Lữ Thiếu Khanh, Biện Nhu Nhu chưa bao giờ tính hắn vào trong đội.

Trong mắt nàng ta, Lữ Thiếu Khanh còn không đáng tin cậy bằng Tiêu Y. Dù là Phương Hiểu cam đoan, Hạ Ngữ tin tưởng Lữ Thiếu Khanh có thực lực nhưng Biện Nhu Nhu không tin.

Biện Nhu Nhu thấy đối phương có hơn mười người, chỉ riêng về nhân số đã khiến nàng ta có một áp lực khổng lồ.

Nàng ta căng thẳng, lo lắng hỏi Hạ Ngữ: “Sư tỷ, bây giờ chúng ta cứ chờ như vậy sao?”

Hạ Ngữ nói: “Không vội, bí cảnh chi tâm chưa xuất thế, sốt ruột cũng vô ích.”

Biện Nhu Nhu nói: “Sư tỷ, không phải ta lo lắng điều này. Không phải ta lo lắng về bí cảnh chi tâm, mà là người của Điểm Tinh Phái. Bọn hắn nhiều người như vậy, đánh nhau sẽ bất lợi cho chúng ta.”

Hạ Ngữ nhìn Lữ Thiếu Khanh một chút, Lữ Thiếu Khanh bắt đầu từ ban nãy đã dạo bước tản bộ trên bãi đất trống lớn bên kia, dáng vẻ vô cùng nhàn nhã.

Hạ Ngữ nói với Lữ Thiếu Khanh: “ Lữ sư đệ, đến lúc đó nhờ vào đệ.”

Lữ Thiếu Khanh khoát khoát tay, cũng không ngẩng đầu lên, nói: “Hạ Ngữ sư tỷ, tỷ đừng như vậy, ta áp lực lắm.”

“Nữ nhân kia của đối phương là Kết Đan kỳ tầng tám, nơi này ngoại trừ tỷ, còn ai là đối thủ của nàng ta.”

Hạ Ngữ nói: “Ta đối phó nàng ta, những người khác đều nhờ vào Lữ sư đệ rồi.”

Hạ Ngữ ký thác hi vọng lên người Lữ Thiếu Khanh.

Lữ Thiếu Khanh ngẩng đầu, chỉ vào Biện Nhu Nhu, nói: “Hạ Ngữ sư tỷ, không bằng tỷ ký thác hi vọng trên người nàng ta đi.”

Biện Nhu Nhu nói: ““Hừ, sớm biết ngươi không đáng tin cậy.”

“Sư tỷ, tỷ yên tâm, ta sẽ dốc hết sức, không cần dựa vào hắn cũng được.”

Biện Nhu Nhu vô cùng bất mãn về Lữ Thiếu Khanh.

Giờ là lúc nào rồi, căng thẳng đến thế, vậy mà ngươi còn có tâm trạng đi tản bộ, ngươi cho rằng ngươi là ai?

Thời gian dần dần trôi qua, bỗng nhiên, năm cột sáng chấn động, một đạo sóng xung kích cường đại khuếch tán ra bốn phía.

Nó như cuồng phong, thổi cong cây cối.

Tiếp đó, năm cột sáng bắt đầu chuyển động...

Ánh mắt mọi người đều rơi vào trên năm cột sáng.

Năm cột sáng xoay tròn, đồng thời dần dần thu nhỏ lại, ở giữa giống như vòng xoáy, nuốt chửng linh khí khổng lồ.

Mặt đất bắt đầu rung chuyển. Đầu tiên là rất nhỏ, sau đó dần dần trở nên có khoảng cách, tựa như động đất.

Năm cột sáng thu nhỏ lại đến tận cùng, rồi biến mất vào trong không khí.

Tiếp đó mặt đất lại chấn động, lại xuất hiện năm vệt sáng. Màu vàng đậm, màu xanh, màu lam, màu đỏ, màu vàng nhạt hỗn hợp cùng một chỗ, hình thành một vệt sáng ngũ sắc, xông thẳng về phía chân trời.

Ngay sau đó, trong bùn đất xuất hiện một vật ngũ sắc. Đó là một hạt châu to bằng nắm tay, phía trên phát ra năm loại ánh sáng. Ngũ hành linh khí, gắt gao quấn quanh nó mà xoay tròn.

"Bí cảnh chi tâm!"

Ánh mắt mọi người đều rơi vào trên thân nó, trong mắt rất nhiều người hiện lên vẻ tham lam.

Ngay cả Tân Chí cũng có xung động muốn cướp lấy.

Ngũ Hành bí cảnh hình thành bí cảnh chi tâm. Giá trị liên thành, đối với Nguyên Anh kỳ thì không có bao nhiêu tác dụng, nhưng đối với tu sĩ Kết Đan kỳ trở xuống thì lại cực kỳ tốt.

Cho dù là Hạ Ngữ tâm tình lạnh nhạt, nhưng khi thấy được bí cảnh chi tâm xuất hiện, trong mắt cũng hiện lên một tia khát vọng.

Nàng muốn có được bí cảnh chi tâm này, mượn nó, nàng có lòng tin mình có thể đuổi theo hai người Kế Ngôn, Trương Tòng Long, tiếp tục duy trì vị trí ba hạng đầu ở Tề Châu.

Mặc dù ở trước mặt sư muội nàng nói không thèm để ý, thuận theo tự nhiên. Nhưng thân là đại đệ tử của Song Nguyệt Cốc, trách nhiệm của vị trí đó làm cho nàng không cách nào thuận theo tự nhiên.

Thân bất do kỷ, nàng không thể để cho mình rớt lại phía sau người khác quá nhiều.

Tuyên Vân Tâm nhìn chằm chằm bí cảnh chi tâm, cũng lộ ra ánh mắt khát vọng.

Nàng ta cũng cần bí cảnh chi tâm, nàng ta nhất định không thể rớt lại phía sau người kia. Một khi người kia tiến vào Nguyên Anh, vận mệnh của nàng ta sẽ không còn do chính nàng ta nắm giữ nữa.

Biện pháp duy nhất là nàng ta cũng bước vào Nguyên Anh, như vậy nàng ta mới có thể có một chút hi vọng sống.

Gần như cùng lúc!

Hạ Ngữ, Tuyên Vân Tâm đồng thời ra tay.

Hai người đồng thời xuất hiện trước bí cảnh chi tâm, đồng thời chộp lấy nó. Thấy đối phương xuất hiện, hai người đều tự đánh ra một chưởng với đối phương.

Hai cỗ linh lực khổng lồ chạm nhau.

Oanh!

Hai người đều là Kết Đan hậu kỳ, cảnh giới tầng 8. Một chưởng đủ để đánh nát một ngọn núi.

Hai bàn tay mềm mại chạm vào nhau, hai cỗ linh lực chạm vào nhau.

Tựa như một trận nổ lớn, sóng xung kích khiến sắc mặt mọi người xung quanh trắng bệch, huyết khí cuồn cuộn.

Tiêu Y là con gà yếu nhất trong toàn trường, mới chỉ có Luyện Khí kỳ, vậy nên nàng cảm giác được yết hầu hơi ngọt, một ngụm máu vọt lên.

Tiêu Y nhanh chóng cắn chặt răng, nuốt ngụm máu này lại.

Dọc theo đường đi, nàng đã nôn quá nhiều máu, nếu còn nôn nữa, trở về giết thêm mấy con linh kê hầm canh cũng không bù lại được.

Bạn đang đọc [Dịch] Sư Huynh Của Ta Quá Mạnh của Khả Ninh

Thông Tin Chương Truyện

  • Đăng bởi

    TruyenYY Pro

  • Phiên bản

    dịch

  • Thời gian

    1y ago

  • Lượt đọc

    340

  • Đọc chương VIP load siêu nhanh trên ứng dụng dành riêng cho iOS và Android. Nhấn vào link sau để tải ngay nhé!