Chương 6: Sư Phụ Tôi Là Thần Tiên

Phiên bản convert 10069 chữ

Khi Dương Bách Xuyên chuẩn bị tới nhà ăn, một giọng nói quen thuộc vang lên từ phía sau: “Dương Bách Xuyên, cậu đứng lại cho tôi!”

“Liễu Linh Linh, cậu đúng là âm hồn bất tán mà~”

Anh vừa quay đầu đã nhìn thấy Liễu Linh Linh hằm hằm đi tới, trái phải còn có hai mỹ nữ kề cạnh.

“Không phải đã nói tan học cùng nhau ăn cơm sao? Cậu lại không đợi tôi?” Liễu Linh Linh nâng mắt đợi chờ câu trả lời.

Nói xong cô đưa tay chỉ sang bên cạnh: “Đây là bạn tốt cùng phòng với tôi, Lâm Hoan, Tiền Tiểu Bối!”

Dương Bách Xuyên lịch sự gật đầu: “Tôi là Dương Bách Xuyên, chào hai người!”

Hai cô gái bên cạnh Liễu Linh Linh diện mạo không hề kém.

Ba người này đứng cạnh nhau quả thực là mỗi người một vẻ.

Liễu Linh Linh được công nhận là hoa khôi của khoa, khuôn mặt dáng người dĩ nhiên là xuất sắc.

Làn da của Lâm Hoan tuy không được trắng trẻo, nhưng tổng thể khuôn mặt lại rất ưa nhìn.

Mà trong ba người, thì dáng dấp của cô ấy cũng đặc biệt đẹp nhất, cao tận 1m75, lại được trời phú thêm đôi chân dài làm vốn liếng.

Tiền Tiểu Bối còn lại lại có một khuôn mặt Lo li tiêu chuẩn, một đôi mắt tròn xoe đen nhánh luôn toả sáng.

Vừa nhìn liền biết đây là một cô gái cởi mở hiếu động, tương đối hấp dẫn sự yêu thích của cánh nam sinh.

Quả nhiên đúng như anh đoán, Tiền -lo li- Tiểu Bối lập tức mở miệng: “Dương Bách Xuyên, cậu thật sự là gay à ?”

Lời Tiền Tiểu Bối nói khiến anh suýt chút nữa ngã ngửa.

Không cần nghĩ anh cũng chắc chắn Liễu Linh Linh kia đã nói xấu mình.

Dương Bách Xuyên trừng mắt nhìn Liễu Linh Linh đang nghẹn cười, lại đưa mắt quan sát Tiền Tiểu Bối: “Trước không nói đến tôi, nói về cậu đi.

Cậu đang có bệnh trong người, tôi đề nghị cậu nên sớm đi khám bác sĩ!”

Hôm qua, anh đã dành cả một đêm để nghiên cứu kiến thức về y thuật mà sư phụ đã để lại, cho nên khi nhìn qua Tiền Tiểu Bối anh liền biết, cô sinh viên này đang bị bệnh nghiêm trọng.

Cho dù trên mặt cô gái có trang điểm nhẹ, nhưng Dương Bách Xuyên nhìn ra được hiện tại sắc mặt cô có chút khác lạ, màu da cũng vì bệnh mà trở nên không giống bình thường.

Vốn dĩ là có lòng tốt nhắc nhở nên anh cũng không nghĩ nhiều.

Sau khi nhìn ra vấn đề thì lập tức nói luôn.

Nhưng lại vô tình chọc giận Tiền Tiểu Bối.

“Dương Bách Xuyên, cậu mới là người có bệnh.

Bà đây tò mò hỏi cậu một câu? Một thanh niên trai tráng như cậu sao lại mở miệng mắng một cô gái nhỏ như tôi?” Tiền Tiểu Bối đang thẹn quá hoá giận.

Liễu Linh Linh cũng tranh thủ xen mồm nói: “Dương Bách Xuyên, bà đây coi cậu như bạn, cậu nói Tiểu Bối như vậy có chút không hay đâu.”

Cái phản ứng này chắc chắn là bọn họ đã hiểu lầm.

Anh cũng không tức giận, nhìn Tiền Tiểu Bối nói thẳng: “Bạn học Tiền Tiểu Bối, có phải cơ thể cậu mỗi khi bà dì tới sẽ lại đau bụng một trận.

Lần sau lại đau hơn lần trước.

Cái này là do cơ thể cậu âm hàn quá nặng, nếu còn không đi khám bác sĩ sẽ có ngày cậu bởi vì đau quá mà ngất xỉu.

Hơn nữa bệnh kéo dài sẽ để lại hậu quả nghiêm trọng.

Tôi chỉ là đang tốt bụng mà nhắc nhở cậu chứ không hề mắng!”

Nghe những lời Dương Bách Xuyên vừa nói xong, sắc mặt Tiền Tiểu Bối thoắt cái liền ửng hồng.

Một bên tức giận Dương Bách Xuyên trước mặt mọi người cứ thế vạch ra chuyện riêng tư của cô, một bên lại âm thầm kinh ngạc.

Anh ta thế mà lại nói đúng tình trạng bệnh của cô.

Loại đau đớn này đã đeo bám cô suốt một năm nay, mỗi lần lại đau đến chết đi sống lại.

Cô đã uống vài loại thuốc, nhưng vẫn không có sự cải thiện.

Lâu dần nó trở thành tâm bệnh của cô.

Đúng lúc này, Lâm Hoan đứng cạnh bên đột ngột lên tiếng: “Tiểu Bối đã bị như vậy suốt một năm nay, thuốc uống vào cũng không hề ít.

Bây giờ bảo cô ấy đi xem bác sĩ để họ phán sống chết quả thực rất xấu hổ.

Dương Bách Xuyên, cậu làm sao lại biết được? Có cách này chữa trị không?”

“Đúng rồi, Dương Bách Xuyên cậu biết nhiều như vậy, có thể chữa trị hay không? Có phải là có phương thức chữa bệnh cổ truyền nào không? Mau mau lôi ra đây, tôi cũng muốn một phần, bà đây cả người cũng đau a!” Liễu Linh Linh không chút liêm sỉ thò đầu tới nói.

“Phương thức chữa bệnh cổ truyền thì tôi không có, nhưng mà, đúng là tôi có thể chữa được!” Dương Bách Xuyên chơi trò lấp lửng, chỉ nói lời gây tò mò rồi lại không nói tiếp.

Muốn kẻ đường đường là truyền nhân của Tán Tiên Chí Tôn là anh đây đi trị bệnh phụ khoa, nào đâu có dễ như vậy.

“Cậu không phải người học y thì biết cái gì?” Tiền Tiểu Bối lẩm bẩm một câu, nhưng trong lòng lại hy vọng Dương Bách Xuyên có thể giúp cô trị bệnh, thật sự quá dày vò người rồi.

“Tổ tiên nhà tôi là lão trung y, từ nhỏ tôi có xem qua một ít sách cổ về trung y, cho nên tôi có biết một ít.” Dương Bách Xuyên thuận miệng nói bừa một câu, cũng không thể oang oang nói với bọn họ rằng trong người anh có một lão thần tiên được.

Ngay lúc này, Liễu Linh Linh đột nhiên nhớ đến, tối hôm qua lúc cô bị Nguyễn Văn Hạo hạ xuân dược, sau đó hình như Dương Bách Xuyên đã điểm vài huyệt trên người khiến cô tỉnh lại.

Nghĩ đến đây, sắc mặt Liễu Linh Linh thoáng đỏ, nhưng cô tin lời Dương Bách Xuyên nói, nên cười hì hì nói theo: “Đi đi đi, bà đây đã hứa sẽ mời cậu ăn cơm tuyệt đối không phải đùa.

Chuyện chữa bệnh để sau rồi nói.”

Nói xong, cô không quên nháy mắt với Tiền Tiểu Bối và Lâm Hoan bên cạnh.

Dương Bách Xuyên cười hắc hắc.

Anh sao lại không biết Liễu Linh Linh đây là đang muốn cho anh một viên đạn bọc đường?

Nhưng mà, anh quả thực rất muốn thử y thuật mà sư phụ đã truyền thừa xem nó có thật sự linh nghiệm hay không.

Vừa khéo lại có vật thí nghiệm để anh luyện tay, quả thực là gãi đúng chỗ ngứa mà.

Anh vờ trầm ngâm một lát rồi mới lên tiếng: “Được, dù sao đồ ăn trong nhà tôi cũng đã hết, vậy làm phiền cậu một bữa cơm vậy.”

Tuy rằng không biết rõ về gia thế của Liễu Linh Linh, nhưng từ cách ăn mặc của cô anh cũng nhìn ra được nhà cô cũng thuộc dạng có tiền.

Mà Lâm Hoan và Tiền Tiểu Bối cũng đồng dạng như vậy.

……

Xung quanh trường đại học không thiếu nhất chính là các tiệm cơm.

Đi ra khỏi cổng trường cách đó không xa chính là một nhà ăn Trung Quốc.

Liễu Linh Linh đi trước dẫn đường, lập tức có một người đàn ông đeo thẻ giám đốc bước ra tươi cười chào hỏi, hiển nhiên Liễu Linh Linh là khách quen của nơi này.

“Giám đốc Trương, cho tôi một bàn đồ ăn như cũ.” Cô nhìn giám đốc và nói với ông ấy.

“Được.

Mời quý khách tiến vào ghế lô.

Tôi sẽ lập tức sắp xếp đồ ăn.”

Liễu Linh Linh một đường đi thẳng tới ghế lô dựa sát cửa sổ trên tầng 3.

Cô không lựa chọn chỗ ngồi, mà nghĩ tới đâu thì ngồi luôn ở đó.

Nhà hàng này tuy không quá xa hoa nhưng cũng không phải là không có danh tiếng.

Có thể lưu lại chỗ ngồi cố định ở nơi này, Liễu Linh Linh này không có chỗ nào là không giống thiên kim tiểu thư nhà có tiền.

Dương Bách Xuyên bất động thanh sắc ở trong lòng mà suy nghĩ.

Sau khi bọn họ ngồi vào chỗ, nhân viên lục tục mang trà nước tới rồi lại lặng lẽ đi ra ngoài.

Vừa ngồi xuống ghế, Tiền Tiểu Bối còn chưa kịp nhấp một ngụm trà, cơ thể đã vội giật thót một cái, mồ hôi trên trán túa ra từng giọt lớn, bàn tay ôm lấy bụng khẽ kêu hừ hừ.

Dương Bách Xuyên thấy thế liền biết cơ thể cô đang bắt đầu phát bệnh.

“Tiểu Bối, cậu sao vậy? Mau tới uống ngụm nước ấm.” Lâm Hoan ân cần đi qua đỡ bạn mình.

Tiền Tiểu Bối đau đến chết đi sống lại, một lời cũng không nói được.

Liễu Linh Linh quét mắt sang Dương Bách Xuyên nói: “Dương Bách Xuyên, cậu có chiêu gì hay mau trổ tài xem nào.”

Dương Bách Xuyên đứng dậy đáp: “Vốn dĩ là nên dùng châm cứu sẽ có hiệu quả tốt nhất, cũng là nhanh nhất.

Nhưng ở đây tôi không có đồ dùng, cho nên chỉ có thể dùng liệu pháp xoa bóp thử xem sao.”

“Cậu nhanh tay lên.

Tiểu Bối đau tới mức sắp chết rồi.” Liễu Linh Linh ở bên cạnh thúc giục một câu.

Nhìn Tiền Tiểu Bối đã co thành một đống nhỏ, Dương Bách Xuyên cũng không khách khí nữa.

Biết cô đang rất đau, anh bảo Lâm Hoan và Liễu Linh Linh cùng tránh ra, bắt đầu dựa vào y thuật trong đầu giúp Tiền Tiểu Bối mát xa.

Thực ra anh chỉ k1ch thích huyệt vị lưu thông máu, đợi kinh mạch được đả thông liền không có việc gì.

Theo như sự truyền thừa trong đại não anh, loại y thuật này có tên là chủ yếu dùng để khai thông khí huyết.

Đối với người tu chân mà nói thì nó dùng để khai thông chân khí, nhưng vô tình lại bị Dương Bách Xuyên vận dụng trên cơ thể nữ nhân để chữa bệnh.

May mắn là sư phụ Lão Tà của anh đang ngủ say, bằng không ông ta sẽ bị hành động của Dương Bách Xuyên chọc cho tức chết.

Cách một lớp quần áo, anh dựa theo mà thủ thế huyệt vị, bàn tay cũng bắt đầu ở trên người Tiền Tiểu Bối mà động đậy.

Một bên xoa bóp, một bên không ngừng tán dương, cảm xúc thật tốt mà ~

Mấu chốt của chuyện này là ở việc dụng tâm, sau ba cái bấm huyệt sự đau đớn của Tiền Tiểu Bối đã giảm đi một nửa.

Ít ra âm thanh hừ hừ trong miệng cô cũng đã nhỏ đi nhiều.

Đến huyệt thứ sáu, Tiền Tiểu Bối đã có thể ngồi thẳng người dựa vào ghế.

Điều này làm cho hai kẻ đứng bên chứng kiến là Liễu Linh Linh và Lâm Hoan mở to hai mắt mà nhìn.

Hai người không hề nghĩ Dương Bách Xuyên có thể chữa được bệnh.

Vừa nãy còn nửa tin nửa ngờ nhưng bây giờ bọn họ thật sự đã được mở rộng tầm mắt.

Đến huyệt thứ mười, từ trong miệng Tiền Tiểu Bối phát ra âm thanh anh anh, sắc mặt cũng hồng hào lên không ít.

Đợi mười ba huyệt được hoàn thành, Dương Bách Xuyên phát hiện bàn tay mình đã chạy khắp trên người Tiền Tiểu Bổi đủ một vòng.

Chỉ là không nghĩ tới, Tiền Tiểu Bối môi đỏ mặt hồng thế mà lại lăn ra ngủ mất rồi.

Bàn tay sờ chưa đủ đã phải dừng lại, Dương Bách Xuyên quay đầu liền nhìn thấy khuôn mặt đỏ bừng của Liễu Linh Linh và Lâm Hoan đang nhìn chằm chằm mình.

Dương Bách Xuyên tưởng tượng một chút liền hiểu, đều do Tiền Tiểu Bối vừa nãy phát ra âm thanh quá mức mờ ám thôi mà.

Thật ra toàn bộ quá trình anh ta làm chỉ vỏn vẹn có năm phút.

Dương Bách Xuyên mang vẻ mặt thoả mãn mà ngồi xuống, tay nhấc chén trà lên uống một ngụm.

Đúng lúc này Lâm Hoan lại vô tình nói ra một câu khiến ngụm trà trong miệng anh cứ thế mà phun ra ngoài hết.

“Dương Bách Xuyên, tôi cũng muốn được sờ một chút~” Lâm Hoan bất thình lình nói ra những lời này.

“Phốc~”

Một ngụm nước trà trực tiếp phun ra, vừa khéo lại bắn hết lên mặt Tiền Tiểu Bối đang say ngủ.

“A~ trời mưa sao?” Tiền Tiểu Bối như bừng tỉnh khỏi giấc mộng, tay chống lên ghế từ từ nói..

Bạn đang đọc Sư Phụ Tôi Là Thần Tiên của Khánh Đình

Thông Tin Chương Truyện

  • Đăng bởi

    TruyenYY Pro

  • Phiên bản

    convert

  • Thời gian

    1y ago

  • Lượt đọc

    52

  • Đọc chương VIP load siêu nhanh trên ứng dụng dành riêng cho iOS và Android. Nhấn vào link sau để tải ngay nhé!