" Thân yêu, ta làm có tốt không ?? " Một cô gái mặc một bộ váy màu đỏ dài đang nũng nịu trong lòng một thiếu niên cũng tuấn mĩ không kém nàng.
" Phi thường tốt, lão bà...." Thiếu niên ôm lấy eo nàng đáp làm thiếu nữ mắt híp lại cả một đoàn vô cùng đắc ý.
" Chỉ nhiêu đó là bình thường thôi, phu quân, nếu ngươi muốn ta có thể hủy diệt cả chiều không gian này trong nháy mắt mà không có bất kì ảnh hưởng nào tới ngươi...." Thiếu nữ tùy ý nói, đối với nàng đừng nói là một chiều không gian nho nhỏ này, cả mấy thế giới khác nàng cũng nhẹ nhõm mạt sát tất cả như thường.
" Không được...Nếu ngươi mà hủy diệt nó thì ta làm sao có thể tìm thêm muội muội khác cho ngươi được..." Thiếu niên vừa vỗ mông nàng vừa đáp, đã mấy lần nàng đều đề cập đến vấn đề này nhưng vẫn không sửa được.." Nha....Vậy ta có thể phụ giúp ngươi bắt thêm những tỷ muội mà ngươi muốn....Giả dụ như....." Nàng thì thầm vào tai hắn, đến khúc kia thì chỉ riêng hai người nghe thấy...." Ngươi nắm được tỉ lệ thành công bao nhiêu....??" Hắn dò hỏi lại.
" Chín mươi chín phần trăm....." Nàng tự tin trả lời hắn.
" Còn một phần trăm còn lại ở đâu ?? " Hắn cũng hơi kinh ngạc khi tỉ lệ lại cao đến như vậy nhưng vẫn tò mò vì sao không phải tuyệt đối.
" Một phần trăm còn lại tùy thuộc vào biểu hiện của ngươi với nàng, nếu nàng động tâm thì tỉ lệ lên đến một trăm linh một phần trăm...Còn bình thường thì ta vẫn chắc chắn như thế..." Thiếu nữ ngạo kiều đáp khiến một cô gái đang nằm gần đó cũng không biết hai người đang trò chuyện nhưng gì bởi nàng cũng là người bị hại mà thôi.
" Tỉnh dậy sao, Hi Văn....." Hắn nhận ra được cô gái trên giường đã tỉnh giấc nên lại gần chào hỏi nàng nhưng bị nàng hất tay ra khỏi người mình.
" Đừng có động vào ta...Dâm tặc....Nhớ những gì ngươi đã nói với ta, tuyệt đối không được động vào chủ nhân ta...." Cô gái phẫn uất lấy tấm chăn che lấy người mình, không để lộ bất cứ bộ phận gì của cơ thể ra ngoài.
" Ta chỉ muốn giúp ngươi mặc quần áo thôi...." Hắn vẫn nhẹ nhàng ngồi xuống bên nàng, giúp nàng chải lại mái tóc dài đang bị rối bời, tổng hợp lại những y phục còn đang vương vãi trên sàn nhà và trên giường để nàng mặc vào.
" Hừ, đừng có giả nhân giả nghĩa như vậy......" Thiếu nữ cầm lấy quần áo của mình rồi mặc vào, kệ đi ánh mắt hắn vẫn đang soi khắp nơi trên người mình, dù sao cũng không phải chưa hề xem qua, để hắn xem chút nữa thì nàng cũng chẳng thay đổi được gì.
" Nhưng nếu chủ nhân ngươi muốn ta thì ngươi muốn như nào ??" Hắn bâng khuâng một câu làm Hi Văn đã mặc xong quần áo phải sững người lại, phản ứng mãnh liệt hơn hắn tưởng." Không bao giờ....Ta tuyệt đối sẽ để nàng tránh xa những người như ngươi và hoàn thành tất cả những gì ngươi muốn trong một tuần..." Hi Văn kiên định đáp, ngay cả nàng giờ cũng chẳng hiểu nổi mình ra làm sao khi bao che tên dâm tặc này.
Chuyện là tối qua trong lúc nàng ra ngoài để chuẩn bị vài món tráng miệng trong bữa tối thì bắt gặp một cặp nam nữ nhìn ngang ngó dọc, bộ dạng như đang tìm kiếm thứ gì đó.
Dựa theo tính cách của mình thì Hi Văn cũng giả bộ không thấy bọn họ và đi ngang qua thì bị người đàn ông chạy đến hỏi.
" Cô nương, xin cho hỏi cô biết đường đến Hoa Quả Sơn không ?? " Nam thanh niên khách sáo hỏi.
" Không....À mà đó là chỗ ở của ta, để ta dẫn các ngươi đi..." Hi Văn đáng lẽ định từ chối họ và bỏ đi thì bỗng nàng nói câu sau làm chính nàng cũng hoảng sợ.
" Cảm ơn nhiều, cô nương, bọn ta muốn ở trong phòng ngươi được không ?? " Thiếu nữ kì lạ hỏi Hi Văn khiến cô cũng gật đầu đồng ý rồi dẫn cả hai đến Hoa Quả Sơn.
Về đến nơi khi nàng muốn nói chuyện này cho chủ nhân mình thì vẫn bị một thế lực vô hình kiểm soát khiến nàng trả lời một nẻo và quay trở về phòng ngủ của mình.
Khi đó, nàng nghe được cuộc đối thoại giữa hai người đó là tên khốn này muốn đánh chủ ý lên chủ nhân mình nên vội lao vào, hi sinh lấy thứ quý giá nhất của mình để đổi lấy sự an toàn cho chủ nhân mình trong một tuần...( Kết thúc hồi tưởng ).
" Vậy bây giờ ta muốn ngươi phục thị ta tiếp..." Hắn hôn lên đôi môi Hi Văn nói.
" Vâng...." Cố nén cơn giận dâng trào, Hi Văn cũng đáp lại hắn bằng tất cả những gì tôi qua nàng mới được học từ nhũ giao, khẩu giao,...!Đủ các kĩ năng mà thiếu nữ kì bí điều khiển nàng làm để hắn sung sướng và cả Hi Văn cũng được hưởng điều đó sau khi mất đi lần đầu tiên ở người đàn ông này.
" Chúc ngươi vui vẻ, thân yêu....Không làm phiền hai người..." Thiếu nữ bí ẩn nói xong thì cũng lờ mờ rồi biến mất y như cách nàng xuất hiện trên thế giới này.
" A...A...Sướng quá....." Hi Văn cũng mặc kệ cô gái đã biến mất mà đang thoả thích hoá thân thành nữ kị sĩ rong ruổi trên người hắn, còn hắn thì đang xoa bóp cặp đào tiên đang rung lắc dữ dội do vận động mạnh của hai người.." Ngươi có muốn được ta như này suốt đời không ??" Hắn bắt lấy gương mặt phiếm hồng của Hi Văn bá đạo nói.
" Có...ta muốn....muốn ngươi ở bên trong ta...Nhưng chú ng ta chỉ đang thực hiện giao kèo mà thôi..." Tuy sắp mất đi lí trí vì cơn sướng kéo đến nhưng nàng cũng không quên đi sứ mệnh của mình.." Không sao hết...Nhưng chẳng nhẽ ngươi rời đi ta về sau sẽ có người muốn lấy ngươi nữa sao ??" ; " Ta sẽ không để ai chạm vào mình ngoài ngươi...." Hi Văn dần dần rơi vào tình trạng nửa tính nửa mơ màng dó dục vọng và công pháp Ngự Nữ mang lại.
Có lẽ không lâu về sau nàng sẽ nhận ra được mình không thoát khỏi người đàn ông này được và trở thành một trong những người còn yêu hắn hơn cả bản thân mình nữa.