Chương 149: Ta Có Một Cái Quan Tài Hoàng Kim (Bản Dịch)

Chờ được rồi!

Phiên bản dịch 7167 chữ

Thời gian kế tiếp, Tô Bạch coi như thư giãn, ngày ngày ở trong khách sạn đọc sách.

Dù giờ hắn không ở trường nhưng vẫn không hề bỏ bê việc học.

Vì giờ hắn thật sự rất có thiên phú trong phương diện học tập, ngược lại nếu hắn mà vứt hết sách vở sang một bên, bỏ bê việc học thì mới là lãng phí.

Sau đó, Tô Bạch bỏ ra một ngày để củng cố lại kiến thức cấp ba rồi bắt đầu đọc một số sách về y học.

Phương diện này rất hữu ích cho việc nghiên cứu nguyên tố linh năng của hắn.

Chỉ là sách về phương diện y học rất nhiều, Tô Bạch phải mất cả ngày mới học thuộc được hết những kiến thức trong đó.

Tất nhiên là học thuộc tạm thời cũng vô dụng, về sau còn phải hiểu được hết cơ.

Sáng sớm, Tô Bạch rời giường.

Hắn cắt di động ra khỏi phần mềm không, ở trong điện thoại di động tiến vào thao tác giao hàng có kỳ hạn.

Giờ là chín giờ ngày 18 tháng 10, đây chính là thời gian giao dịch dầu thô giao hàng có kỳ hạn.

Tô Bạch theo dỗi sự biến động của thị trường, vận dụng một chút khả năng dự đoán đường cong*条线预测 cấp thấp.

dự đoán đường cong*条线预测

Sau đó, hắn liền phát hiện ra rằng sau khi dầu mỏ tương lai bắt đầu phiên giao dịch sẽ có một làn sóng sụt giảm.

Làn sóng sụt giảm này sẽ khiến chỉ số dầu thô giảm từ 530.4 xuống còn 523.3 .

giảm từ 530.4 xuống còn 523.3

Sau đó, trải qua biến động ngắn, chỉ số dầu thô sẽ lại tăng từ 530.4 lên 533.4.

Cảm nhận được những biến động của đường cong trong tương lai, Tô Bạch chuẩn bị đổ hết tiền của mình để mua.

Nhưng đúng lúc này, Tô Bạch đột nhiên không cảm nhận được chỉ số dầu thô biến động nữa.

Hắn hơi ngẩn ra rồi nở nụ cười khổ.

Tô Bạch lập tức hiểu được, việc này là do đầu tư quá nhiều tiền, ảnh hưởng đến tương lai khiến dự đoán đường cong cấp thấp thất bại.

Mặc dù thị trường này là thị trường quốc tế, nhưng liền lúc ném hai tỷ mốt vào thì cũng sẽ tạo ra chút bọt nước thôi.

hai tỷ mốt

Sau đó, Tô Bạch liền hào phóng bỏ ra một tỷ.

Đầu tiên hắn lần lượt chốt đơn ở gần 523.3, sau đó lại đóng vị thế ở vị trí 530.4.

đóng vị thế

Không lâu sau, một trăm sáu mươi triệu vào sổ.

Tiếp theo, Tô Bạch lại chốt đơn gần vị trí 530.4, đóng vị thế tại 533.4.

Một trăm sáu mươi triệu nữa lại vào sổ.

Tiếp đó, cả đêm Tô Bạch kiếm được một tỷ rưỡi tiền mới.

Hiện tại tổng tài sản của hắn đã lên đến 3 tỷ 6.

Đầu tiên Tô Bạch rút 2 tỷ 6 về tài khoản ngân hàng, rồi gọi cho Quản gia: “Giờ ta cần một lô dụng cụ thí nghiệm linh năng dược liệu cao cấp, cần bao nhiêu tiền?”

Nghe thấy vậy, Quản gia khựng lại một lúc, sau đó nói: “Đại khái cần 80 tỷ, hơn nữa giờ không có hàng, phải đợi mấy năm nữa mới có. Hơn nữa, ngươi phải đặt tiền trước mới được.”

Tô Bạch nghe vậy, vẻ mặt khựng lại, nói: “Ta chỉ cần một dụng cụ kiểm tra sai số khoảng 0.009%, một bộ thiết bị cắt dược liệu và thiết bị tiêm hoàn chỉnh tiên tiến nhất hiện nay, giá khoảng bao nhiêu? Có hàng không?”

“Có hàng có sẵn, tổng cộng 83.000 điểm cống hiến, tương đương mười sáu tỷ sáu tiền mới.” Quản gia trả lời.

Nghe Quản gia báo giá, Tô Bạch xoa xoa huyệt Thái dương của mình, có hơi cạn lời.

Giờ hắn có trong tay ba tỷ sáu, vốn dĩ hắn tưởng mình có thể trở thành một người giàu có rồi.

Nhưng giờ, cái giá mà Quản gia đưa ra như đang nói cho hắn biết, hắn chỉ là một con đỗ nghèo khỉ.

“Ok.” Tô Bạch đáp một tiếng liền chuẩn bị cúp máy.

Hắn định bao giờ mình có đủ tiền lại tìm Quản gia thương lượng.

“Ta có một phương án, ngươi có muốn thử một chút hay không.” Nhưng đúng lúc này, Quản gia đột nhiên gọi hắn lại.

Tô Bạch ngẩn ra, hỏi: “Phương án gì?”

“Ngươi đưa 2,6 tỷ ngươi kiếm được cho ta làm tiền thế chấp, sau đó ta sẽ giao máy móc cho ngươi. Sau đó, ngươi giúp người của Đồ Long Bộ chế tạo thuốc trình tự linh năng, mỗi một phần thuốc trình tự linh năng hoặc thuốc bổ sung đạt tiêu chuẩn có thể cho ngươi 50 điểm cống hiến, tương đương với mười triệu tiền mới.”

Nghe thấy đối phương nói vậy, Tô Bạch lâm vào trầm mặc.

Thật ra từ trước tới nay giữa hắn với Quản gia vẫn luôn duy trì một sự cân bằng vi diệu, hắn không hề nói cho đối phương biết một vài thủ đoạn của mình.

Nhưng đối phương chưa chắc đã không hoài nghi.

Giống như 10 giỏ linh năng dược liệu cao cấp thu được trong cấm địa lúc trước vậy.

Quản gia không nghi ngờ hắn có năng lực hái thuốc thật sao?

Đương nhiên là không thể rồi.

Chẳng qua là hai người đều ăn ý không nhắc tới chuyện này mà thôi.

Tương tự, Tô Bạch kiếm tiền từ thị trường hàng hóa kỳ hạn cũng vậy.

Mà giờ, lời của Quản gia lại phá vỡ sự cân bằng này.

Đối phương nói như vậy thì chắc là hắn đã biết được đôi điều liên quan tới thân phận người chế thuốc của mình rồi.

Người chế thuốc bình thường thì ai mà bỏ ra 10 triệu cho một người được?

Nếu vậy thì sao lão Miêu vẫn còn nghèo đến thế?

Không khí trầm mặc một hồi mà, Tô Bạch nói: “Ok. Ngươi giúp ta vận chuyển máy móc đến dưới biệt thự của ta trước đi. Nếu không có chỗ để bảo ta để ta bảo người mua thêm một căn biệt thự khác.”

“Ok.” Quản gia đáp.

Giọng điệu của hắn nghe vẻ đã hơi thả lỏng.

Sau đó, Tô Bạch cúp điện thoại.

Hắn nằm trên giường, suy nghĩ trong đầu hơi lộn xộn.

Lúc này, thỉnh thoảng Tô Bạch lại nghĩ, có phải là mình quá đề phòng Quản gia rồi hay không?

Dù sao đối phương cũng giúp hắn rất nhiều chuyện.

Tô Bạch lắc đầu, đè nén những suy nghĩ lộn xộn này xuống.

Bây giờ duy trì sự cảnh giác của mình là chắc chắc không sai đâu.

Giờ hắn chỉ có một thân một mình, càng cảnh giác thì càng an toàn.

Mà giờ, mặc dù Quản gia đã đoán được một số chuyện.

Nhưng đây cũng là chuyện tốt.

Thể hiện một chút năng lực sẽ càng giúp ích hơn cho việc che giấu chân tướng về quan tài hoàng kim.

“Thôi kệ, sau này làm chút thuốc trình tự linh năng cho Đồ Long Bộ vậy.” Tô Bạch khẽ cười.

Thật ra giúp người Đồ Long Bộ làm này làm kia cũng tốt mà.

Dù sao Đồ Long Bộ cũng là những nhân viên đương đầu trực tiếp với người sống lại, có khả năng mạnh mẽ hơn thì càng tốt, cũng giúp cuộc sống của hắn bình yên hơn phần nào.

“Xì...” Đúng lúc này, trong lòng Tô Bạch bỗng có dự cảm, đứng dậy nhìn ra ngoài cửa sổ.

Ở đó, có một chiếc Đế Yến màu đen lái qua.

Hắn nhìn chiếc xe kia, ánh mắt nheo lại.

Chiếc xe kia chính là xe của Nghiêm Văn Thần, đang đợi đèn xanh đèn đỏ.

“Chờ được rồi!” Ánh mắt Tô Bạch lạnh như băng.

Hắn mở cửa sổ ra, chỉ muốn nhảy xuống ngay lập tức.

Nhưng nhìn thấy dòng người xung quanh, hắn dừng chân lại.

Nếu trực tiếp nhảy từ trên lầu xuống thì rất có thể sẽ gây náo loạn, sẽ bị người ngồi trên Đế Yến phát hiện ra.

Nghĩ tới đây, Tô Bạch liền lấy ra một thứ gần giống một quả cà chua nhỏ từ trong hành lý của mình.

Phần trên quả cà chua nhỏ này trong suốt như pha lê, khiến người ta chỉ muốn nuốt luôn vào bụng.

Sau đó, Tô Bạch ném quả cà chua nhỏ về phía chiếc Đế Yến xa xa.

Cùng với một tiếng vang nhỏ, quả cà chua nhỏ đập vào nóc Đế Yến, hóa thành một đống bùn.

Tô Bạch thấy vậy liền bật cười.

Quả cà chua nhỏ đó cũng không phải vật bình thường, nó là quả Tiểu Chu cấp D trị giá khoảng mười nghìn.

Loại trái cây này rất dễ dập nát, dùng để dấu hiệu thứ gì đó thì không thể tốt hơn.

Lần này hắn mang theo cả tá.

Sau khi đánh dấu, Tô Bạch xuống gara, tìm xe của mình, lái xe rời khỏi khách sạn.

Sau đó, xe của hắn bắt đầu phóng nhanh trên đường quốc lộ, bám theo chiếc Đế Yến cách đó hơn 800m.

Bạn đang đọc Ta Có Một Cái Quan Tài Hoàng Kim (Bản Dịch) của Phong Nam Bắc

Thông Tin Chương Truyện

  • Đăng bởi

    TruyenYY Pro

  • Phiên bản

    dịch

  • Thời gian

    9mth ago

  • Lượt đọc

    40

  • Đọc chương VIP load siêu nhanh trên ứng dụng dành riêng cho iOS và Android. Nhấn vào link sau để tải ngay nhé!