Chương 169: Ta Có Một Cái Quan Tài Hoàng Kim (Bản Dịch)

Ảnh hưởng của linh năng đối với người bình thường

Phiên bản dịch 7395 chữ

Sau đó, Tô Bạch đến phòng chờ.

Hắn tới đây trước hai tiếng đồng hồ, thế nên còn phải đợi một khoảng thời gian.

Mà lúc này, Tô Bạch cũng không thể xem tài liệu trên điện thoại được nữa.

Bởi vì ở trong phòng chờ này có rất nhiều camera.

Hắn không có cách nào bảo đảm tư liệu bên trong không bị người khác phát hiện.

Tô Bạch lẳng lặng ngồi ở trong phòng chờ.

Ở xung quanh hắn có rất nhiều người.

Cũng chính lúc bấy giờ, Tô Bạch mới có thời gian để nghiêm túc quan sát những người ở đây.

Ở chỗ này, rất đông người, đều cầm điện thoại xem không rời mắt, hoặc là bọn họ phát ra tiếng cười, hoặc là điện thoại phát ra tiếng cười quái dị, làm cho người ta cảm thấy hơi…quái dị.

Hơi giống cảnh tượng trong phim kịnh dị.

Đương nhiên, trừ những người này ra, còn có một số người mang cặp công văn, đang nôn nóng nhìn bắt tay vào làm cơ thời gian.

Một số đứa trẻ đang náo loạn.

Cũng có người dựa vào ghế ngủ.

Cuộc sống muôn màu được thu hết vào mắt.

Tô Bạch nhìn những người này, ngón tay vuốt ve ở trên điện thoại.

Những ngày qua, mỗi khi hắn có thời gian thì sẽ quan sát con người nhiều hơn.

Bởi vì mấy ngày hôm trước, ảnh Học giả thứ hai đã chia sẻ một báo cáo nghiên cứu vào trong nhóm.

Bên trong báo cáo nghiên cứu nói về ảnh hưởng của linh năng đối với người bình thường.

Ở trong báo cáo nghiên cứu có một nhóm nghiên cứu nhỏ tiến hành quan sát đối với người bình thường ở các thành phố khác nhau, các khoảng thời gian khác nhau.

Mà thông qua quan sát, nhóm nghiên cứu nhỏ đã phát hiện một số bất thường.

Sau khi linh năng bộc phát, cảm xúc của mọi người hầu như dễ dàng bị cuốn hút, cảm xúc tràn đầy bạo lực.

Sự gia tăng nồng độ linh năng trong trời đất, làm cho lòng người bất ổn.

Mà điều này, Tô Bạch trải qua nhiều ngày quan sát, cũng xác nhận chuyện này.

Giống như hôm nay,

Người tài xế kia đoán chừng chính là bị linh năng ảnh hưởng tới, cho nên mới làm ra loại chuyện nguy hiểm như vậy.

Cũng chính vì như thế, hắn mới không tức giận chút nào.

Tất nhiên, tình huống như thế chỉ là tạm thời, chỉ cần đợi nồng độ linh năng ổn định lại, cảm xúc của mọi người nhìn chung cũng sẽ ổn định xuống.

“Xem ra thời gian sau này, ta phải nghiên cứu linh năng một chút rồi.” Tô Bạch nhìn lướt qua những người chung quanh, trong lòng thầm nghĩ.

Là người có năng lực nhận biết linh năng thực vật, hắn càng có nhiều ưu thế hơn so với những người khác.

Người khác cũng không có điều kiện quan sát trực tiếp linh năng nguyên tốt như hắn.

Còn tại sao phải làm như vậy, thì là bởi vì nghiên cứu linh năng nguyên tố cũng có trợ giúp rất lớn để hắn hiểu rõ bản thân, hiểu rõ quan tài hoàng kim,.

Cho tới bây giờ, hiểu biết của Tô Bạch đối với quan tài hoàng kim cũng chỉ là phiến diện mà thôi.

Thậm chí đối với xuất thân của nó, cũng chỉ biết rằng nó đến từ hoàng kim tâm, hoàng kim tâm đến từ mảnh di tích kia mà thôi.

Tô Bạch cảm thấy, chính mình cần phải nghiên cứu có hệ thống hơn đối với linh năng và quan tài hoàng kim.

Nếu không, căn bản không có cách nào hoàn toàn khai phá ra toàn bộ năng lực của quan tài hoàng kim.

Nếu không sẽ giống như bây giờ, Tô Bạch không có chút manh mối nào đối với việc giết Khúc Du Dương, sau khi tiếp thu hoàng kim tâm, những lũ nguồn gốc tiểu nhân kia xuất hiện trên quan tài hoàng kim.

“Phù...” Tô Bạch lắc đầu, không nghĩ cái này nữa.

Hắn cũng không vội vàng đối với cái này, bây giờ hắn đã trở thành nghiên cứu viên của Đồ Long Bộ, đến lúc đó sẽ có vật thí nghiệm cho hắn nghiên cứu.

Cũng chính lúc này, cổng lên máy bay đã bắt đầu xếp hàng.

Tô Bạch thấy thế, cũng lập tức đứng dậy, bắt đầu đi theo xếp vào hàng.

Lúc xếp hàng, cũng không có chuyện gì ngoài ý muốn xảy ra, Tô Bạch thuận lợi bước lên máy bay.

Bởi vì nguyên nhân chỗ hắn xếp hàng tương đối trễ, cho nên vị trí của hắn cũng chính là vị trí cánh máy bay, hơn nữa còn không phải là vị trí gần cửa sổ.

Lên chỗ ngồi, Tô Bạch thắt đai an toàn xong, sau đó nhìn về phía tay trái của mình.

Hôm nay quan tài hoàng kim trên cổ tay hắn đã có mười bốn chấm nhỏ màu đen óng ánh.

Ban đầu vật phong ấn cộng thêm cho hắn 17 điểm không thuộc tính và một điểm thuộc tính đặc biệt.

Sau đó, hắn thêm 4 điểm không thuộc tính lên cảm giác, lại ở bệnh viện tập hợp đủ một quan bảo màu đen, lại thêm một điểm không thuộc tính nữa.

Cho nên bây giờ mới có 14 điểm thuộc tính.

Thật ra thì lúc trước, Tô Bạch vẫn không nghĩ ra nên thêm điểm không thuộc tính vào chỗ nào.

Nhưng mà, hôm nay hắn lại đạt được 2 điểm thuộc tính may mắn, thế nên hắn nghĩ, có lẽ chính mình nên thêm điểm không thuộc tính lên may mắn.

Nói như vậy, có lẽ sau này hắn làm chuyện gì cũng sẽ thuận lợi hơn nhiều.

Nghĩ là làm, Tô Bạch thêm 6 điểm không thuộc tính vào.

Ngay lập tức, hắn đã có mười điểm thuộc tính may mắn.

Cùng với điểm thuộc tính nhập vào, Tô Bạch liền... Không có cảm giác gì.

Có một loại ảo giác như điểm thuộc tính này có hơi đá chìm đáy biển.

Nếu như những điểm thuộc tính khác, nói thí dụ như điểm thuộc tính lực lượng...hắn sẽ lập tức cảm giác được sự thay đổi.

Nhưng mà, điểm không thuộc tính này lại không có.

“Xin chào, có thể nhường chỗ một chút không?” Đúng lúc này, một giọng nói vang lên.

Tô Bạch quay đầu nhìn sang đã thấy một mảnh tuyết trắng.

Tiếp theo hắn nhìn trên lên mặt, lập tức nhìn thấy khuôn mặt của một người nước ngoài.

Đối phương có một mái tóc màu vàng, đôi mắt màu lam và một gương mặt vô cùng tinh xảo.

Giống như một tinh linh bước ra từ trong truyện cổ tích.

“À, xin chờ một chút.” Tô Bạch gật đầu, tháo đai an toàn, đứng lên.

Tuy rằng, ban đầu hắn đã rất kinh ngạc trước vẻ đẹp của người phụ nữ này, nhưng hắn cũng không có cảm xúc nào khác.

Chỉ là một người xa lạ mà thôi.

Sau khi hắn đứng dậy, người phụ nữ ngồi xuống.

Tô Bạch quay về chỗ, ngồi xuống.

“Xin chào, tôi tên là Hathaway.” Hathaway cười đưa tay ra với Tô Bạch.

“Ồ.” Tô Bạch đáp một tiếng, mở bộ sách trên điện thoại ra, tiếp tục đọc.

Cũng không hề để ý tới cánh tay đưa ra của đối phương.

Nếu như bắt tay giới thiệu tên rồi, sẽ phải tiếp tục nói chuyện, tiếp tục nói chuyện đôi lời, vậy thì có thể sẽ phải tán gẫu tương đối dài rồi.

Hắn cảm thấy phiền phức.

Tô Bạch cũng không có hứng thú với việc làm quen với một cái người xa lạ.

Thấy hắn không đáp lại, trên mặt Hathaway hiện lên một tia xấu hổ.

Đây là phương thức vô cùng hữu hiệu khi nàng ở nước ngoài, rất nhiều đàn ông ở đây nhìn thấy nàng cũng hận không thể liếm ngón tay của nàng.

Nhưng lần này lại mất đi hiệu lực.

Điều này cũng làm cho Hathaway có chút ngạc nhiên đối với người thiếu niên này.

Nàng cũng nhìn ra được, người thiếu niên này không giống với những người đàn ông cố ý ra vẻ lạnh lùng ít nói để hấp dẫn nàng, thật sự không có hứng thú làm quen với nàng.

“Ngươi đang xem gì vậy?” Hathaway quyết định đổi phương thức, cười dò hỏi.

Nghe nàng nói, Tô Bạch hơi nhíu chân mày, nghiêng đầu, vẻ mặt lạnh nhạt nhìn về phía đối phương.

Thấy sắc mặt của hắn, Hathaway nhất thời cảm thấy trên người đối phương dường như có một loại uy thế đè ép lên người nàng, giày xéo nàng một cách tàn bạo.

Vào lúc này, suýt nữa nàng cũng phải kêu ra tiếng.

Nhưng cũng chính vào thời khắc giáp biên, Tô Bạch quay đầu lại, không nhìn nàng nữa.

Hắn nhìn điện thoại, chân mày hơi nhíu lại.

Đột nhiên hắn cảm thấy bản thân đã uổng công tăng thêm điểm may mắn.

Cho đến tận bây giờ, vậy mà một chút phản ứng cũng không có.

Mà Hathaway ở bên cạnh thì nhìn về phía hắn, trong mắt có tia quái dị.

Bạn đang đọc Ta Có Một Cái Quan Tài Hoàng Kim (Bản Dịch) của Phong Nam Bắc

Thông Tin Chương Truyện

  • Đăng bởi

    TruyenYY Pro

  • Phiên bản

    dịch

  • Thời gian

    9mth ago

  • Lượt đọc

    34

  • Đọc chương VIP load siêu nhanh trên ứng dụng dành riêng cho iOS và Android. Nhấn vào link sau để tải ngay nhé!