Chương 39: Ta Có Một Cái Quan Tài Hoàng Kim (Bản Dịch)

Hung thủ biến thái

Phiên bản dịch 7312 chữ

“Ông chủ, thật sự sẽ có tội phạm giết người biến thái như vậy sao?” Thu Diệp bưng một ly nước đưa cho Tô Bạch, thấp giọng nói.

Hắn đã bị chuyện vừa rồi làm khiếp sợ rồi.

Nhưng mà hắn vẫn rất khó tin tưởng sẽ có tội phạm giết người biến thái như vậy.

“Có.” Tô Bạch nhận ly nước, sau đó lắc đầu nói: “Cho nên sau này ngươi nhất định phải cẩn thận với người khác, nếu không thì khi nào gặp phải nguy hiểm cũng không nhất định.”

Trước đó, hắn đã biết được toàn bộ sự việc từ chỗ La Vĩnh Tường.

Vào hai tháng trước, Nhị Trung đã bắt đầu xuất hiện chuyện nữ sinh biến mất.

Sau mỗi lần nữ sinh biến mất không bao lâu, hung thủ sẽ gửi video giết người cho người thân, bạn tốt của nạn nhân.

Giống như muốn tìm được một tia sung sướng ở trong đó.

Loại chuyện này, lúc Tô Bạch nghe xong cũng cảm thấy sởn tóc gáy.

Giờ này phút này hắn mới phát hiện, bất kể là Chu Oánh Oánh cũng tốt, hay là Bành Niệm Từ cũng tốt.

Thủ đoạn gây án của các nàng đều cực kỳ cẩu thả.

Chu Oánh Oánh cũng là do thủ đoạn khống chế thi thể, làm cho người ta không thể điều tra, cho nên mới thong dong lâu như vậy.

So với các nàng, hung thủ giết hại mười hai người nữ sinh này mới là người cực kỳ nguy hiểm.

Nghe được lời hắn nói, Thu Diệp cẩn thận gật đầu.

Sau đó, Tô Bạch cùng Thu Diệp ăn xong cơm trưa, bắt đầu bận rộn trong cửa hàng.

Tuy rằng hôm nay một chút đã có hơn ba mươi vạn, nhưng Tô Bạch làm quan tài vẫn cẩn thận tỉ mỉ như cũ.

Thu Diệp bên cạnh nhìn thấy ông chủ nhà mình như thế, trong lòng cũng ổn định vài phần.

Sau đó, trước khi màn đêm buông xuống, Tô Bạch đã làm tốt quan tài, hơn nữa quét nước sơn lên trên mặt.

“Chờ ngày mai, ta bắt đầu dạy ngươi tay nghề thợ mộc.” Sau khi làm xong, Tô Bạch nói một tiếng với Thu Diệp.

Thu Diệp nghe vậy, cúi đầu nói: “Cám ơn ông chủ.”

Tô Bạch cười cười, sau đó giống như nghĩ tới cái gì, lấy ra năm trăm tệ từ trong túi áo mình đưa cho Thu Diệp, nói: “Ta cho ngươi 500 tệ, ngươi đi mua một ít quần áo tốt, này xem như là cho ngươi phúc lợi.”

Nghe được hắn nói như vậy, Thu Diệp lập tức lắc đầu như trống bỏi: “Ông chủ, ngươi đã giúp ta rất nhiều, ta không thể lại muốn tiền của ngươi nữa.”

Thấy hắn từ chối, Tô Bạch dừng một chút, nói: “500 tệ này, xem như là tiền cơm thêm, ngươi nhận là được, sau này ta cũng không nhất định mỗi ngày đều có thể dẫn ngươi đi ăn cơm.”

Nói xong hắn cũng không đợi Thu Diệp từ chối, đã cầm 500 tệ trong tay nhét vào trong túi áo Thu Diệp.

Sau đó, hắn dừng một chút, tiếp theo nói với Thu Diệp: “Còn có, gần nhất ngươi ở lại nhà ta. Mấy ngày này ta ở bên ngoài, sẽ không trở về, ngươi đi làm tan làm như bình thường là được rồi.”

Nói xong thì Tô Bạch vẫy tay áo, đi ra phía xa xa.

Thu Diệp sợ run một chút, vuốt năm trăm tệ trong tay, trong lòng ấm áp dễ chịu.

Bên kia, sau khi Tô Bạch đi xe buýt vào trong thành phố, đầu tiên là mua một ít đồ cần dùng trong nhà.

Lại mua một quyển sách ‘Cửu đại sư dạy ngươi cách giao dịch cổ phiếu từ sơ cấp đến thông thạo’ trong cửa hàng sách.

Mấy ngày gần đây, bởi vì nguyên nhân ngày nghỉ mà thị trường chứng khoán cũng không có mở, nhưng Tô Bạch cảm thấy, chính mình vẫn cần phải học tập một ít kiến thức cổ phiếu cơ bản.

Bằng không thì cho dù hắn có năng lực dự đoán đường cong cấp thấp, nắm không rõ quy tắc giao dịch cũng không nhất định có thể kiếm được tiền.

“Đường K, biểu hiện cung cầu, tiền cược, báo cáo thường niên, chỉ tiêu MACD, chỉ tiêu KDJ, đồ thị giá trị trung bình MA,…” Tô Bạch quay về nhà, ngồi ở trên giường, nhìn thấy bộ sách trên tay, cảm giác hơi nhức đầu.

Nhưng mà may mắn chính là, hắn không cần hiểu mấy thứ lung tung rối loạn này, hắn chỉ cần biết quy tắc hoàn thành giao dịch cổ phiếu, cùng với làm sao xem biểu đồ xu hướng là được.

Sau đó, Tô Bạch đặc biệt tìm một ít thứ cơ bản nhất rồi bắt đầu giải.

Thấy đã đến nửa đêm, cuối cùng hắn đã có một ít thu hoạch.

Tô Bạch biết rõ đường K là cái gì, và quy tắc giao dịch bên trong thị trường chứng khoán.

Cơ chế cổ phiếu của Liên Bang hiện giờ, cũng có giới hạn cao nhất và giới hạn thấp nhất, giới hạn mỗi ngày, và giới hạn giảm đều là 20%.

Hơn nữa còn là cơ chế giao dịch T + 1, nói cách khác, hôm nay mua, ngày mai mới có thể bán.

“Đáng tiếc, không phải cơ chế giao dịch T + 0 của ngoài Liên Bang, bằng không thì tốt hơn rồi.” Trong lòng Tô Bạch nghĩ đến.

Cơ chế giao dịch T + 1, tuy rằng đối với một ít nhà đầu tư lẻ tẻ vẫn là tương đối thân thiện, nhưng đối với người có năng lực dự đoán đường cong cấp thấp như hắn, lại không thể nào thân thiện.

Nhưng đáng tiếc chính là, không có tài khoản chuyên nghiệp, hoàn toàn không thể giao dịch cổ phiếu ngoài Liên Bang.

“Ọt…” Cũng vào lúc này, cảm giác bụng của mình đột nhiên xì xào kêu lên.

Sau đó hắn mới giật mình, chính mình còn chưa ăn cơm tối.

Nghĩ đến đây, Tô Bạch đi vào nhà bếp.

Hôm nay buổi tối hắn cũng không có cái gì ăn, dù sao hắn không có mua thức ăn gì, chỉ chuẩn bị một ít trứng gà và mỳ sợi.

“Cộp!” Tô Bạch đập trứng gà bên cạnh chén, hai ngón tay dùng chút lực, lòng trắng và lòng đỏ trứng gà rơi vào trong chén.

Vàng ra vàng, trong suốt,( 黄的黄, 清的清) lại rất đẹp.

Là người vẫn luôn tự nấu cơm cho bản thân, Tô Bạch vẫn tương đối thông thạo việc nấu ăn.

Đập liên tục hai quả trứng gà, hắn dừng một chút, nghĩ hai quả có thể không đủ ăn, lại cầm thêm một quả trứng nữa đập ra.

“Bộp!”

“Bộp!”

Trứng chim vỡ tan, mày của Tô Bạch đột nhiên nhíu lại.

Trứng chim chỉ có một, đương nhiên không có hai âm thanh bộp.

Hắn ngẩng đầu, tĩnh tâm lắng nghe.

Sau đó, một trận âm thanh bộp bộp nhỏ bé lại liên miên không dứt xuyên qua bức tường hơi yếu ớt phía trên truyền tới.

Thường thường còn có tiếng rên rỉ cao vút.

Đây là nhà bếp đó!!!

Tay cầm trứng gà của Tô Bạch hơi nắm chặt lại, trong lòng hơi không biết nói gì.

Kiểu nhà của trên lầu và dưới lầu giống nhau, vị trí này trên lầu tuyệt đối là nhà bếp không sai.

Hắn thật không ngờ, chính mình vừa mới thuê nhà, vậy mà sẽ xuất hiện loại tình huống này.

Trên lầu kia, cũng không khỏi chơi đến quá cởi mở rồi.

Tô Bạch lắc đầu, trong lòng cũng không suy nghĩ phía trên đang làm cái gì, chú ý vào mỳ sợi.

Chất lượng phòng óc nơi này vẫn là không tệ, chỉ cần không chú ý lắng nghe, bình thường cũng không có vấn đề gì.

Hắn thả chút bột ngọt và muối vào trứng gà, sau khi trộn đều thì đổ vào trong dầu nóng, sau đó hắn thả mỳ sợi vào trong trứng gà lỏng.

Chỉ chốc lát sau, một chén mỳ trứng đã làm tốt rồi.

“Nhưng mà ngày mai phải nghĩ biện pháp tìm ít rau dưa và thịt đến, dù sao thì vẫn luôn ăn mấy thứ này cũng không tốt.” Tô Bạch bưng chén mỳ trứng, đi đến phòng khách ngồi xuống.

Hiện giờ nơi này đã chuẩn bị tốt, sau này cũng không cần phải luôn ăn ở bên ngoài.

Về phần Thu Diệp, để cho hắn tự mình giải quyết là được.

Lúc hắn ở bên kia đã dạy Thu Diệp sử dụng gas linh tinh như thế nào rồi.

Hiện giờ hắn đã suy nghĩ xong rồi, nhà bên kia dù sao cũng không có thứ gì đáng giá.

Để cho Thu Diệp ở cũng có thể thuận tiện trong nom nhà một chút.

Về phần râu quai nón tìm tới nhà có thể làm hại đến Thu Diệp hay không, Tô Bạch cũng không lo lắng.

Trừ phi râu quai nón điên rồi mới có thể làm như vậy.

Dù sao, một vụ án mạng trên người biến mất, đối với bản thân hung thủ chính là một chuyện tốt.

Làm hại Thu Diệp, đó chính là đầu óc có vấn đề.

Dù sao trong phòng cũng không có cái gì, làm hại Thu Diệp thì một đồng tiền cũng không lấy được, còn có thể bị cảnh sát truy nã.

Bạn đang đọc Ta Có Một Cái Quan Tài Hoàng Kim (Bản Dịch) của Phong Nam Bắc

Thông Tin Chương Truyện

  • Đăng bởi

    TruyenYY Pro

  • Phiên bản

    dịch

  • Thời gian

    1y ago

  • Lượt đọc

    47

  • Đọc chương VIP load siêu nhanh trên ứng dụng dành riêng cho iOS và Android. Nhấn vào link sau để tải ngay nhé!