Chương 88: [Dịch] Ta Là Cao Thủ (Ta Là Đại Người Chơi)

Lo lắng của Tạ Miểu Hãn

Phiên bản dịch 7987 chữ

Hai nhiệm vụ này tương ứng với hai tiền nhuận bút của Tam Tự Kinh và Thần Thư của tháng này, còn Côn Luân do chưa chính thức phát hành bản in lẻ nên chưa có tiền nhuận bút, tiền bản quyền điện ảnh cũng chưa thương lượng xong, mặc kệ Tập Đoàn Báo Nghiệp Kinh Đô muốn bán hay là muốn cùng hợp tác, Nhâm Hòa cũng chỉ lấy 600 vạn mà thôi.

Nhâm Hòa cẩn thận phân tích hai nhiệm vụ này, cầu Lạc Thành là cầu bắc ngang hai khu mới và khu cũ của Lạc thành, xây dựng trên sông Lạc, cũng chính là nơi mà Nhâm Hòa mới hoàn thành nhiệm vụ bơi mùa đông. Nhệm vụ này thật ra là tổ hợp của hai nhiệm vụ là: Nhảy cầu 12 mét và bơi mùa đông.

Dựa vào tính cách của Hệ Thống Thiên Phạt chắc chắn sẽ bắt hắn hoàn thành nhiệm vụ đến khi nào thuần thục mới thôi, loại thuần thục này được Nhâm Hòa hiểu rằng: Đến khi nào bản thân hắn có thể tự tin hoàn thành mới ngừng.

Cho nên hắn cũng suy đoán qua nhiệm vụ bơi mùa đông sẽ không chỉ đến một lần, còn rốt cuộc Hệ Thống Thiên Phạt bắt hắn làm bao nhiêu lần thì hắn cũng không biết.

Hơn nữa Nhâm Hòa minh bạch, hiện tại Hệ Thống Thiên Phạt chính là đang trong quá trình đề cao độ khó của nhiệm vụ lên, từ những nhiệm vụ rèn luyện thể chất cơ bản như là tay không leo nhà, cho đến bây giờ là nhảy cầu cùng với bơi mùa đông, độ khó rõ ràng nâng lên cao, hơn nữa tuyệt đối không chỉ dừng lại ở đây, về sau sẽ còn tiếp tục gia tăng.

Đối phương tựa hồ cũng không vội vàng mà tăng nhanh độ khó, tính từ lúc Nhâm Hòa trọng sinh sang thế giới này tới giờ cũng mới chỉ có mấy tháng mà thôi. Tựa như nhiệm vụ nhảy cầu vậy, tuy rằng thoạt nhìn nguy hiểm, nhưng là so sánh với người đang nắm giữ kỷ lục nhảy độ cao 70 mét thì chênh lệch quá lớn, đây cũng chỉ là nhập môn nhảy cầu mà thôi, kể cả tùy tiện nhảy cũng sẽ không chết. Nhưng đây cũng không phải nói là nhiệm vụ này đơn giản, bởi vì kiếp trước nhảy ván olympic hạng mục cao nhất cũng chỉ có 10 mét mà thôi, chẳng qua là chú trọng tới động tác biểu diễn.

Mà điều chính mình cần chú trọng nhất chính là…. Không được chết…

Phải biết rằng nếu như từ độ cao 70 mét rơi xuống nước, nếu như tư thế không đúng, như vậy thì chẳng khác gì rơi trên xi măng vậy, đều chết là cái chắc, ngay cả khi nhảy cầu ở đất bằng, nếu như tư thế tiếp nước không đúng thì cảm giác chẳng khác gì bị ăn một cái tát vậy.

Nhưng mà nghĩ lại chính mình phải bơi ở trong dòng nước lạnh như băng thì Nhâm Hòa có chút nhức trứng, đó là thật sự lạnh đấy, hơn nữa lần này chính mình phải nhảy từ trên cầu xuống, không giống như lần trước gần bờ sông, lần này nếu như bị bong gân thì đoán chừng chính mình phải vĩnh biệt Dương Tịch rồi.

Cùng lúc đó, ký ức về kinh nghiệm nhảy cầu toàn bộ hiện lên trong đầu của Nhâm Hòa, lần này kỹ xảo mà hệ thống cho hắn cũng không có quá nhiều mê hoặc, không bắt hắn phải làm động tác quá khó, chỉ là kỹ năng nắm giữ thân thể cân bằng khi lấy đà, bảo đảm bản thân sau khi tiếp nước thân thể cùng cánh tay theo một đường thẳng, giảm thiểu tối đa lực cản của nước lên cơ thể.

Nhâm Hòa nghĩ nghĩ một chút, có lẽ chính mình có thể làm được.

Sau đó chính là nhiệm vụ thứ hai…. Sớm biết như vậy sáng nay chính mình báo danh để đi thi chạy marathon thì tốt rồi! Còn có thể được thêm mười điểm nữa!

Cũng không biết hiện tại báo danh bổ sung có được không, hẳn là có thể đi? Nhâm Hòa cũng có chút không chắc chắn….

Buổi tối sau khi Nhâm Hòa dạy cho Dương Tịch bài “Ta ở quảng trường nhân dân ăn gà rán” thì lập tức đi, ở trên sân thượng có chút lạnh, nhưng mà nếu như để hắn cùng Dương Tịch cô nam quả nữ ở trong phòng thì Dương Tịch lại ngượng ngùng, hơn nữa nếu Dương Ân biết thì có vẻ không được tốt cho lắm…

Trong khoảng thời gian này Thần Thư vẫn đều đặn cập nhật 3 chương một ngày, đối với hắn mà nói cũng không gọi là áp lực, mà tiền nhuận bút tháng này của Thần Thư cũng không làm hắn thất vọng, 19 vạn.

Có thể nói thu nhập một tháng 19 vạn, tuy rằng chưa thể so sánh với xã hội thượng lưu, nhưng đối với loại người có thể thích ứng trong mọi hoàn cảnh như Nhâm Hòa thì đó là đủ rồi, ít nhất không lo cơm áo gạo tiền, trong tay có tiền, trong lòng không có lo lắng….

Ngày hôm sau hắn đi tìm giáo viên dạy tiếng Anh: “Lão sư, ta muốn báo danh thi chạy marathon!”

Giáo viên tiếng Anh nghe vậy thì sửng sốt một chút: “Danh sách buổi chiều hôm qua đã được gửi lên thành phố rồi, hiện tại muốn đăng ký tham gia chỉ sợ không được!”

Mẹ nó, chuyện này có chút nhức trứng rồi, chẳng lẽ lại phải làm phiền chú Hoàng một lần nữa nói là chính mình muốn tham gia cuộc thi marathon nhờ đăng ký hộ sao? Loại chuyện xấu hổ như vậy cũng không nên phiền toái người ta chứ! Kia chẳng khác gì hạ thân phận, người ta là đại bí thư của cha ngươi, ở trong Lạc thành cũng được coi là nhân vật số má, không phải là bí thư riêng của một học sinh trung học như ngươi!

Chưa kể nếu như cha hắn biết có chuyện này cũng sẽ cảm thấy hắn làm loạn.

Vậy thì phải làm sao đây, lúc này Nhâm Hòa hỏi Hệ Thống Thiên Phạt: “Cái mà gọi là quán quân thì chỉ là yêu cầu ta chạy về đích đầu tiên đúng không? Không phải là danh hiệu quán quân của cuộc thi đúng không?”

“Phải” Hệ Thống Thiên Phạt trả lời ít mà ý tứ nhiều, làm cho Nhâm Hòa hiểu, kể cả chính mình không báo danh tham gia cuộc thi cũng có thể hoàn thành nhiệm vụ này, thời điểm tiếng súng bắt đầu vang lên chạy theo là được, nhưng vẫn cần chạy về đích đầu tiên!

Chỉ cần không phải báo danh là được, chuyện khác thì Nhâm Hòa cảm thấy dễ làm.

Hơn nữa cuộc thi này cung chỉ là để lãnh đạo lấy làm thành tích mà thôi, sẽ không có cao thủ gì đó tới tham gia, Nhâm Hòa cũng thoải mái một chút.

Thời điểm ra khỏi văn phòng đi trên hành lang hắn nhìn thấy Tạ Miểu Hãn đang cầm tài liệu, thấy vậy Nhâm Hòa vui cười hớn hở chào hỏi: “Chào thầy Tạ!”

Kỳ thật Tạ Miểu Hàn là một người hiền lành, hắn đối với Nhâm Hòa không có thành kiến gì cả, tuy ngày trước thành tích của Nhâm Hòa kém nhưng học sinh kém hắn cũng gặp nhiều rồi, cũng không thiếu người như Nhâm Hòa, cho nên những rối rắm lần trước phát sinh là do vị trí chủ nhiệm lớp của Nhâm Hòa.

Hiện tại hắn đang làm việc ở trường cấp ba, hai người không có liên quan trực tiếp gì nên Tạ Miểu Hãn lúc thấy Nhâm Hòa tâm tình cũng thoải mái, hắn cũng đùa giỡn nói: “Ngươi hiện tại càng ngày càng tinh thần đấy!”

Dáng người hiện tại của Nhâm Hòa cũng không trở thành một kẻ cơ bắp như trong tưởng tượng, không phải càng ngày càng to lên mà là càng ngày càng hoàn mỹ, nếu không cởi quần áo ra thì sẽ không nhìn thấy cơ bắp của hắn.

Nhưng là người rèn luyện lâu dài thì không chỉ thân thể tráng kiện mà tinh thần cũng sẽ càng ngày càng thoải mái!

Loại sức sống như vậy người bình thường sẽ không có.

Hơn nữa Nhâm Hòa còn có hai điểm thuộc tính mị lực, cho nên phản ứng đầu tiên của Tạ Miểu Hãn sau khi nhìn thấy Nhâm Hòa là: “Tinh thần, cực kỳ tinh thần!”

Lúc này Tạ Miểu Hãn lại nói: “Sắp đến thi cấp ba rồi, gần đây ngươi có chú ý học tập không vậy, sắp tới muốn thi vào trường nào thế?” Kỳ thật thời gian này trở đi nhiệm vụ của Nhâm Hòa đã bắt đầu hướng tới ngoài trường học, bởi vì một cái trường học không lớn bao nhiêu chứ, những thứ có thể coi là nhiệm vụ thật sự không nhiều lắm, nhưng mà điều này Tạ Miểu Hãn cũng không hề biết, cho nên trong mắt của Tạ Miểu Hãn chính là hiện tại Nhâm Hòa đã thành thành thật thật chăm chỉ học bài rồi.

Lúc này Nhâm Hòa vui cười hớn hở trả lời: “Ta thi trường cấp ba này luôn! Ta cảm thấy trường chúng ta khá tốt, nên tính toán sau khi lên cấp ba ở lại học tập ở trường này!”

Ngọa tào, lúc này lông tơ của Tạ Miểu Hãn toàn bộ dựng ngược lên, cuối cùng hắn cũng hiểu vì sao chính mình ngày hôm nay sẽ bất an như vậy, hóa ra là tiểu tử này muốn thi trường cấp ba này luôn!

Mà sang năm chính là thời điểm hắn từ lớp 12 trở lại bắt đầu làm chủ nhiệm lớp 10, lúc trước hắn cũng nghĩ tới khả năng sẽ không gặp Nhâm Hòa nữa, nên về sau có việc gấp nên không nói chuyện này với chủ nhiệm Lưu, hơn nữa hắn nghĩ tỷ lệ phát sinh chuyện này cũng không lớn….. Hiện tại xem ra….

Tạ Miểu Hãn lúc này cảm giác trên đầu mình như có một đám mây đen to lớn…. Ít nhất hiện tại hắn không thể cười nổi………

Bạn đang đọc [Dịch] Ta Là Cao Thủ (Ta Là Đại Người Chơi) của Hội Thuyết Thoại Trửu Tử

Thông Tin Chương Truyện

  • Đăng bởi

    TruyenYY Pro

  • Phiên bản

    dịch

  • Thời gian

    10mth ago

  • Lượt đọc

    11

  • Đọc chương VIP load siêu nhanh trên ứng dụng dành riêng cho iOS và Android. Nhấn vào link sau để tải ngay nhé!