Ngay khi ba người Nhâm Hòa rời khỏi bờ sông cũng không có phát hiện vị trí mà Nhâm Hòa đứng ở trên cầu để nhảy xuống bây giờ đã có thêm một người trẻ tuổi đứng nhìn bọn họ đi xa.
Lúc này điện thoại di động trong túi người trẻ tuổi này vang lên: “Này?”
Mục tiêu 4 ngày sau sẽ đến Lạc thành, nhất định phải bảo vệ hắn an toàn.” Lúc này có một giọng nữ thanh thúy từ trong điện thoại vang lên.
“Ta còn không nghĩ ra vì cái gì nhất định phải ở trong nước bảo vệ một viên chức ngoại giao chứ? Đã thế còn bắt ta phải từ bỏ 2 chu kỳ nghỉ nữa, ta còn sắp chuẩn bị phát sóng trực tiếp sinh tồn ngoài tự nhiên cùng các fans đây, kết quả lại lừa bọn họ, ngươi có biết ta phải tổn thất bao nhiêu thu nhập hay không. Đương nhiên ta biết nhiệm vụ là quan trọng nhất, nhưng ít nhất có thể cho ta biết tình huống cụ thể được không? Nói cho ngươi biết một chuyện nhé, ta vừa rồi ở Lạc thành bắt gặp một thiếu niên rất có ý tứ, hắn nhảy từ trên cầu cao 12 mét xuống tiếp nước hoàn mỹ, hơn nữa lực lượng cơ bắp trên người hắn cũng khiến ta hâm mộ, phải biết rằng bây giờ hắn mới chỉ là một học sinh trung học mà thôi!” Người thanh niên trẻ tuổi này thấy Nhâm Hòa sắp sửa biến mất phía trước thì lập tức lên xe đuổi theo: “Ta muốn tiếp xúc một chút, chúng ta cũng khá lâu chưa có máu mới rồi.”
Giọng nữ trong điện thoại là của một người tên Tinh Trần, ngữ khí lạnh lẽo nói: “Lâm Hạo, phiền ngươi mỗi lần đi hoàn thành nhiệm vụ đừng có cành mẹ đẻ cành con được không? Còn có, thành viên mới muốn ra nhập cũng nhất định phải thông qua kiểm tra nghiêm khắc, không phải là trò đùa.”
“Không phải ta có quyền đề cử người sao?” Lúc này Lâm Hạo cũng kháng nghị nói.
“Chờ ngươi hoàn thành nhiệm vụ rồi nói sau, mục tiêu lần này tại hội giao lưu mười sáu y học Trung Quốc có công lao rất lớn, hơn nữa cũng biết rất nhiều chuyện, có tin tức đáng tin cậy là một tổ chức nước ngoài muốn lấy được tin tức từ hắn, nếu ngươi muốn đi chơi thì chính mình tự xin nghỉ đi.”
Tút một tiếng, đối phương đã ngắt máy, Lâm Hạo bĩu môi tiêu sái đeo lên kính râm, tuy rằng mỗi lần đối phương đều sẽ dặn dò hắn trăm ngàn lần, nhưng mà Lâm Hạo vẫn như cũ làm theo ý mình, ở nhân sinh quan của hắn, thiên tài nên có cá tính.
Hắn chậm rãi đi xe sau đám người Nhâm Hòa, lúc này Lâm Hào còn không biết những chuyện sẽ phát sinh trên người mình, nếu mà hắn biết trước đoán chừng sẽ thành thành thật thật mà hoàn thành nhiệm vụ….
Vừa rồi lúc Lâm Hạo đứng trên cầu cũng là lúc hắn vừa đến Lạc thành, bất quá nơi này hắn cũng tới nhiều rồi chứ không phải mới một hai lần.
Nhưng mà vừa rồi trên cầu hắn nhìn thấy Nhâm Hòa người mặc mỗi quần bơi, lúc chạy lấy đà nhảy cầu một thân cơ bắp đều hiện lên, lực lượng quả thực làm hắn không thể tin đây chỉ là một học sinh trung học mà thôi!
Ngày bình thường hắn chính là một người chuyên phát sóng trực tiếp về vận động, cũng cực kỳ chú ý vấn đề liên quan đến nó, hơn nữa cũng rất hiểu biết cấu tạo thân thể con người, cho nên hắn hiểu một học sinh trung học muốn có được lực lượng cơ bắp như vậy thì có bao nhiêu khó khăn!
Cũng chính bởi vì hắn hiểu biết nên mặc dù người ngoài không nhìn ra gì từ người Nhâm Hòa nhưng hắn lại lập tức cảm thấy hứng thú.
Xa Lâm Hạo chậm rãi chạy đến chỗ Nhâm Hòa, Dương Tịch, Hứa Nặc, hắn mở cửa xe xuống rồi chào hỏi: “Chào các bạn học nhé, ta ở nơi khác mới đến Lạc thành, muốn tìm đường đi cơ quan hành chính, không biết các ngươi có thể hướng dẫn ta một chút được không?” Kỳ thật là Lâm Hạo biết đường nhưng hắn cảm thấy dưới tình huống hoàn toàn không biết gì mà tiếp xúc với đối phương thì rất có ý tứ. Đối phương không biết mục đích của hắn, mà hắn lại giả bộ như người xa lạ vậy, không kiêng nể gì mà bước vào cuộc sống của đối phương.
Nhưng mà lúc này Nhâm Hòa nhìn Lâm Hạo mang theo kính râm, bộ dáng khoe mẽ thì nhướng mày, đây là muốn làm quen với Dương Tịch sao? Dù gì thì con trai trong tình yêu sẽ càng mẫn cảm hơn bình thường….
Lâm Hạo còn không biết khiến cho nơi nào đó sinh ra hiểu lầm, hắn vẫn đang chờ đối phương trả lời chính mình, lại nghe Nhâm Hòa nói: “Ngươi đi ngược đường rồi, quay đầu lại đi hướng Nam là tới.”
Lúc này Hứa Nặc cùng Dương Tịch há to miệng, đây rõ ràng là chỉ ngược đường mà!
Lâm Hạo sửng sốt một chút: “Đi ngược hướng sao?”
“Đúng vậy! Tin ta đi ta không lừa ngươi đâu!” Nhâm Hòa thề son sắt nói.
Lâm Hạo cảm thấy có chút nhức trứng, hắn đương nhiên biết là Nhâm Hòa đang chỉ ngược đường cho hắn, nhưng mà sao học sinh trung học hiện tại đều mang ý nghĩ xấu như thế, hắn dám cam đoan là Nhâm Hòa biết đường đến cơ quan hành chính ở đâu, đối phương đây là cố ý nói dối! Tín nhiệm giữa người với người ở đâu? Sức phán đoán của Lâm Hạo về phương diện này vẫn phải có, chỉ là vừa rồi hắn mới đi thẳng vào vấn đề nói chính mình mới đến Lạc thành, không biết đường, nên hắn không thể trực tiếp mà vạch trần Nhâm Hòa được: Haha, ta nói đùa với các ngươi đó, ta là biết đường!
Kia chẳng phải là thằng ngốc sao! Lâm Hạo còn tưởng học sinh trung học này là dễ chơi chứ, lúc này hắn đã có chút nhức trứng nói: “Không nghĩ tới là đi nhầm hướng, cảm ơn bạn học nhé!”
Trong lòng Lâm Hạo biệt khuất, vừa phải đánh lái theo hướng Nhâm Hòa chỉ, còn phải vừa nói cảm ơn…..
Đúng là được đấy, Lâm Hạo thật không ngờ tới là sẽ bị ăn thiệt thòi trên người tiểu tử này, hiện tại học sinh trung học cũng quá không thuần phác đi! Chỉ là hắn không biết rằng, Nhâm Hòa làm như vậy bởi vì thường xuyên đứng ở cửa phòng ngừa bạn học muốn tặng thư tình cho Dương Tịch……
Chờ Lâm Hạo lái xe đi, Hứa Nặc lúc này mới ngây ngốc hỏi: “Ngươi vì sao phải chỉ sai đường cho người ta, không phải chúng ta đang định đi đường đến cơ quan hành chính sao?”
“À, không phải ta nghĩ hắn là người bên ngoài mới đến, nên muốn để hắn xem nhiều cảnh đẹp ở Lạc thành sao?” Nhâm Hòa mặt không đổi sắc nói.
Chỉ có Dương Tịch đang đứng một bên minh bạch vì sao Nhâm Hòa lại làm như vậy, nàng một bên nhịn cười nhìn Nhâm Hòa nhưng cũng không nói ra, kỳ thật trong quá trình yêu đương, có đôi khi con gái rất thích đối phương ghen vì chính mình, cái loại cảm giác này giống như là chính mình được để ý vậy.
Đương nhiên cái loại cố ý làm bạn trai thường xuyên tức giận đi ghen thì có chút quá, trong tình yêu cũng không cần phương thức nghiệm chứng như vậy.
Sau khi cơm nước xong xuôi thì Nhâm Hòa đuổi Hứa Nặc trở về ôn tập, tiểu mập mạp này nếu không ai thúc giục hắn sẽ không tự giác, điểm thi của hắn hiện tại muốn thi vào trường cấp ba cũng không đủ đậu, cần phải ôn tập thường xuyên.
Mà Dương Tịch vẫn luôn học tập rất tốt, cho nên lúc này không cần phải tìm Phật ôm chân giống như Hứa Nặc.
Thời niên thiếu là thời gian rất tốt đẹp, giữa cặp đôi đang yêu nhau không cần làm gì cũng có thể ngốc nghếch vui vẻ cả buổi trưa, luôn luôn là không hết chuyện để nói. Nhưng mà buổi tối khi Nhâm Hòa về nhà bỗng nhiên thấy chiếc xe của người trẻ tuổi trưa nay dừng lại hỏi bọn họ đang dừng ở ven đường!
Ngay cả biển số xe cũng giống nhau, chính xác không thể nghi ngờ.
Hiện tại Nhâm Hòa có siêu trí nhớ nên nếu từng gặp qua thì sẽ không thể quên được, muốn hổi tưởng chuyện trước kia gặp tổ ong có bao nhiêu lỗ cũng là chuyện dễ như trở bàn tay, chỉ cần có ký ức về thính giác hoặc thị giác từng xuất hiện thì hắn đều có thể nhớ kỹ.
Bất quá lúc đối phương hỏi đường là muốn đến cơ quan hành chính, cho nên xe của đối phương xuất hiện ở chỗ này Nhâm Hòa cũng không để trong lòng, đại khái là tìm chỗ thích hợp nên bỏ qua…..
Lúc này Lâm Hạo đi ra từ tiệm cơm nhỏ đang chuẩn bị lên xe thì thấy Nhâm Hòa đang đứng lại nhìn bảng số xe của chính mình, hắn nhanh chóng chạy lại trốn vào quán cơm.
Tình huống như thế nào vậy, Lâm Hạo có chút nghi hoặc, một cái học sinh trung học bản thân gặp giữa trưa để hỏi đường, vậy mà có thể nhớ rõ biển số xe của chính mình sao? Mẹ nó đây quả thực là thiên phú dị bẩm mà!
Lâm Hạo xác định là đối phương tuyệt đối nhận ra biển số xe của chính mình.