Chương 96: [Dịch] Ta Là Cao Thủ (Ta Là Đại Người Chơi)

Nhân dân Lạc thành không chất phác!

Phiên bản dịch 8307 chữ

Buổi sáng khi ra cửa Nhâm Hòa đã mang theo bột magie lúc này hắn buộc túi bột đơn giản ở trên eo, khởi động cơ thể nóng lên rồi bắt đầu hướng lên trên leo đi.

Mỗi khi leo được một tầng, Nhâm Hòa lại dùng toàn lực của cánh tay giữ chặt thanh sắt đỡ điều hòa sau đó kéo cả cơ thể lên trên rồi đứng ở điều hòa, cứ thế tiếp tục lặp lại.

Tuy rằng thoạt nhìn sẽ cảm thấy nguy hiểm nhưng đối với Nhâm Hòa vẫn là tương đối đơn giản, phần hao phí thể lực nhất chính là hơn hai mươi cái kéo xà, nhưng đương nhiên đây đã là đường tắt rồi.

Trong đó điều cần chú ý nhất chính là trước mỗi lần leo lên tầng trên thì phải chú ý xem điều hòa phía trên có được lắp ráp vững chắc không, vạn nhất thời gian quá lâu ốc vít bị rỉ sét rồi lại chịu thêm sức nặng của chính mình nữa, có khi nào sẽ bị bung ra rơi xuống không?

Cũng may loại chuyện này là không có xảy ra, đúng là hữu kinh vô hiểm.

Sau khi mở ra cửa tầng cao nhất của khách sạn, Lâm Hạo đang đứng ghé mắt nhìn vào kính viễn vọng với độ phóng đại khá lớn, hắn chậm rãi điều chỉnh góc độ của kính, mà khung cảnh nhìn qua kính viễn vọng vừa đúng là căn hộ của Dương Tịch đang ở.

Lâm Hạo nhàn nhã châm một điếu thuốc, lần này tới Lạc thành làm nhiệm vụ quả thực nhẹ nhàng hơn không ít so với các nhiệm vụ lần trước, dù sao thì tổ chức ở nước ngoài cũng sẽ không dám quá kiêu ngạo ở trong nước, hơn nữa kể cả đối phương bí quá hóa liều nhập cảnh thì cũng sẽ không có nhiều người, lại càng không có vũ khí hạng nặng.

Suy cho cùng Trung Quốc hiện tại cũng không phải là một nước nhỏ mặc sức người ta làm khó.

Sự việc ngoài ý muốn duy nhất trong nhiệm vụ lần này chính là thiếu niên mà hắn gặp được ở trên cầu, bây giờ khi hắn nhớ tới đối phương cố ý chỉ cho hắn đường sai thì lại có chút nhức hết cả trứng……

Nhưng mà lúc này khi hắn vừa hút thuốc vừa quan sát mục tiêu thì bất thình lình phát hiện thiếu nữ đang ngồi ở trong phòng khách cùng mục tiêu kia không phải là người đi cùng với thiếu niên kia sao?

Đây là con gái của mục tiêu à?

Đang lúc Lâm Hạo đứng dậy hít sâu một hơi thuốc thầm cảm thán thật là trùng hợp, rốt cuộc chính mình cũng có thể tìm tới manh mối liên quan đến Nhâm Hòa thì lan can sân thượng trước mặt hắn bỗng nhiên xuất hiện một bàn tay đang bíu chặt…….

Mẹ nó! Lâm Hạo thấy thế ngón tay run lên làm rơi điếu thuốc đang hút xuống đất, lông tơ toàn thân lúc này dựng thẳng hết lên!

Hiện tại chính là buổi tối trên sân thượng tòa nhà 28 tầng, bỗng nhiên xuất hiện một bàn tay….. Lâm Hạo nhanh chóng sờ tay lên súng, mẹ nó nếu lần này thật sự là có gì đó không sạch sẽ hắn liền trực tiếp xông lên…….

Nhưng suy cho cùng Lâm Hạo cũng là chiến sĩ được huấn luyện bài bản, thần kinh so với người bình thường cứng cỏi hơn nhiều, hắn vẫn lẳng lặng đặt bàn tay bên hông rồi nhìn trên tường lúc này lại có thêm một bàn tay bám lên……

Khi Lâm Hạo nhìn kỹ đôi tay này thì thả lỏng hơn, bàn tay xương cốt tinh tế, giống như là tay trẻ con, hơn nữa có máu có thịt, cũng không giống như là yêu ma quỷ quái gì. Hắn cũng nhìn ra bột magie màu trắng trên bàn tay, bởi vì hắn đã quá quen thuộc với thứ này, khi phát trực tiếp hắn cũng rất hay dùng!

Nếu không phải là đồ vật vượt quá tưởng tượng thì Lâm Hạo sẽ không sợ, nhưng mà lúc hai tay Nhâm Hòa chống lên lộ ra nửa người, khi bốn mắt chạm nhau thì cả hai đều ngây ngẩn cả người!

Nhâm Hòa không nghĩ tới hôm nay trên sân thượng sẽ có người, càng không nghĩ tới là người hắn quen biết! Chính mình vừa rồi ở dưới còn dùng chìa khóa chọc thủng bốn bánh xe của người ta, nghĩ đến hình như có chút chột dạ………

Mà Lâm Hạo thì đang mộng bức bởi vì chính mình vừa rồi còn đang suy nghĩ tìm được manh mối của thiếu niên này, kết quả đối phương sử dụng phương thức mà chính mình không thể tưởng tượng nổi xuất hiện trước mặt hắn…….

Mẹ nó đây chính là tầng 28 đấy ngươi biết chứ? Ngươi cứ như vậy dùng tay không mà leo lên đây hả? Bản thân Lâm Hạo cũng chưa từng trải nghiệm qua loại chuyện nguy hiểm như vậy, mà đối phương vẫn mới chỉ là học sinh trung học! Bất quá lúc này bàn tay đặt ở bên hông cũng buông xuống, trong lòng hắn suy nghĩ có lẽ đối phương chỉ là một học sinh trung học yêu thích thể thao cực hạn mà thôi!

Hai người nhìn nhau có chút xấu hổ, Nhâm Hòa quay người trực tiếp nhảy vào trong, lúc này âm thanh của Hệ Thống Thiên Phạt cũng vang lên trong đầu: “Ký chủ hoàn thành nhiệm vụ, khen thưởng: Kỹ năng đánh nhau cấp đại sư!”

Không nghĩ tới lần khen thưởng này lại làm kỹ năng đánh nhau của mình lên cực hạn….. Lúc này Nhâm Hòa cũng cạn lời, bởi vì hắn phát hiện kỹ xảo lần này mà hệ thống ban thưởng không chỉ là kỹ năng khống chế cơ bắp trong quá trình chiến đấu…. Mà còn cả kỹ năng cao cấp hơn chính là kỹ xảo giết người!

Là kỹ năng điểm huyệt!

Mọi người đều biết nếu đánh trúng phẩn động mạch chủ ở cổ thì đối phương sẽ bị ngất, nguyên nhân bởi vì sau khi bị đánh vào vị trí đó máu sẽ không thể lên được não, mặc dù ảnh hưởng cũng không nặng nề lắm nhưng sẽ làm hôn mê tạm thời!

Kỹ năng này làm cho Nhâm Hòa cảm thấy rất có ý tứ.

Bất quá hiện tại không phải là thời điểm nghiên cứu kỹ năng đánh nhau cấp đại sư, bởi vì hắn phát hiện chính mình đang mắt to mắt nhỏ trừng nhau với Lâm Hạo….

Cứ tiếp tục thế này không ổn, chính mình nên hóa giải sự xấu hổ này, Nhâm hòa cười nói: “Ha ha, trăng đêm nay thật là sáng mà…..”

Lâm Hạo mặt đen sì, ngươi nếu không muốn nói chuyện thì chờ người khác mở miệng có phải tốt hơn không……

Kết quả Nhâm Hòa mặc kệ Lâm Hạo tiếp tục cười nói: “Ngươi dùng cả kính viễn vọng muốn quan sát sao trời à?”

Nói xong Nhâm Hòa cong lưng hướng ống kính nhìn lại, lúc không thấy thì không sao, chỉ là vừa nhìn thì hắn phát hiện đây không phải là nhà của Dương Tịch sao? Não Nhâm Hòa lúc này nhảy số liên tưởng tới đối phương đang theo dõi Dương Tịch….. Cái này hắn không thể nhịn được, cảm giác áy náy vừa rồi khi nghĩ lại chính mình đâm thủng lốp đối phương cũng biến mất, cứ tưởng là hiểu lầm ngươi, kết quả một chút cũng không sai!

Lâm Hạo lúc này nhạy bén phát hiện bầu không khí có chút không thích hợp, hình như là có sát khí?

Kết quả trong nháy mắt Lâm Hạo nhìn thấy eo của Nhâm Hòa đột nhiên vặn vẹo, toàn bộ lực lượng từ thân thể từ lòng bàn chân truyền lại trên nắm tay, bàn tay mảnh khảnh kia lúc này như là một viên đạn pháo hung hăng đấm về phía mặt của Lâm Hạo.

Bất quá Lâm Hạo cũng không phải ăn chay, tuy rằng tốc độ của Nhâm Hòa rất nhanh nhưng lấy thân thủ của hắn vẫn dễ dàng hóa giải một đấm này của đối phương, chỉ thấy bàn chân Lâm Hạo phát lực hướng bên cạnh Nhâm Hòa lóe đi, trước tiên vẫn phải chế trụ đối phương rồi nói tiếp. Cũng không biết đối phương vì lý do gì mà đột nhiên vung tay đánh nhau.

Hơn nữa phương thức phát lực rất là chuẩn chỉ, hắn thầm khen hiệu suất phát động của cơ bắp thật hoàn mỹ, đây thật sự là một hạt giống tốt mà!

Bất quá vẫn chưa phải là đối thủ của chiến sĩ đỉnh cấp như hắn, khóe miệng Lâm Hạo nhếch lên một tia cười mỉm, nhưng mà một giây khi Nhâm Hòa tới cạnh người hắn, bỗng nhiên hắn muốn nôn…

Ọe! Lâm Hạo lúc này trực tiếp nôn ra!

Cái gọi là nắm bắt đối phương, cái gọi là kinh nghiệm chiến đấu phong phú, ở trước mặt kỹ năng nôn mửa đều là bỏ đi….

Loại sinh lý bản năng này trong nháy mắt có thể làm giảm hơn nửa sức chiến đấu của con người, bất quá ý chí của Lâm Hạo xác thực rất kiên định, mặc dù không biết chính mình vì sao đột nhiên nôn ra, mặc dù nôn thành như vậy cũng muốn tiếp tục chiến đầu, mắt nhìn hắn vừa phải nôn vừa phải phản kích, kết quả….. Nhâm Hòa căn bản không cho hắn cơ hội, một đấm đánh ra liền uy hiếp phía bên phải của Lâm Hạo!

Đương nhiên Nhâm Hòa cũng không có dùng mười phần sức lực, hắn còn không muốn trở thành tội phạm giết người, nhưng một đấm này cũng đủ làm Lâm Hạo chịu nỗi đau xuyên tim rồi, đau đớn cùn nôn mửa kết hợp sẽ khiến đối phương mất đi sức chiến đấu, bởi vì loại siêu nhân trong điện ảnh trúng mấy chục phát đạn mà không chết trên cơ bản là không tồn tại.

Lúc này Nhâm Hòa chạy tới đạp đổ kính viễn vọng của Lâm Hạo tức giận nói: “Biến thái, mẹ nó ngươi từ sau trở đi tránh xa một chút rõ chưa, bằng không ta sẽ ra đại chiêu!”

Lâm Hạo lúc này nằm trên mặt đất hoài nghi nhân sinh, lão tử như thế nào liền trở thành biến thái rồi, ngươi đứng lại nói rõ ràng cho ta, hơn nữa còn không phân trắng đen mà phá hủy kính viễn vọng của ta nữa…..

Nhân dân Lạc thành thật không chất phác! Cái này còn có thể tiếp tục hoàn thành nhiệm vụ hay không?

Bạn đang đọc [Dịch] Ta Là Cao Thủ (Ta Là Đại Người Chơi) của Hội Thuyết Thoại Trửu Tử

Thông Tin Chương Truyện

  • Đăng bởi

    TruyenYY Pro

  • Phiên bản

    dịch

  • Thời gian

    10mth ago

  • Lượt đọc

    12

  • Đọc chương VIP load siêu nhanh trên ứng dụng dành riêng cho iOS và Android. Nhấn vào link sau để tải ngay nhé!