Sau khi chuyển động một vòng trở về, Lý Phàm mới xác định, mặt lộ vẻ khiếp sợ.
“Trong cơ thể Tô tiểu muội này thế mà không có sự tồn tại của Tiên Phàm Chướng?”
“Hơn nữa, đây là thể chất gì? Vừa mới đưa vào nàng trong cơ thể kia một tia linh khí, sau khi chuyển một vòng thế mà lại bị tăng mạnh?”
Lý Phàm khống chế tia linh khí vừa rồi hội tụ nơi ngón tay.
Hoàn toàn khác với thuộc tính linh khí trong thân thể hắn, mang theo cảm giác cực nóng.
Nhưng lại khác với cực nóng Xích Viêm mang đến mà Lý Phàm từng nhìn thấy.
Không phải cực nóng do lửa mang đến, mà là...
Lý Phàm cẩn thận phân tích linh khí ở đầu ngón tay, qua hồi lâu mới có phán đoán đại khái.
Vẻ mặt hắn không khỏi trở nên cổ quái.
“Cực nóng do phẫn nộ mang đến?”
Lý Phàm nhìn Tô tiểu muội đang ngủ say, trên mặt lộ ra biểu cảm khó hiểu.
“Lẽ nào đây là tiên thể trời sinh trong truyền thuyết, người trời ghen tị?”
Hai đời đặt chân Tu Tiên giới, Lý Phàm sớm đã không phải người mới hoàn toàn không biết gì hết.
Các loại thường thức của Tu Tiên giới, hắn vẫn biết chút ít.
Trước tiên nói về tiên thể trời sinh.
Mọi người đều biết, người phàm Tu Tiên giới từ khi sinh ra trong cơ thể đã ẩn chứa Tiên Phàm Chướng, muốn tu hành phải loại bỏ chướng khí cả người.
Nhưng hai tu tiên giả kết hợp thì có tỷ lệ nhất định sinh ra hậu đại trong cơ thể không có Tiên Phàm Chướng.
Loại người này được gọi là tiên thể trời sinh.
Tiên thể trời sinh có lực tương tác không gì sánh kịp với các loại công pháp đạo thuật.
Thiên phú tu hành cũng cực cao.
Hai bên kết hợp, làm cho tiên thể trời sinh không chỉ tu luyện lên tốc độ nhanh đến đáng sợ, thi triển công pháp còn sẽ đạt được cường độ tự nhiên gia tăng.
Tu tiên giả bình thường so ra kém xa.
Được xưng tụng là thiên chi kiêu tử chân chính.
Trong đại lục xa xôi, đủ loại truyền thuyết những người tu hành chỉ mới mười mấy năm liền kết thành Kim Đan đều là do đám tiên thể trời sinh sáng tạo.
Lại nói người trời ghen tị.
Trong Tu Tiên giới có một loại người, bẩm sinh đã có thần thông thiên phú.
Ví dụ như sinh ra là có ba mắt, có thể khám phá hư vọng; ví dụ như trời sinh là dị cốt, tiềm lực vô hạn, sinh mệnh lực gần như vĩnh viễn không khô kiệt.
Lại ví dụ như sinh ra là có thể khống chế nước lửa sét, vân vân.
Loại người sinh ra là kèm theo thần thông thiên phú này thường thường sẽ vì mức độ cường đại của thần thông lọt vào trời ghét tương ứng.
Từ lúc sinh ra sẽ kèm theo đủ loại kiếp nạn.
Nếu có thể hoá giải từng kiếp nạn, tất nhiên sẽ vì một phen trắc trở mà trở nên cường đại hơn.
Nhưng nếu chống đỡ không nổi thì tự nhiên là mang theo một thân thần thông chết đi.
Đây là hạn chế, cũng là khảo nghiệm của trời cao đối với loại người này.
Người nắm giữ thần thông thiên phú, tốc độ tu hành không nhất định nhanh bao nhiêu.
Nhưng đấu pháp với người khác thường thường đều là tồn tại vô địch cùng giai.
Thậm chí có không ít người có thần thông thiên phú cường đại có thể giết tu sĩ cùng cảnh giới dễ như giết gà, cho dù là vượt một đại cảnh giới cũng không phải không có lực lượng chiến một trận.
Loại người này ở Tu Tiên giới không không một ai không hung danh hiển hách, chiến tích nổi bật.
Hai loại thể chất đều là trong muôn vàn không có một, cực kỳ hiếm thấy.
Mà hiện tại Lý Phàm đã nhìn thấy gì?
Hai loại thể chất này lại đồng thời xuất hiện trên người một hài nhi!
Trong cơ thể không hề có Tiên Phàm Chướng, là tiên thể trời sinh không thể nghi ngờ.
Tuy là không biết vì sao tiên thể trời sinh chỉ có hai tu tiên giả kết hợp mới có thể ra đời lại xuất hiện trong một tiểu thế giới tràn ngập người phàm này.
Nhưng Lý Phàm xác định bản thân không có nhìn nhầm.
Mà luồng lực lượng liên tục thiêu đốt trong cơ thể Tô tiểu muội hẳn là thần thông thiên phú của nàng.
Lý Phàm suy đoán, thân thể của nàng có liên quan đến cảm xúc “phẫn nộ”.
Theo lửa giận trong lòng càng thêm tràn đầy, thực lực bản thân cũng sẽ đạt được tăng cường gấp mấy lần.
Cho đến khi lửa giận hoàn toàn đốt cháy chính mình và kẻ địch thành tro tàn.
Mà trạng thái cả người nóng bỏng không ngừng của Tô tiểu muội lúc này rất có thể là do thần thông thiên phú mất khống chế, không khống chế được lửa giận trong lòng dẫn tới.
“Tiên thể trời sinh, người trời ghen tị, khó trách mới sinh ra đã gặp phải tử kiếp như vậy.”
“Dưới tình huống lửa giận trong cơ thể không ngừng đốt cháy sinh cơ bản thân, dù là cả ngày tránh trong hầm băng, Tô tiểu muội nàng cũng tuyệt đối không thể sống đến khi thành niên.”
“Khó trách đời trước Tô Trường Ngọc lại sốt ruột như thế. Không tiếc bản thân trở thành thể thí nghiệm của Tiên Phàm Chướng cũng muốn nhanh chóng có thể trở thành tu tiên giả.”
“Trong mắt hắn, có lẽ trở thành tiên sư trong truyền thuyết là có thể cứu muội muội hắn một mạng.”
“Đáng tiếc...”
Lý Phàm nhìn Tô tiểu muội, huyễn linh Lam Viêm trong thức hải chợt tỉnh lại từ trong ngủ say.
“Nếu không phải gặp được ta, cho dù tu sĩ Kim Đan tới cũng không thể giữ được tính mạng nàng.”
Một bóng dáng màu lam nhạt xuất hiện trước mặt Lý Phàm.
Hắn như một tầng sương mù, chậm rãi đến gần thân hình nho nhỏ của Tô tiểu muội.
Vươn tay vỗ lên đầu Tô tiểu muội.
Cực nóng trên người hài nhi từ từ tiêu tan.
Mày cau chặt giãn ra, Tô tiểu muội chép miệng, chầm chậm trở mình.
Huyễn linh Lam Viêm để lại một tia lực lượng trong cơ thể Tô tiểu muội, giúp nàng áp chế lửa giận trong cơ thể.
Sau đó trở về trong thức hải của Lý Phàm.
Chỉ một xíu như vậy, Lý Phàm cũng đã cảm thấy một trận mệt mỏi.
“Minh Linh Huyễn Công” còn chưa tu hành đến Luyện Khí hậu kỳ, huyễn linh mới sinh vẫn có chút nhỏ yếu.
Lại còn phải tập trung tinh thần, cẩn thận khống chế cường độ huyễn linh phát ra, không đến mức tạo thành thương tổn đối với thân hình nhỏ tuổi của Tô tiểu muội.
Đối với Lý Phàm cũng không phải một chuyện dễ dàng.
Cũng may hữu kinh vô hiểm.