Sau khi Lý Phàm đưa ra quyết định, hai luồng linh khí quen thuộc đột nhiên xuất hiện trong đan điền của hắn.
Cùng lúc đó, Lý Phàm biến sắc.
Bởi vì hắn đột nhiên nghĩ đến, giờ phút này hắn vẫn chỉ là một kẻ người phàm.
Trong cơ thể còn tràn ngập Tiên Phàm Chướng, nếu sinh ra xung đột với linh khí đột nhiên xuất hiện, sợ là hắn sẽ cực kì không ổn.
Cũng may, điều Lý Phàm lo lắng không xảy ra.
Một dao động không thể giải thích được giáng xuống trên người Lý Phàm, sau một lát, linh khí trong đan điền lao ra như một dòng sông trào lên, chảy qua toàn bộ cơ thể Lý Phàm, cải tạo thân thể của hắn, nâng cao cảnh giới của hắn.
Luyện Khí sơ kỳ, Luyện Khí trung kỳ, Luyện Khí hậu kỳ!
Chỉ trong một hơi thở, hắn đã đến cảnh giới mà ở kiếp trước phải khổ tâm kiệt lực, hao hết tính mệnh mới đạt được.
Hơi thở của Lý Phàm dần dần ổn định.
Trên mặt của hắn lại là sự rung động bất ngờ.
Không phải bởi vì trong khoảnh khắc đạt được thành tựu Luyện Khí hậu kỳ, mà là bởi vì cảm giác dao động không hiểu được giáng xuống kia!
Lý Phàm rõ ràng cảm nhận được, từ sau khi dao động không hiểu được kia giáng xuống, Tiên Phàm Chướng trong cơ thể mình trong chốc lát tan thành mây khói, biến mất vô cùng triệt để!
Hiệu quả hơn xa thông qua pháp trận Tịnh Thể Linh Trì để cưỡng ép trục xuất ở kiếp trước.
“Loại dao động này...” Lý Phàm cẩn thận hồi tưởng lại dao động chớp mắt là qua kia, mơ hồ cảm thấy có chút quen thuộc.
“Là ý thức thiên địa, là lực lượng pháp tắc!” Lý Phàm bỗng nhiên tỉnh ngộ.
Ở kiếp trước thông qua Thương Hải châu, quan sát khí cơ thiên địa vận chuyển vài chục năm, tuy Lý Phàm cách luyện hóa, khống chế còn kém rất xa, nhưng gặp là nhận ra thì vẫn có thể làm được.
“Nếu như nói Tiên Phàm Chướng là ý thức thiên địa khiến tiên phàm vĩnh viễn cách xa nhau, như vậy dao động vừa rồi hoàn toàn tương phản.”
“Tiên Phàm Chướng làm khó Tu Tiên giới hơn ngàn năm, thế mà cứ như vậy mà biến mất dễ như trở bàn tay.”
“Hoàn Chân, quả nhiên là không thể tưởng tượng nổi.”
“Nếu như ta có thể nắm giữ phương pháp tịnh hóa Tiên Phàm Chướng này...” Lý Phàm nhất thời suy nghĩ bành trướng.
Qua hồi lâu, hắn mới chậm rãi bình phục.
Cửu trùng đài cũng phải bắt nguồn từ xếp đất, với tu vi Luyện Khí kỳ, muốn làm xuất hiện lực lượng pháp tắc vừa rồi, không khác nào người si nói mộng.
Vẫn phải từng bước một đi tới.
Lý Phàm mở ra bảng Hoàn Chân, xem xét một kiếp này.
Họ tên: Lý Phàm
Cảnh giới: Luyện Khí hậu kỳ
Tuổi sinh lý: 20/199
Tuổi tâm lý: 531/2300↑
Tiến độ nạp năng lượng hóa hư: 0%
Tiến độ nạp năng lượng mức neo: 51%
Số lượng điểm neo hiện tại: 1
Vật phẩm ràng buộc: ‘Thiên Cơ Ngọc Hoàn Kim Chương’, thuyền Thái Diễn, Chỉ Bộ Tàn Bia ‘tổn hại’
Công pháp: Huyền Hoàng Luyện Tâm Chú, Tiểu Diễn Thuỷ Quyết, Thiên Cơ Ngọc Hoàn Kim Chương
“Con đường tu tiên, rất là gian nan. Nhất là thế giới này, tu sĩ tranh đoạt với trời đất, thiên địa trải rộng sát ý.”
“Ở kiếp trước, ta vừa mới vào Tu Tiên giới, gặp được Tô Trường Ngọc. Cho là tâm chí của hắn không tầm thường, một lòng hướng đạo, nhất định có thể có thành tựu. Ai có thể nghĩ đến chỉ có mấy ngày đã không hiểu vì sao bỏ mình.”
“Ngược lại là Tiêu Hằng bên cạnh hắn không đáng chú ý, có kỳ tài ngút trời. Chẳng qua chỉ mới mấy năm liền có hi vọng đạo cơ.”
“Ta và Hà Chính Hạo đều cho rằng hắn sinh thời nhất định có thể có thành tựu Kim Đan đại đạo, có ai nghĩ được...”
“Thiên địa sớm đã bày ra sát ý. Chúng sinh bên trong biển Tùng Vân, bất luận là nhất thời đắc ý hay thất ý, bất luận là tu sĩ hay người phàm, đã được quyết định khó thoát khỏi cái chết từ lâu.”
“Chỉ có ngư dân bình thường Trương Hạo Ba kia, sau khi trốn được một kiếp, có kỳ ngộ khác, trở thành tu sĩ Trúc Cơ.”
“Thế sự khó liệu, cùng lắm cũng chỉ như thế này thôi.”
Lý Phàm hồi tưởng lại kiếp trước, lập tức sinh ra cảm khái vô hạn.
Sau đó, trong lòng hắn lại dâng lên một chút nghi hoặc.
“Giống như trước đó ta đã từng nói qua với Tiêu Hằng, nếu quan phủ muốn vây giết cường đạo thì sẽ không để cho cường đạo biết trước được. Thiên địa và tu sĩ nơi đây đúng như quan phủ và cường đạo.”
“Cho nên thiên phát sát cơ, muốn tru tu sĩ, tu sĩ tất nhiên không có cách nào cảm nhận được. Đây cũng là lí do vì sao ta hỏi Thiên Huyền Kính phải chăng có tai hoạ, Thiên Huyền Kính không trả lời. Bị thiên cơ che đậy mà thôi.”
“Vậy vì sao thương hội Vạn Hoa dường như đã sớm có phát giác, ra lệnh cho toàn bộ thủ hạ rút khỏi biển Tùng Vân?”
“Lại vì sao không nhắc nhở Vạn Tiên Minh, ngồi xem vô số sinh linh mất đi tính mệnh?”
“Ở trong đó tất có chuyện ẩn giấu, một kiếp này nếu có cơ hội thì nhất định phải tìm hiểu rõ ràng.”
Vừa cẩn thận tự đánh giá hồi lâu, Lý Phàm lại quy hoạch một kiếp này.
“Tu Tiên giới vô cùng hung hiểm, trước khi hoàn tất nạp năng lượng hóa hư thì vẫn nên không tùy tiện đặt chân thì hơn.”
“Bây giờ ta tu luyện Huyền Hoàng Luyện Tâm Chú, tốc độ nạp năng lượng tăng lên rất nhanh, cũng không cần giống như trước đó, dùng hai mươi năm mới có thể hoàn tất nạp năng lượng. Trong vòng mười năm là có thể đạt tới 100%.”
“Kể từ đó, thời gian lần này đến Tu Tiên giới, hẳn là còn sớm hơn vài chục năm so với kiếp trước.”
“Ta nhớ được trong mười mấy năm qua, biển Tùng Vân hình như phát sinh chuyện lớn nào đó. Vừa hay có thể sớm chuẩn bị trước.”
“Còn nữa, ở kiếp trước sau khi biển Tùng Vân khô kiệt, ta thấy được bí bảo giấu ở từng hòn đảo. Bây giờ không ai biết được, nếu có cơ hội sẽ lấy từng cái.”
“Huyền Hoàng Luyện Tâm Chú nhiều lần giúp ta thoát khỏi khốn cảnh ở kiếp trước, công pháp này thực sự bất phàm, hơn nữa phía sau hình như còn có ẩn tình khác. Ta cần phải tu luyện cho tốt, không thể lười biếng.”
“Về phần Xích Viêm đốt biển kia, đến tột cùng ta nên lựa chọn một mình thoát đi, hay là lựa chọn công khai chuyện đó ra...”
“Chỉ có thể chờ đến lúc đó rồi tùy cơ ứng biến...”
...