“Lúc trước đạo hữu là tán tu, vì thế có điều không biết. Thành viên trong Vạn Tiên Minh ta có thể tiến cử tán tu bên ngoài gia nhập. Dựa vào cảnh giới và tiềm lực của thành viên tiến cử còn sẽ nhận được thù lao độ cống hiến tương ứng.”
Trước khi vào Thiên Huyền Kính, Hà Chính Hạo hình như nhớ tới gì đó, quay đầu nói với Lý Phàm: “Cho nên nói, đạo hữu tới tìm ta hỗ trợ cũng rất hợp ý ta.”
“Thì ra là vậy. Ta còn sợ Hà đạo hữu khó làm, là ta lo nhiều rồi.” Vẻ mặt Lý Phàm bừng tỉnh, sau đó lại trịnh trọng nói: “Bất kể ra sao, công của đạo hữu, Phàm không dám quên.”
Hà Chính Hạo cười gật đầu, rất hài lòng với phản ứng của Lý Phàm.
Theo sau hai người đi vào Thiên Huyền Kính.
“Người này là tán tu Luyện Khí hậu kỳ ta thông báo trước đó, muốn gia nhập Vạn Tiên Minh ta.” Trong không gian của Thiên Huyền Kính, Hà Chính Hạo nhìn Lý Phàm nói.
Một lát sau, trong không gian vang lên một âm thanh.
“Tiến cử một tu sĩ Luyện Khí hậu kỳ, nhận đinh công thượng đẳng, tương đương 300 điểm độ cống hiến. Tổng độ cống hiến hiện tại: 1340 điểm.”
Hà Chính Hạo nghe vậy chợt sửng sốt, sau đó trong mắt thoáng một tia dị sắc.
Hắn nhìn chằm chằm Lý Phàm một hồi, mở miệng dò hỏi: “Mạo muội hỏi, không biết hiện giờ đạo hữu bao nhiêu tuổi?”
Lý Phàm suy nghĩ mới trả lời: “Hai mươi chín.”
Hà Chính Hạo hít một hơi khí lạnh, mặt đầy kinh ngạc: “Luyện Khí hậu kỳ hai mươi chín tuổi, còn là tán tu...”
Sau đó lại mừng rỡ vô cùng: “Đạo hữu thiên tư cao, thật sự bình sinh ít thấy.”
Hắn lập tức lấy ra một linh phù truyền tin hình đỉnh núi, giao cho Lý Phàm: “Ngươi mới đến nhất định sẽ gặp phải rất nhiều vấn đề. Có nghi vấn gì cứ việc hỏi ta. Ta nhất định biết gì nói đó không giấu nửa lời.”
“Nếu gặp phải phiền phức nào đó thật sự giải quyết không được cũng có thể xin ta cứu giúp. Hà Chính Hạo ta tuy chỉ là tu vi Trúc Cơ trung kỳ nhưng nhân mạch tương đối rộng, ở Vạn Tiên Minh cũng coi như có vài phần bạc diện.”
Lý Phàm nghe vậy, cảm kích gật đầu.
Chờ sau khi Hà Chính Hạo lại dặn dò vài câu, vẻ mặt hưng phấn rời đi, hắn mới khôi phục vẻ mặt bình thường.
“Đãi ngộ lần này tốt hơn đời trước rất nhiều.” Lý Phàm thảy linh phù truyền tin của Hà Chính Hạo.
“Trong Tu Tiên giới, phần lớn tu sĩ đều là độc lai độc vãng. Người như Hà Chính Hạo còn đúng là không thường thấy. Huống chi, chỉ là thiên phú tu hành hơi tốt tí thôi, hắn cũng không khỏi nhiệt tình quá mức rồi.” Lý Phàm nghĩ, không nghĩ ra được nguyên do gì.
Chỉ là mơ hồ cảm thấy có thể có liên quan đến công pháp Hà Chính Hạo tu hành. Mà hắn lại có thể cảm thấy Hà Chính Hạo không có ác ý, cho nên cũng không nghĩ nữa.
“Đã ghi lại dao động thần thức.”
“Đã tạo thành không gian độc lập.”
“Tu sĩ Lý Phàm, hoan nghênh gia nhập Vạn Tiên Minh. Coi như phúc lợi, miễn phí tặng ngươi 100 điểm độ cống hiến. Ngươi có thể sử dụng độ cống hiến đổi linh thạch, công pháp, pháp bảo, vân vân.”
...
Thiên Huyền Kính bắt đầu giới thiệu những việc liên quan.
Tuy đã cực kỳ quen thuộc nhưng Lý Phàm vẫn nghiêm túc lắng nghe, đồng thời cũng so sánh với tình cảnh đời trước.
Lý Phàm phát hiện, sau khi thăng cấp đến Luyện Khí hậu kỳ, độ cống hiến cần để mở hình thức phụ trợ tu luyện từ mười điểm một ngày tăng tới ba mươi điểm một ngày.
“Cảnh giới càng cao, tài nguyên cần cũng càng nhiều. Đây cũng là lý lẽ đương nhiên. Xem ra vẫn phải trước kiếm lượng lớn độ cống hiến trước lại nói.”
Từ từ làm nhiệm vụ tích góp độ cống hiến thật sự quá chậm.
Lý Phàm chướng mắt.
Trên thực tế, hắn đã sớm có kế hoạch làm sao kiếm được lượng lớn độ cống hiến trong khoảng thời gian ngắn.
Sao khi tiêu phí mười điểm độ cống hiến mua một chiếc nhẫn trữ vật hơi lớn, Lý Phàm thông qua truyền tống trận ra ngoài một chuyến.
Ở nơi không người, bỏ vào vàng bạc châu báu và Chỉ Bộ Tàn Bia vơ vét được trong thuyền Thái Diễn.
Sau đó lại nhanh chóng trở về, yêu cầu tiến hành đổi.
“Một nhóm vàng bạc: Có thể quy ra 863 điểm độ cống hiến.”
“Kỳ vật thiên địa: Chỉ Bộ Tàn Bia. Phẩm chất: Tỳ vết. Có thể quy ra 1968 điểm độ cống hiến.”
Một lúc sau, nhắc nhở của Thiên Huyền Kính hiện ra.
Đời trước, Lý Phàm vì lấy được danh ngạch linh trì tịnh thể của đảo Lưu Ly, thông qua phương thức vớt lên tẩy trắng tiêu hơn một nửa số tài bảo vơ vét.
Phần dư lại cuối cùng chỉ quy ra được 235 điểm độ cống hiến.
Mà giá trị đời này tổng cộng 863 điểm độ cống hiến cũng làm Lý Phàm hiểu vì sao lại có tu tiên giả lén lút đi giúp người phàm lén vào Tu Tiên giới.
Lý Phàm hắn chỉ tịch thu của mấy tên tham quan cường hào gia thôi mà đã kiếm được hơn tám trăm điểm độ cống hiến.
Những tu tiên giả kia đi một chuyến kiếm hơn một ngàn điểm chắc hẳn cũng rất bình thường.
Phải biết rằng, một bộ công pháp Luyện Khí cũng đã hơn một ngàn điểm.
Nếu mười mấy năm đi một chuyến cũng coi như là một khoản thu nhập không nhỏ.
“Tiền tài động lòng người...”
Lý Phàm cảm khái, lại lấy ra viên Lưu Ly châu lấy được từ trong cơ thể cá Lưu Ly.
“Linh Lung Lưu Ly châu, có thể quy ra 850 điểm độ cống hiến.”
Ngẫm nghĩ, Linh Lung Lưu Ly châu tương đương với Lưu Ly đan bản nhược hóa. Hiệu dụng tuy kém hơn tí nhưng hơn ở chỗ sẽ không tiêu hao.
Về sau tu hành nhất định dùng đến, Lý Phàm cũng không lựa chọn đổi mà là cất lại nó lần nữa.
Lý Phàm nhìn tổng cộng 2831 điểm độ cống hiến của mình, lắc đầu.
Vẫn không đủ, quá ít!
Tri thức liên quan đến kỳ vật thiên địa cần đến hơn hai ngàn điểm.
Lúc trước khi Lý Phàm bị hộ pháp của Vạn Tiên Minh đuổi giết bèn ý thức được bản thân hiện giờ uổng có cảnh giới Luyện Khí hậu kỳ, trên thực tế chiến lực lại thấp thật sự.
“Thiên Cơ Ngọc Hoàn Kim Chương” là công pháp chủ tu hiện giờ của mình, thiếu hụt thủ đoạn sát phạt hữu hiệu.
Ngoại trừ Sát Cơ Vô Tướng bản thân lĩnh ngộ thì không có phương thức ngăn địch khác.