Ngoại trừ Xích Viêm ra thì còn viêm gì nữa không?
Lúc này Lý Phàm muốn thử.
Vẫn liên quan đến thiên địa chi phách, khí tức của bóng người trong trí nhớ kia hoàn toàn giống Xích Viêm.
Nhưng hình dáng bóng người đó biến từ đỏ sang xanh.
Lần này, huyễn linh thành hình thuận lợi nhưng lại rất nhỏ yếu, dường như chỉ là cái xác không, hoàn toàn không có uy lực đả thương kẻ địch.
Xua đi huyễn linh mới sinh trong thức hải, Lý Phàm thử lại.
Lần này biến từ xanh thành đen.
Hắc Viêm cũng giống như Xích Viêm, huyễn linh không thể thành hình được. Nhưng điều khác biệt là Hắc Viêm lúc này chưa từng xuất hiện cảm giác nóng rực như Xích Viêm.
Lại tiến hành đổi màu lần nữa.
…
Lý Phàm thử tất cả màu sắc mà bản thân nghĩ đến.
Hắn phát hiện có bốn tình huống tất cả.
Thứ nhất là giống như Xích Viêm, không thể thành hình, trong quá trình quan sát sẽ cảm nhận được cảm giác thiêu đốt.
Thứ hai giống như Lục Viêm, có thể thành hình nhưng lại giống như không xác, không bất kỳ sức mạnh nào.
Thứ ba là giống như Hắc Viêm, không thể thành hình nhưng trong quá trình quan sát, cũng không có các loại dị tượng phát sinh.
Mà loại thứ tư lại đặc biệt nhất.
Trong thức hải của Lý Phàm, một ảo ảnh giống như Xích Viêm chậm rãi ngưng tụ lại.
Nhưng màu của nó là màu xanh lam.
Theo huyễn linh Lam Viêm chậm rãi xuất hiện, nhiệt độ xung quanh thân thể Lý Phàm bắt đầu hạ xuống khắp nơi.
Từng lớp băng tuyết khuếch tán ra từ chỗ Lý Phàm.
Tóc và lông mày của hắn cũng nhiễm sương tuyết, thân thể dần cứng ngắc như một khối băng.
Ngay cả Huyền Hoàng Luyện Tâm Chú đang vận chuyển trong cơ thể cũng trở nên chậm chạp, giống như có thể dừng lại bất cứ lúc nào.
Nhịp tim của Lý Phàm ngày càng tăng cao, khí tức cũng dần suy sụp xuống.
Nhưng ý thức của hắn lại rơi vào một trạng thái kỳ diệu.
Giống như linh hồn rời khỏi thân thể, như người ngoài cuộc nhìn thân thể mình xảy ra đủ loại thay đổi.
Không hề có dao động cảm xúc nào.
Trong lòng Lý Phàm có loại dự cảm, dưới trạng thái này, cho dù thân thể bị hủy diệt, một giây sau cơ thể tiêu tan hắn cũng không nảy sinh sự sợ hãi nào.
Đây là một trạng thái vô cùng tỉnh táo và lý trí.
Dưới loại trạng thái này, Lý Phàm yên lặng nhìn chăm chú thân thể của mình triệt để đóng băng.
Giống như rơi vào khoảng không, hoàn toàn chìm trong yên tĩnh.
Cùng lúc đó, trong thức hải của Lý Phàm, huyễn linh Lam Viêm hoàn toàn thành hình.
Nhiệt độ không tăng lên, nhưng sức sống lại nhanh chóng xuất hiện trên người Lý Phàm.
Giống như giá rét đó không thể tạo thành ảnh hưởng cho Lý Phàm.
Thần thức hắn khẽ chuyển động, Lam Viêm trong thức hải hơi rung lên, rét lạnh trên người lập tức biến mất.
Trong chớp mắt, Lý Phàm trở lại hình dáng ban đầu, hắn thoát khỏi trạng thái lý trí kia.
Nhiệt độ giá lạnh như ảo giác, không để lại bất cứ dấu vết nào.
“Đây là sức mạnh Lam Viêm sao?”
Trong thức hải, huyễn linh Lam Viêm mới sinh chìm trong giấc ngủ say.
Nhưng Lý Phàm biết, mình có thể tỉnh lại bất cứ lúc nào, xuất hiện lại trạng thái vừa rồi.
“Ảo ảnh viêm quan tưởng màu sắc khác nhau với bốn loại tình huống, hẳn là tương ứng với tình huống của thiên địa chi phách.”
Sau khi Lý Phàm suy nghĩ xong thì tự phỏng đoán.
Thiên địa chi phách là hiện thân của pháp tắc Thiên Đạo, đồng thời tu sĩ ở đây cũng có thể tu luyện thiên địa chi phách, trở thành cảnh giới Hợp Đạo.
Như vậy, trong quá trình quan sát lúc trước, những thứ thành hình nhưng không có bất kỳ sức mạnh nào có thể đại diện cho chủng loại thiên địa chi phách này.
Còn những thứ không thể thành hình giống như Xích Viêm hẳn thuộc về hệ thống pháp tắc Thiên Địa, tuy hắn có thể dẫn động lực lượng nhưng lại không chiếm cứ được; giống như Hắc Viêm, chắc đã bị tu sĩ Hợp Đạo tế luyện rồi, nên mới không còn bên trong pháp tắc Thiên Địa này.
Còn Lam Viêm này đại diện cho cái gì?
“Tương sinh với sinh chi pháp tắc à?”
“Nói cách khác, không bao lâu nữa, một nơi nào đó ở Tu Tiên giới sẽ có thiên địa chi phách thật sự là Lam Viêm hạ xuống sao?” Lý Phàm rơi vào trầm tư.
Qua hồi lâu hắn mới thở phào nhẹ nhõm, giấu hết suy đoán về thiên địa chi phách trong đầu.
Cho dù thế nào, hắn không thể ngưng luyện ra huyễn linh Xích Viêm nhưng trời xui đất khiến thế nào lại tạo ra huyễn linh Lam Viêm.
Thuộc tính cả hai hoàn toàn ngược lại, nhưng dường như uy lực của Lam Viêm không hề kém Xích Viêm.
Sau khi Lý Phàm mừng rỡ, rèn sắt khi còn nóng thì bắt đầu tu luyện Minh Linh Huyễn Công.
Cố gắng bồi dưỡng huyễn linh Lam Viêm thật lớn mạnh, có thể dùng thần thức công kích người khác.
Thời gian tu luyện chậm rãi trôi qua.
Không bao lâu sau, Lý Phàm đột nhiên rút khỏi hình thức tu luyện phụ trợ.
Thì ra dưới sự tiêu hao trong thời gian dài tu luyện, điểm cống hiến của hắn chỉ còn lại có hơn một trăm điểm.
Trước khi bế quan, Lý Phàm thiết lập 100 điểm cống hiến là giá trị thấp nhất.
Một khi thấp hơn con số này thì hình thức tu luyện phụ trợ sẽ bị ép dừng lại.
Giống như đang ngủ ngon mà bị đánh thức, Lý Phàm chỉ cảm thấy trong lòng phiền muộn, may ra tâm trạng này rất nhanh đã bị đè xuống.
“Điểm cống hiến này tiêu hao quá nhanh.”
Trong tay cầm hơn 3000 điểm thưởng lớn như chỉ mới hôm qua, chớp mắt đã rỗng tuếch.
“Vẫn còn hai năm nữa Vân Thủy Thiên Cung mới mở ra, trước lúc này phải nghĩ cách thu hoạch được điểm cống hiến, tăng cường thực lực mới được.”
Ngay sau đó hắn xem giao diện nhiệm vụ của Thiên Huyền Kính.
Lý Phàm lựa chọn không xem nhiệm vụ chính do Vạn Tiên Minh đưa ra.
Đến Luyện Khí hậu kỳ, có thể nhận nhiệm vụ chính, tất cả có thu hoạch rất thấp nhưng không có nguy hiểm gì.
Ví dụ như luyện đan, luyện khí, luyện phù sư ra tay, hoặc giúp đỡ sửa chữa và kiểm tra trận pháp ở các nơi.
Tuy coi như ổn thỏa nhưng điểm cống hiến tăng quá chậm.
Nếu Lý Phàm muốn đi học luyện đan, luyện khí, thật ra có thể cân nhắc.
Nhưng Vân Thủy Thiên Cung sắp mở ra, điều quan trọng nhất ngay sau đó là phải lấy được Vân Thủy Đồ Lục.