Chương 78: [Dịch] Ta Ở Nhân Gian Lập Địa Thành Tiên

Xung phong.

Phiên bản dịch 5723 chữ

Những tộc nhân như bọn họ không hề đố kị, chỉ có vô tận kiêu ngạo, Phương Vọng càng nổi danh, bọn họ lại càng được lợi.

Phương Hàn Vũ bịt mắt ngự kiếm mà đến từ trong sương mù tuyết mênh mông, mặc dù hắn không nhìn thấy bóng dáng Phương Vọng, nhưng hắn lại đến xem Phương Vọng chiến đấu. Sau khi trở về, hiểu rõ chiến tích của Bạch Y Kinh Hồng, hắn đã hiểu ra một sự thật, Phương Vọng chính là Bạch Y Kinh Hồng!

Với thực lực của Bạch Y Kinh Hồng, xâm nhập Cửu mạch đấu pháp cũng không khó!

Sau khi Phương Hàn Vũ tố linh, thực lực tăng mạnh, đáng tiếc cũng không giết ra từ mạch thứ hai được. Thực lực tổng hợp của mạch thứ hai xếp top 3, mạch thứ ba tuyệt không thể so sánh.

Danh xưng của mạch phong là xếp hạng ban đầu. Mạch thứ ba đã từng là tồn tại xếp hạng thứ ba, bây giờ suy bại tới xếp hạng thứ tám, có thể nói mạch thứ ba là chuyện cười lớn nhất trong Thái Uyên môn.

Phương Vọng đi theo Dương Nguyên Tử tới một tòa lầu các sát rìa đài đấu pháp, Dương Nguyên Tử tự đi đến trước ghế ở ban công rồi ngồi xuống, các đệ tử thì đứng sau lưng hắn.

“Sư phụ, chúng ta chọn chiến một mạch nào trước?” Lý Ngu mở miệng hỏi.

Phương Vọng nhìn người của mạch phong khác lần lượt bay vào lầu các khác, tạm thời không nhìn thấy bóng dáng Chu Tuyết.

Dương Nguyên Tử bình tĩnh nói: “Chọn chiến mạch thứ năm trước đi.”

Mạch thứ năm là mạch phong xếp hạng thứ bảy lần trước. Khiêu chiến bọn họ có áp lực nhỏ nhất đối với mạch thứ ba.

Một lát sau, Phương Vọng nhìn thấy mạch thứ nhất đến, mạch thứ nhất đến một đoàn đệ tử, Lục Viễn Quân, Chu Tuyết cũng ở trong đó.

Sau thời gian một nén nhang, Quảng Cầu Tiên dẫn theo một đoàn trưởng lão của chủ phong giáng lâm, đám phong chủ Dương Nguyên Tử dồn dập đứng dậy, cũng khiến cho tất cả đệ tử đứng sau bọn họ đều trở nên yên tĩnh.

Tham Thụy chân nhân trước đó từng đảm nhiệm trưởng lão khảo hạch nhập môn hạ xuống trên đài đấu pháp, hắn thoạt nhìn không đứng đắn hệt ba năm trước đây.

“Cửu mạch đấu pháp mười năm một lần bắt đầu sớm, tin tưởng phong chủ các mạch đã nói rõ quy tắc. Hết thảy có bảy ngày, các vị chậm rãi đấu đi, không biết một mạch nào muốn làm người khiêu chiến đầu tiên?”

Tham Thụy chân nhân mở miệng cười nói, giọng nói của hắn vậy mà thông qua ba mươi hai tấm gương vàng trong thành truyền khắp toàn bộ chủ thành.

Dứt lời, Tham Thụy chân nhân liếc mắt nhìn từng lầu các.

Dương Nguyên Tử không mở miệng, trái lại còn nhắm mắt.

Ước chừng bảy ngày, đủ cho mỗi một mạch đều ra trận, kẻ bại cũng được tiếp tục khiêu chiến, chỉ cần trong đệ tử tham chiến còn có người có thể tiếp tục chiến.

Rất nhanh, phong chủ mạch thứ năm mở miệng nói: “Mạch thứ năm khiêu chiến mạch thứ hai!”

Lời vừa dứt, một đệ tử phía sau hắn đã bay tới trên đài. Một đệ tử của mạch thứ hai cũng nhảy lên đài đấu pháp theo. Có bốn vị trưởng lão ngồi đài ở bốn phía đấu pháp, bọn họ lập tức thi pháp, khởi động trận pháp. Pháp khí sát rìa đài đấu pháp toát ra màn ánh sáng trắng nhàn nhạt, trong quá trình dâng lên, nó không ngừng khuếch trương, cho đến khi nối liền cùng với màn sáng khác.

Đợi trận pháp thành lập xong, Tham Thụy chân nhân bèn tuyên bố đấu pháp bắt đầu.

Hai bên tham chiến đều là Linh Đan cảnh, hiển nhiên cũng muốn có một khởi đầu tốt. Phương Vọng nghiêm túc nhìn xem, cũng muốn xem chiến đấu giữa Linh Đan cảnh.

Một trận đánh với Lý Hồng Cương kết thúc quá nhanh, dẫn đến hắn còn không rõ ràng lắm Linh Đan cảnh bình thường chiến đấu thế nào.

Nhưng nói đi thì phải nói lại, mạch thứ năm rất cứng đầu, xếp hạng lão thất lại đi khiêu chiến mạch thứ hai top 3!

Chiến đấu vừa bắt đầu, hai tên đệ tử đã ngưng tụ ra bảo linh bản mệnh của mình, bọn họ nhanh chóng thi triển pháp thuật tiến hành chiến đấu tầm xa, các loại pháp thuật bùng nổ, tiếng nổ vang lên không ngừng.

Đài đấu pháp dị thường kiên cố, cho dù gặp pháp thuật thế nào, mặt ngoài vẫn trơn bóng như ngọc, không có chút tổn hại nào.

Các đệ tử chờ trong chủ thành cũng đang xem trận chiến, bàn luận cùng bạn tốt của mình, làm toàn thành luôn chìm trong ồn ào.

Trận chiến đầu tiên tiếp tục trong thời gian nửa nén hương, đệ tử mạch thứ hai giành được thắng lợi. Người nọ không xuống đài, mà tiếp tục nghênh đón chiến đấu.

“Sư phụ, đợi lát nữa ai trong chúng ta lên đài trước?”

Lý Ngu mở miệng hỏi. Hắn cũng không kích động giống như đệ tử mạch khác, dù sao mấy lần Cửu mạch đấu pháp gần đây hoàn toàn là ngày sỉ nhục của bọn họ.

Dương Nguyên Tử nhắm mắt lại, nói: “Ngươi sắp xếp đi.”

Nghe vậy, Lý Ngu quay đầu nhìn về phía các vị đệ tử, nhíu mày.

“Ai sẽ là Bạch Y Kinh Hồng đây?”

Lý Ngu yên lặng nghĩ. Danh tiếng Bạch Y Kinh Hồng truyền khắp Tu Tiên giới, hắn đương nhiên cũng từng nghe nói. Người có thể thi triển Kinh Hồng Thần Kiếm quyết, tất nhiên là người của mạch thứ ba, nhưng Dương Nguyên Tử cùng các trưởng lão của mạch thứ ba đều thề thốt phủ nhận. Việc

Rất nhanh, Lý Ngu ánh mắt rơi trên người Phương Vọng, hỏi: “Phương sư đệ, ngươi đồng ý xung phong sao?”

Phương Vọng gật đầu nói: “Đương nhiên đồng ý!”

Nhưng nếu ta lên đài rồi, thì các ngươi không có cơ hội nữa đâu!

“Phương sư huynh nhất định có thể thắng!” Chu Bác nịnh nọt nói.

Không sai, Chu Bác cũng giết vào trong chín danh ngạch của mạch thứ ba, Phương Vọng hơi hoài nghi là hắn đi cửa sau.

Ánh mắt đệ tử khác nhìn về phía Phương Vọng cũng tràn ngập hiếu kì, dò xét. Phương Vọng vừa nhập môn đã là đệ tử thân truyền, vầng sáng này quá nặng, cho nên khiến rất nhiều đệ tử cũng giấu trong lòng yêu cầu cao hơn đối với hắn.

Cố Ly khẽ lắc đầu, thở dài một hơi trong lòng, xem ra ít nhất hôm nay nàng không lên đài được rồi.

Mạch thứ hai và mạch thứ năm tiếp tục đấu pháp một canh giờ, cuối cùng chấm dứt bằng kết quả mạch thứ năm thất bại. Mạch thứ năm có năm người trọng thương, có thể nói là vô cùng thê thảm.

Bạn đang đọc [Dịch] Ta Ở Nhân Gian Lập Địa Thành Tiên của Nhâm Ngã Tiếu

Thông Tin Chương Truyện

  • Đăng bởi

    TruyenYY Pro

  • Phiên bản

    dịch

  • Thời gian

    1s ago

  • Lượt đọc

    104

  • Đọc chương VIP load siêu nhanh trên ứng dụng dành riêng cho iOS và Android. Nhấn vào link sau để tải ngay nhé!