“Chỉ trong mười năm ngắn ngủi đã sơ bộ nắm giữ được đạo của ta, rốt cuộc là do tư chất của hắn siêu phàm, hay là Côn Luân này ẩn chứa những điều huyền diệu mà ngay cả ta cũng không thể nhìn thấu?”
Chí Thánh tò mò nghĩ trong lòng.
Những năm ở Côn Luân này, sự phản đối của hắn đối với Phương Vọng đã không còn chút gì nữa, thay vào đó là sự tò mò về con đường mới.
Mặc dù đã đi đến đỉnh cao của Thánh đạo nhưng rất nhiều lý niệm của Thiên Đạo vẫn khiến hắn phấn chấn.