“Trẫm thấy công lao của hắn lớn nên giúp hắn sống lại nhưng hắn lại đắm chìm trong sự sống lại, hình thành luân hồi, khiến cho nhân gian Huyền Tổ xuất hiện ngày càng nhiều thế giới con. Ngay cả Chí Thánh bên cạnh ngươi cũng bị kinh động, cuối cùng còn đại náo Tiên Đình, lúc đó cũng giống như bây giờ, bốn chiến thần chết trận, Tiên Đình căn bản không thể ngăn cản mũi nhọn của hắn.”
Nói đến đây, hắn lộ ra nụ cười tự giễu.
Chí Thánh không đắc ý, ngược lại nói: “Nhưng ta hoàn toàn không nhớ, điều này thuyết minh ta không thành công, ngược lại, người cười đến cuối cùng là ngươi.”
Thiên Đế giơ tay phải lên, nắm chặt lòng bàn tay, cười nói: “Lúc đó trẫm đã bóp chết ngươi như thế này. Cho dù bóp chết ngươi nhưng luân hồi hỗn loạn, khiến cho toàn bộ Tiên giới đều bài xích trẫm, trẫm không còn cách nào khác, chỉ có thể dùng thần thông của mình giúp người đó sống lại một lần nữa nhưng không thể trở về lúc đầu, chỉ có thể trở về trước khi Chí Thánh ngươi ra tay, lần này hắn cuối cùng cũng thành công.”