Dãy núi núi run rẩy dữ dội, kiếm khí xung quanh hắn giống như từng thanh đao gió tàn sát ngang ngược khắp núi, ngay cả cây cối ở vùng biên cũng bị cắt ra từng vết rách.
Đồng tử Phương Vọng bỗng nhiên phóng đại. Nam tử áo đen càng tái xanh mặt, chỉ thấy kiếm khí của hắn dừng trên đỉnh đầu nữ tử áo trắng, không cách nào rơi xuống.
Nữ tử áo trắng chậm rãi ngẩng đầu, lộ ra một gương mặt trắng bệch. Chỉ bàn về ngũ quan dung nhan, nàng tuyệt đối được cho khuynh quốc khuynh thành, nhưng làn da trắng đến nỗi khiến người ta rùng mình, hai mắt nàng càng chết lặng, giống như một vũng nước đọng.
Nàng bỗng nhiên buông ra thanh xà đang cầm trong tay. Thanh xà rơi trên mặt đất, vừa định trốn, kết quả bị nàng đạp một cước, thân rắn co lại, đột nhiên không động đậy được nữa.
Nam tử áo đen cảm nhận được sát cơ cực hạn, lập tức xoay người chạy trốn.
Kiếm khí quấn thân, giống như phi kiếm vút không, cấp tốc tan biến tại một bên khác của rừng cây, nữ tử áo trắng nhẹ nhàng bay lên, chợt biến mất ở chỗ cũ.
Cơ hội đến rồi!
Phương Vọng lập tức khởi hành, hóa thành một luồng bạch hồng, cấp tốc đi tới trên vách núi. Hắn vung kiếm chém tới, cắt đi quặng Thổ Nguyên trên vách núi đá, ném vào trong túi trữ vật.
Trước khi đi, hắn liếc qua thanh xà sống dở chết dở trên mặt đất, một chân hất nó lên, tay trái bắt đầu rắn, tránh cho bị nó cắn, cứ xách theo nó ngự kiếm rời đi.
Vì phòng ngừa nữ tử áo trắng đuổi theo, Phương Vọng trực tiếp thi triển Bạch Hồng Độn thuật, chạy trốn bằng tốc độ cao nhất.
Phương Vọng thầm vui mừng trong lòng, vừa tới đã nhặt được cơ duyên lớn như thế, trời cũng giúp ta.
Quặng Thổ Nguyên có thể làm một trong trong những vật liệu tạo thành linh đan. Thanh xà trong tay hắn yêu khí kinh người, không chừng có chứa yêu đan, tìm một chỗ đào lên nhìn xem!
Bạch Hồng Độn thuật của Phương Vọng nhanh biết bao, một đường phi nhanh hơn trăm dặm. Thậm chí, hắn còn gặp được hai tên đệ tử của giáo phái khác ven đường, bọn họ nhìn thấy Phương Vọng bay với tốc độ nhanh như vậy, đều bị hù dọa, bỏ chạy theo phương hướng khác nhau.
Trốn ước chừng hai trăm dặm, lúc này Phương Vọng mới chậm dần tốc độ, ánh mắt của hắn nhìn khắp bốn phía, muốn tìm chỗ đặt chân thích hợp.
Đúng lúc này, Phương Vọng chợt cảm giác sau lưng phát lạnh. Tiếp theo, một giọng nói âm u lạnh lẽo truyền vào trong tai hắn:
“Ngươi đã từng nghe nói về Đại Thánh tru thiên chưa?”
Hắn quay đầu nhìn lại, phát hiện nữ tử áo trắng lại ở sau lưng hắn, hai người cách xa nhau không đến ba mét.
Khoảng cách vô cùng nguy hiểm!
Lần đầu tiên nhìn thấy nữ tử áo trắng, Phương Vọng lập tức tăng tốc, thi triển Bạch Hồng Độn thuật một lần nữa, tay phải của hắn thuận thế cắm Thanh Quân kiếm vào trong vỏ kiếm, rồi ngưng tụ ra Thiên Cung kích. Chỉ khi cầm Thiên Cung kích, cảm giác an toàn của hắn mới có thể lên đến mức lớn nhất.
Hắn quay đầu nhìn lại một lần nữa, phát hiện nữ tử áo trắng đã không thấy đâu, nhưng hắn cũng sẽ không dừng lại.
Mười nhịp thở sau.
“Ngươi đã từng nghe nói về Đại Thánh tru thiên chưa?”
Giọng nói của nữ tử áo trắng lại truyền đến một lần nữa. Phương Vọng không dám trả lời, sợ trúng chiêu, dù sao hắn đã xem Tây Du Ký rồi.
Phương Vọng liếc mắt nhìn lại, phát hiện nữ tử áo trắng lại xuất hiện sau lưng, mà lần này càng cách hắn gần hơn.
Hắn không nói hai lời, xoay người cầm kích đâm tới, lưỡi kích đánh xuyên qua thân thể nữ tử áo trắng, không có máu tươi bay ra, áo bào của nàng thậm chí không tổn hại!
Linh hồn!
Khó trách không cảm giác được khí tức!
Ánh mắt Phương Vọng ngưng lại, Huyền Dương chân hỏa thuận tay phải toát ra, dọc theo báng kích cấp tốc tới gần nữ tử áo trắng, trong nháy mắt liền đốt tới trên người nữ tử áo trắng.
Huyền Dương hỏa có thể thiêu đốt hồn thể!
Quả nhiên, nữ tử áo trắng lập tức dừng lại, khoảng cách của song phương nhanh chóng kéo ra.
Nữ tử áo trắng hơi nhíu mày, chợt vung tay áo, xua tan Huyền Dương chân hỏa quanh thân, một giây sau, nàng đã biến mất trong không trung.
Phương Vọng không dám khinh thường. Nàng này xuất quỷ nhập thần, nhất định phải cẩn thận một chút.
Trên đường xá sau đó, Phương Vọng một mực duy trì tốc độ cao nhất, mà giọng nói của nữ tử áo trắng không còn truyền đến nữa.
Hắn liên tiếp quay đầu, cũng không nhìn thấy thân hình của nữ tử áo trắng nữa.
Sau nửa canh giờ.
Phương Vọng hạ xuống bên sông, vùng này là hoang nguyên, tầm mắt khoáng đạt, tiện cho hắn nghỉ ngơi.
Hắn cắm Thiên Cung kích vào trong đất bùn, đưa mắt nhìn lại, nhìn một hồi lâu. Sau khi xác định nữ tử áo trắng sẽ không xuất hiện, hắn mới thở dài một hơi.
Cũng không biết lúc trước nam tử áo đen bị đuổi giết thế nào nào.
Phương Vọng cầm thanh xà trong tay ném xuống đất, sau đó rút ra Thanh Quân kiếm, đâm vào bụng rắn.
“A -- “
Một giọng nữ mềm mại vang lên, chỉ thấy thanh xà mở mắt, tay trái Phương Vọng lập tức bắt lấy đầu rắn của nó, dùng linh lực của mình cưỡng ép trấn áp.
Yêu khí của thanh xà rất kinh người, nhưng còn chưa tới tình trạng khiến Phương Vọng sợ hãi, nếu không sao hắn dám mang theo nó.
“Đừng giết ta... Đừng giết ta... Ta có thể dẫn ngươi đi tìm bảo vật!”
Thanh xà vội vàng kêu lên, tiếng la khóc của nó đủ khiến cho đại đa số nam nhân mềm lòng, nhưng Phương Vọng lại không hợp tác.
Hắn không cách nào mềm lòng đối với một con rắn. Tay trái cầm kiếm của hắn bắt đầu dùng sức, làm thanh xà đau đến nỗi kêu càng thê thảm hơn.
“Ta biết nơi truyền thừa của Đại Thánh Động Thiên!”
Phương Vọng nghe xong, tay trái dừng lại, hắn híp mắt hỏi: “Nơi truyền thừa nào?”
Đại Thánh Động Thiên đã từng thuộc về Cực Hạo tông, có lẽ ẩn giấu truyền thừa của Cực Hạo tông.
Cho đến hôm nay, Phương Vọng vẫn còn băn khoăn về Thiên Cương Thánh Thể Chân công.
Nghe nói Thiên Cương Thánh Thể Chân công chỉ mạnh chứ không hề yếu hơn Cửu Long Thần Biến quyết. Đó là công pháp Chu Tuyết trước khi sống lại cũng không đạt được.