Ở gia tộc tu tiên, nếu sinh ra Trúc Cơ kỳ, thường thường sẽ tổ chức "Trúc Cơ đại điển", thể hiện thực lực của gia tộc.
Nhưng ở tông môn, làm như vậy không hợp cách, Trúc Cơ kỳ nhiều nhất chỉ là tiểu trung tầng.
Trúc Cơ mới chỉ là chúc mừng phạm vi nhỏ, mời đồng môn hảo hữu, xưng là "Trúc Cơ Tiểu Khánh".
Độn quang mây tía chở ba người, xuyên qua vân tế, tiếp cận Kim Vân cốc, tại giữa eo một ngọn núi rơi xuống.
"Hoàn cảnh linh mạch nhị giai thượng phẩm."
Lục Trường An cảm nhận được linh khí thiên địa tinh thuần nồng đậm, còn tốt hơn cả Nguyệt Tâm đảo nơi lão tổ Mộ gia ở.
Trúc Cơ Tiểu Khánh của Triệu Tư Dao tổ chức ở động phủ của mình.
Trong động phủ chiếm diện tích vài mẫu, chính đường cao chừng năm sáu trượng, lâm viên, dược điền, tịnh trì, tĩnh thất các loại phân bộ ở các nơi.
Lúc này, chính đường hội tụ hai ba mươi tu sĩ, từ cách ăn mặc xem ra phần lớn là tu sĩ Kim Vân cốc.
Vừa vào.
Lý Nhị Cẩu sắc mặt trắng bệch, trán chảy mồ hôi hột, suýt chút nữa tê liệt ngã xuống đất.
Trong động phủ chỉ riêng tu sĩ Trúc Cơ kỳ đã có sáu bảy vị!
Triệu Tư Dao tự mình nghênh đón hai người, đưa tới ánh mắt tò mò của đông đảo tu sĩ.
Những tu sĩ Trúc Cơ kia, cho dù không cố ý phát ra khí thế, áp lực do đông đảo ánh mắt hội tụ, Luyện Khí kỳ bình thường cũng không chịu đựng nổi.
Lục Trường An cố ý hô hấp thêm, hiện ra một chút cảm giác khẩn trương cùng áp lực.
Lý Nhị Cẩu có chút há hốc mồm, cao nhân Trúc Cơ kỳ hiếm thấy, thế mà một lần xuất hiện nhiều như vậy.
"Lục đạo hữu, Lý đạo hữu, bên này ngồi xuống. Không cần câu nệ, đây đều là sư huynh tỷ muội đồng môn của ta."
Triệu Tư Dao mỉm cười mở miệng, hóa giải áp lực của hai người.
"Triệu sư muội, hai vị khách nhân này là?"
Một nam tử mặc áo bào rộng của Trúc Cơ kỳ hỏi.
"Lục Trường An, Lý Nhị Thanh, tu sĩ của Phỉ Nguyệt hồ Mộ gia, cùng ta tương giao nhiều năm. Tư Dao có thể Trúc Cơ, từng được bọn họ trợ giúp."
Nghe xong Triệu Tư Dao giới thiệu, tu sĩ đang ngồi trong tông môn nhất thời mất đi hứng thú.
Một số người khóe miệng nhếch lên ý cười ẩn ý.
Có người khẽ cười nói: "Triệu sư muội tấn thăng Trúc Cơ, không quên bằng hữu cũ năm đó, phẩm chất như thế, thật khiến người ta kính nể."
Lý Nhị Cẩu đứng ngồi không yên, rõ ràng là lời khen, nghe được trong lòng rất không yên.
Những tu sĩ tông môn kia, chưa từng biểu hiện bất kỳ trào phúng, hoặc là chế nhạo.
Lý Nhị Cẩu lại có cảm giác không hiểu, mình bị coi là tên nhà quê.
"Ăn ngon uống ngon là được, nơi này không thuộc về thế giới của chúng ta."
Bên tai truyền đến truyền âm của Lục Trường An, sắc mặt người sau bình thản, khẽ nhấp một ngụm linh trà, không có ý tứ giao tiếp với bất luận kẻ nào.
Lý Nhị Cẩu nghe vậy, tâm tình thư giãn không ít.
Trúc Cơ Tiểu Khánh của Triệu Tư Dao, tu sĩ tới tham gia ít nhất là nội môn đệ tử, hoặc là Trúc Cơ hậu kỳ.
Dạng vòng luẩn quẩn này, cùng tu sĩ gia tộc bình thường, căn bản không phải cùng một đẳng cấp.
Nhưng chỉ cần không cố gắng chen vào vòng tròn này, vậy thì không cần như giẫm trên băng mỏng, câu nệ bất an.
Lục Trường An nghe tám hướng, từ trong cuộc trò chuyện của đệ tử tông môn thu hoạch được một chút tin tức.
Trong động phủ, có một vị nữ tu mặc váy màu dáng người đẫy đà, tu vi Trúc Cơ trung kỳ, địa vị rất cao, được các tu sĩ khác tôn kính.
Nàng là đại sư tỷ của Triệu Tư Dao, tên cụ thể thì không biết.
Tất cả mọi người gọi nàng là "Kiều sư tỷ".
Bên cạnh Kiều sư tỷ, có một nam tu trắng trắng mập mập đang ngồi, híp một đôi mắt nhỏ, khi thì liếc về phía Triệu Tư Dao thanh nhã lạnh lùng, lại không dám nhìn thẳng vào nàng.
Nam tu mập trắng tên là "Tiêu Nhạc Trì", tu vi Luyện Khí tầng chín, là ngoại tôn của nữ sư tôn giả Đan Triệu Tư Dao, cũng thu ở trong môn.
Lúc hai người Lục Trường An vừa mới đi vào, Tiêu Nhạc trì giống như có hứng thú.
Lý Nhị Cẩu tai to mặt lớn bị hắn xem nhẹ.
Tướng mạo khí chất Lục Trường An không tầm thường, nam tu mập trắng tức thì nhìn thêm vài lần.
"Trương đạo hữu cũng tới?"
Một gã thanh niên thể trạng tráng kiện, da mặt hơi đen đi vào động phủ, không ít đệ tử nội môn khách khí chào hỏi.
Ngay cả Trúc Cơ kỳ cũng khẽ vuốt cằm.
Người tới chính là Trương Thiết Sơn.
Hai năm trước, ở trước lăng mộ của Lâm Dịch, Lục Trường An đã nói chuyện với hắn.
Trương Thiết Sơn tới ăn mừng, khiến một số tu sĩ hơi bất ngờ. Trước đây, y và Triệu Tư Dao không quen lắm.
"Trương đạo hữu."
Triệu Tư Dao đứng dậy đáp lễ, vì chiếu cố Lục Trường An và Lý Nhị Cẩu, cố ý sắp xếp Trương Thiết Sơn ở bên cạnh hai người.
"Lục đạo hữu, hai năm không gặp, tu vi lại có tinh tiến."
Trương Thiết Sơn nhìn thấy Lục Trường An, khuôn mặt cứng nhắc, lộ ra một nụ cười.
"Trương đạo hữu quá khen, chỉ là may mắn."
Sau khi chào hỏi, hai người ngồi cạnh nhau, bắt đầu nói chuyện phiếm.
Nhìn thấy một màn này, một ít đệ tử tông môn mặt lộ vẻ kinh ngạc.
Trương Thiết Sơn không phải đệ tử nội môn bình thường, được trưởng lão ngoại phong thưởng thức, hiện đang nhậm chức ở Chấp Pháp đường.