CHƯƠNG 86 - TẠO HÓA NGỌC LỘ
CHƯƠNG 86 - TẠO HÓA NGỌC LỘ
"Những pháp quyết này đều không phải là chính đạo!"
Chu Dịch lắc đầu thở dài, không thèm để ý mà trả lại ngọc bội.
Lãnh Vân bất đắc dĩ nói: "Tà ma ngoại đạo, sao có thể có pháp quyết chính đạo."
"Dù sao thì cũng là chân truyền của Ma tông, cất để dành cũng không tệ."
Chu Dịch đổi giọng: "Tất cả bốn phần công pháp này có thể đổi được năm trăm khối linh thạch."
Lãnh Vân chỉ có tính tình ôn hòa, nhưng suy nghĩ đúng thật là rất thấu triệt, lập tức đoán được bốn bộ pháp quyết này có lẽ có ẩn tình, nhưng sau khi suy tư một lát vẫn gật đầu đồng ý.
"Có thể."
"Lãnh sư huynh đi chuẩn bị linh thạch đi, bất kỳ lúc nào ta cũng có thể đến bố trí trận pháp!"
Chu Dịch lấy được ngọc bội có pháp quyết hoàn chỉnh, dựa theo thứ tự vừa mới xem, lần lượt ghi tạc trong óc.
"Được."
Lãnh Vân lập tức rời khỏi đó, cương thi nương tử bất kỳ lúc nào cũng có thể phát điên, nếu như phá vỡ Mê Tung trận đả thương tánh mạng người ta, vậy thì chỉ có thể hoàn toàn sa vào ma đạo.
Đồng thời Lãnh Vân cũng cẩn thận suy nghĩ, trong bốn loại pháp quyết này, Ngọc Lộ quyết là vô dụng nhất, sau khi tu hành Âm Phong chú, Huyết Linh võng tà khí cuồn cuộn, cho nên chỉ còn lại có Luyện Binh quyết còn có chút tác dụng.
"Luyện Binh quyết có thể làm cho phàm nhân đột phá Tiên Thiên, nhưng mà tuổi thọ nhiều lắm cũng chỉ đến bốn năm chục tuổi, rốt cuộc thì nó có ích lợi gì?"
Lãnh Vân cứ suy đi nghĩ lại nhưng vẫn không bắt được trọng điểm, cũng thôi không còn suy nghĩ tìm tòi nghiên cứu nữa.
Trong cuộc đời của Lãnh Vân, tất cả mọi điều trên thế gian cũng không thể sánh bằng việc nương tử sớm ngày khôi phục linh trí!...
Trong văn phòng.
Sắc mặt Chu Dịch bất biến mà làm việc, tán gẫu mấy chuyện thú vị gần đây với đồng liêu.
Mấy ngày trước tu sĩ nào đó thèm muốn sắc đẹp của một nữ tu, trúng bẫy, kết quả là bị người ta lột sạch sẽ, nhưng mà người thì chưa chết.
"Cái này gọi là còn chưa bị mất giống!"
Bàng Tuần cười nói: "Nhu cầu tự nhiên thôi, người nọ đã một lần ham muốn sắc đẹp, đợi đến khi kiếm được linh thạch vẫn sẽ mắc bẫy, chẳng phải là có thể thu hoạch hai lần sao!"
Đồng liêu bên cạnh nói: "Câu này không đúng, Chu đạo hữu đã có tiếng háo sắc từ lâu, tại sao lại chẳng thấy hắn mắc bẫy tình chứ?"
Chu Dịch ra vẻ buồn bã nói: "Khi ngươi đã trải đời thì những chuyện này chẳng là cái gì cả."
Lập tức khiến cho cả đám ồ lên, bất kể là ai cũng không phát hiện ra sắc mặt của Chu Dịch thay đổi.
Sau khi tan ca.
Chu Dịch thi pháp tưới xong linh điền, phát hiện ruộng đất bên cạnh trống không.
Trở lại động phủ, nhìn thấy trên mặt đất có một phong thư —— Ân công, ta bị lừa ở phường thị, linh thạch bị người ta lừa mất, không còn mặt mũi nào mà gặp ân công nữa, chỉ có thể đi Tề Vân Phong đào quặng.
Lạc khoản: Tiêu Thiết Trụ.
"Chuyện này là sao đây?"
Chu Dịch cất bức thư vào túi trữ vật, sau khi trở lại động phủ, vẫn chưa tu hành Ngọc Lộ quyết, mà tu hành như mọi khi.
Chớp mắt nửa tháng trôi qua.
Lãnh Vân tới văn phòng, gom đủ ba phần tài nguyên bày trận.
"Chu đạo hữu, xin hãy nhanh lên, ngày hôm qua ta săn giết tà tu trở về, xém chút nữa là nàng đã rời khỏi phạm vi động phủ."
"Bây giờ đi liền đây."
Chu Dịch phát hiện khí tức của Lãnh Vân lúc mạnh lúc yếu, hiển nhiên là đã bị thương, không thể khống chế hoàn toàn pháp lực. ...
Mặt âm của sườn núi, động phủ số 702.
Gừ!
Một tiếng dã thú gào rống, từ trong động phủ truyền ra.
Sắc mặt Lãnh Vân khẽ biến, hóa thành một luồng sáng xanh thẳm rơi xuống giữa động phủ, tiếng gào rống thanh lập tức biến mất.
"Độn thuật thật tinh diệu!"
Chu Dịch tán thưởng một tiếng, bắt đầu vẽ Mê Tung trận khắc văn trên trận kỳ, kết quả pháp lực thoáng dao động, trận kỳ bị cắt nát thành vô số mảnh nhỏ.
Độ phức tạp của Tiểu Ngũ hành trận hơn gấp mười lần Mê Tung trận, cho dù đã lĩnh ngộ thông thấu, khi vẽ cũng rất phiền phức.
Liên tục làm hư mười mấy lá trận kỳ, rốt cuộc cũng có được một lá Hành Hỏa kỳ được vẽ thành công, rồi sau đó là bốn lá cờ Kim, Mộc, Thủy, Thổ, ước chừng phải là hư hơn bảy mươi lá trận kỳ.
"Xác suất thành công cao hơn không ít so với dự tính của ta."
Chu Dịch hơi suy tư, lập tức đoán được nguyên do, đơn giản là quen tay hay việc và thần hồn cường đại.
"Khó nhất vẫn là trận bàn, cũng chính là trung tâm của Tiểu Ngũ hành trận."
Độ phức tạp của trận bàn vượt xa trận kỳ, cái sau thiên về vẽ phù triện, còn cái trước thiên về luyện khí, may mắn là trong phường thị có khí phôi được luyện chế.
Pháp lực hóa thành lưỡi đao, vẽ từng đường trận văn trên trận bàn, kết quả khi sắp hoàn thành, pháp lực không ổn định nên vỡ nát.
"Cái thứ hai."
Chu Dịch ổn định cảm xúc, tiếp tục khắc vẽ.
Sau một lát.
Nét khắc cuối cùng hạ xuống, mấy trăm đường hoa văn huyền diệu lập thành trận thế, thấp thoáng sinh ra khí tức hút lẫn nhau với ngũ hành kỳ.
"Thành công rồi!"
Mặt Chu Dịch lộ ý cười, công việc bố trí trận pháp tiếp theo sẽ dễ dàng hơn nhiều, nếu như bị sai thì làm lại từ đầu là được.
Ước chừng sau hai ba cái canh giờ, đã sắp đặt xong trận kỳ và khắc văn.
Sau khi Lãnh Vân dùng pháp lực tế luyện trận bàn, khởi động Tiểu Ngũ hành trận, ánh sáng ngũ sắc lấp lánh, bao phủ cả động phủ vào bên trong.
Cương thi tân nương không nhìn thấy tướng công, phát điên bên trong động phủ, nhưng mà cho dù có cắn xé như thế nào, cũng không thể phá được Tiểu Ngũ hành trận.
Vẻ mặt Lãnh Vân khẽ thả lỏng, nói: "Đa tạ Chu đạo hữu!"
"Giao dịch công bằng ."
Chu Dịch nhắc nhở nói: "Vẫn có thể ngăn cản được Đồng Thi, nhưng sau khi tấn chức Kim Thi thì nàng sẽ sinh ra thiên phú thần thông, hộ tông pháp trận bình thường cũng khó có thể ngăn cản được, ngươi nên chuẩn bị trước đi."
Lãnh Vân hơi hơi gật đầu: "Khi đó ta chắc chắn đã đạt đến tu vi Trúc Cơ."
Chu Dịch đột nhiên hỏi nói: "Vì một khả năng hư vô mờ mịt, ngươi không hối hận sao?"
"Chưa bao giờ hối hận, chỉ thấy có lỗi."
Lãnh Vân thở dài nói: "Ta cùng với nương tử là thanh mai trúc mã, mười lăm tuổi thì thành thân. Lúc hai mươi tuổi có được một cuốn công pháp, bắt đầu trầm mê tìm tiên vấn đạo. Ta bên ngoài gây thù hận, người ta tìm tới nhà trả thù, trở về thì đã chậm một bước!"