Chương 85: Điện Thoại Tiên Hiệp
Nhóm: Thánh Thiên Tiên Vực
Dịch: Tiếu Giai Nhân.
Lúc chập tối, Lý Thanh Tuyền vui vẻ kéo Trương Minh Hiên từ trên trời rơi xuống hậu viện.
Trong viện, Lý Thanh Nhã nhoẻn miệng cười nói: "Hai người chơi đùa gì vậy?"
Lý Thanh Tuyền cười hì hì: "Chơi một trò chơi rất vui nha."
Trương Minh Hiên chỉ có thể nuốt nước mắt vào trong, yên lặng gật đầu, cũng không thể mách bản thân bị một đứa nhóc khi dễ! Chuyện này quá xấu hổ đi.
Lý Thanh Nhã cười nói: "Trông Nha Nha giúp tỷ một chút, tỷ đi nấu cơm."
Lý Thanh Tuyền vui vẻ chạy tới giữ nôi, cúi người xuống nhìn Nha Nha cười hì hì nói: "Tiểu Nha Nha, dì chơi với con."
Trương Minh Hiên xoay người xem thường. Hắn ngồi xuống một cái ghế, khẽ bóp lưng, thật là mệt mỏi! Cảm giác toàn thân đều dã rời.
Cử động một hồi, trong tay xuất hiện một khối linh thạch, trên ngón tay một tia thần lực màu vàng nhạt hiện ra, vẽ một trận pháp kỳ dị lên không khí. Từ trong thức hải, lấy một điểm sáng tín ngưỡng khảm vào bên trong trận pháp, vỗ mạnh một cái đem trận pháp đặt lên bề mặt linh thạch. Trong chớp mắt, linh thạch sáng rực lên rồi nhanh chóng biến mất.
"Ngươi đang làm cái gì vậy?" Một giọng nói vang lên bên tai.
Trương Minh Hiên hoảng sợ ngẩng đầu nhìn, chỉ thấy Lý Thanh Tuyền đang ngồi xổm bên cạnh.
Trương Minh Hiên tức giận nói: "Ngươi quản ta làm gì!"
"Để ta xem nào!" đột nhiên Trương Minh Hiên cảm thấy trong lòng bàn tay trống rỗng, linh thạch đã biến mất không thấy .
Lý Thanh Tuyền tò mò đùa nghịch linh thạch nói: "Đây là thứ gì vậy?"
Nàng chơi hai cái thì bĩu môi: "Chẳng thú vị chút nào." Sau đó trả linh thạch lại cho Trương Minh Hiên .
Trương Minh Hiên nói thầm: "Ngươi làm sao mà hiểu được."
Hắn cho ngón tay vào miệng cắn hai cái, đau tới nhăn mày, vẫn là không sứt miếng thịt nào. Quả nhiên trên TV chỉ là lừa đảo, cắn ngón tay thực sự rất đau, người bình thường căn bản là không làm được.
Trương Minh Hiên nhìn Lý Thanh Tuyền, do dự một chút hay là thôi đi! Kêu nàng cắn ngón tay, chỉ sợ nàng sẽ cắn đứt ngón tay hắn.
Hắn nghĩ ngợi một lúc quyết định chạy như bay tới nhà bếp.
Lý Thanh Nhã quay đầu lại, nhìn thấy một người đứng ngoài cửa nhà bếp liền ngạc nhiên, lại có chút oán trách nói: "Ngươi đang làm cái gì vậy? Muốn dọa người sao."
Trương Minh Hiên cười hắc hắc đi tới: "Thanh Nhã tỷ, tỷ giúp ta rạch một vết thương nhỏ đi! Ta cần chút máu." Trương Minh Hiên giơ ngón tay ra, chờ mong nhìn Lý Thanh Nhã.
"Máu?" Lý Thanh Nhã kinh ngạc nhìn Trương Minh Hiên hỏi: "Ngươi cần máu để làm gì?"
Vừa nói thì một giọt máu đã thẩm thấu từ trong ngón tay Trương Minh Hiên bay ra, lơ lửng trong không trung.
Trương Minh Hiên trợn mắt há hốc mồm nhìn, còn có thể làm như vậy nữa sao? Bỗng nhiên trong lòng lại cảm thấy có chút thất vọng!
Trương Minh Hiên dùng thần lực nâng giọt máu đi ra khỏi nhà bếp trở lại sân viện. Dưới cái nhìn trộm của Lý Thanh Tuyền, Trương Minh Hiên đổ máu hòa vào bên trong linh thạch.
Trương Minh Hiên ẩn ẩn cảm giác, mình và linh thạch có một mối liên hệ, trong lòng thử nói: "Bắt đầu!"
Một màn hình bắn ra từ trong linh thạch, hiện lên trước mặt Trương Minh Hiên.
Trương Minh Hiên nhìn thấy màn hình quen thuộc này thiếu chút nữa khóc ròng, còn tưởng sẽ không gặp lại ngươi rồi đó!
Lúc này trên màn hình có vài thư mục, Trương Minh Hiên thuần thạo mở thư mục ra, thư mục rỗng. Lại mở thư mục điện ảnh và truyền hình, thư mục rỗng, mở thư mục trò chơi, vẫn là thư mục rỗng.
Trương Minh Hiên liên hệ với Trương Tiểu Phàm ở trong đầu nói: "Sao cái gì cũng không thấy?"
Trương Tiểu Phàm tức giận:"Ta đã làm rất nhanh rồi, phải cho ta thời gian."
Trương Minh Hiên ngượng ngùng không còn lời nào để nói. Đêm ngày hôm qua mới bắt đầu xây dựng, có thể tạo thành một cái khung đã là rất nhanh rồi, hỏi: "Có cái gì chơi được không?"
"Có thể chơi TT, đừng quấy rầy ta." liên hệ nhanh chóng bị ngắt.
Trương Minh Hiên cảm thấy kinh ngạc, nóng nảy vậy sao? Rốt cuộc ai là bản thể đây? Muốn tạo phản sao?
"Thứ này của ngươi là cái gì vậy?" Lý Thanh Tuyền lại đi tới bên cạnh Trương Minh Hiên, tò mò nhìn màn hình trong không trung.
Thử sờ một chút, ánh mắt Lý Thanh tuyền trợn lên, là thật thể, có thể chạm vào.
Trương Minh Hiên vội vàng nói: "Đừng làm loạn, cẩn thận một chút."
Đối với đứa nhỏ bạo lực này, Trương Minh Hiên tuyệt đối không yên tâm.
Lý Thanh Tuyền bĩu môi nói: "Cũng chẳng phải thứ gì hay ho!"
Trương Minh Hiên xoay người xem thường, thành thạo nhập vào dãy số 66666 ở trên biểu tượng hình chim cánh cụt.
Trong lòng Trương Minh Hiên hỏi: "Ngươi đang làm bừa sao?"
"Ừ!" Trương Tiểu Phàm nhẹ nhàng trả lời.
Trương Minh Hiên chép miệng, thật là im ắng, không một bóng người. TT cũng chẳng có gì hay để chơi đùa!
Đột nhiên Trương Minh Hiên nghĩ tới, hắn có nên tạo ra một hệ thống phát ngôn hay không. Với người trong thế giới này, đây cũng không phải chuyện gì xa lạ, không khó để làm quen!
Trương Minh Hiên nói với Trương Tiểu Phàm ở trong đầu: "Cái này có thể nói chuyện được hay không."
"Không."
"Ngươi không thể tạo ra sao?"
"Không rảnh."
Trương Minh Hiên đột nhiên không nói gì, dường như hắn hơi có chút nóng vội thì phải!
Trương Minh Hiên cẩn thận nói: "Ngươi có thể tạo ra một cái hệ thống để thời điểm bọn họ nhận chủ, tự lập ra một cái tên TT, hơn nữa đề là người mới gia nhập."
Một lát sau, Trương Minh Hiên nhìn thấy phía trên màn hình có đốm nhỏ chớp sáng, hắn nhấn vào liền phát hiện, mình quả nhiên đã gia nhập vào một diễn dàn TT, tên chính là người mới tham gia.
Trương Minh Hiên lại hỏi: "Màn hình như thế này có lớn quá không? Người khác nhìn thấy không hay cho lắm."
Trong đầu xuất hiện giọng nói không kiên nhẫn của Trương Tiểu Phàm: "Sao ngươi nhiều chuyện vậy? Tự mặc niệm chuyển thành chế độ một mình đi."
Trương Minh Hiên trợn ngược mắt, muốn đơ người luôn. Đây là ghét bỏ sao? Là ghét bỏ sao?
Trương Minh Hiên căm giận mặc niệm chế độ một mình. Từ màn hình lớn hơn mười tấc nhỏ lại còn bốn tấc, không khác gì so với màn hình điện thoại kiếp trước.
Trương Minh Hiên thầm nghĩ, thật trâu bò a! Lại thử nhập vào giọng nói, bút vẽ, viết tay, ghép vần đều có, nhưng ghép vần thì bọn họ chắc không sử dụng đâu!
Nghiên cứu được một hồi, Trương Minh hiên đã có thể múa bút thành văn trên diễn đàn. Nói là múa bút thành văn có hơi không đúng, hắn đang dùng giọng nói để viết, chính là một kiểu sử dụng ngôn ngữ phổ thông dễ hiểu, xuất hiện trên văn đàn TT.
Hiện tại trong lòng Trương Minh Hiên như có lửa đốt, nghĩ tới lúc toàn bộ Hồng Hoang này, ngay cả Tiên Phật Thần Ma đều sử dụng phát minh di động của mình là thú vị cỡ nào chứ!
"Ăn cơm !"
Một tiếng gọi khiến Trương Minh Hiên bừng tỉnh khỏi cơn hoang tưởng. Đó là tương lai, còn bây giờ hắn phải ăn cơm a!
Lúc ăn cơm, Trương Minh Hiên nghĩ muốn tặng di động tiên hiệp mình vừa chế tác ra cho Lý Thanh Nhã một cái, nhưng nghĩ lại vẫn là nên từ từ thì hơn! Vật này đang trong quá trình hoàn thiện, có tặng cũng phải tặng nàng một bản hoàn hảo! Vẫn còn cần chế lại vẻ ngoài, dù sao cầm một cục linh thạch trong tay không khỏi quá thô đi.
Trương Minh Hiên suy nghĩ, cơm nước qua loa xong liền xoay người chạy vào phòng, vẽ vẽ viết viết trên giấy.
Lý Thanh Tuyền nhìn theo bóng dáng Trương Minh Hiên rời đi ngạc nhiên nói: "Hôm nay hắn làm sao vậy? Không phải bị ta đánh tới ngu rồi chứ?"
"Muội lại khi dễ hắn sao?" Bên tai vang lên một giọng nói nghiêm khắc.
Lý Thanh Tuyền sửng sốt, thềm kêu không ổn.
Ngượng ngùng nói: "Làm sao có thể chứ? Muội và hắn chỉ là chơi đùa chút thôi."
Lý Thanh Nhã nghiêm khắc nhìn Lý Thanh Tuyền, Lý Thanh Tuyền lo lắng cúi thấp đầu.
Lý Thanh Nhã nói: "Nếu tỷ đã nhận hắn làm đệ thì hắn chính là người một nhà, về sau không được khi dễ hắn nữa."
Lý Thanh Tuyền thấp giọng nói thầm: "Là tỷ nhận hắn làm đệ, cũng không phải muội."
Lý Thanh Nhã nhướn lông mày lên: "Muội nói cái gì?"
Lý Thanh Tuyền vội vàng nói: "Không có gì, về sau muội nhất định sẽ đối xử tốt với hắn."