Tập lần này sẽ công khai số phiếu vào cuối chương trình.
Về phần rốt cuộc Hứa Diệp được bao nhiêu phiếu, chỉ có người của tổ chương trình biết.
Bảng xếp hạng danh tiếng đứng thứ nhất, nhưng bảng xếp hạng chương trình lại không phải thứ nhất.
Trên mạng đã bắt đầu thảo luận rồi.
Nghiêm Mật rất có lòng tin với bài hát của Hứa Diệp.
Nếu như đây là một sân khấu thi đấu, bài hát «Quả Táo Nhỏ» lần này của Hứa Diệp đúng là rất thua thiệt.
Bài hát này không cần kỹ năng ca hát cao, tùy tiện tìm một người bình thường cũng có thể hát được.
Đối với kiểu sân khấu phải dày công luyện tập để thể hiện ra yêu cầu của các thí sinh mà nói, quả thật là không tốt.
Thế nhưng đây là một chương trình tuyển chọn tài năng.
Rất khó nói loại bài hát tẩy não này rốt cuộc được bao nhiêu phiếu.
Nhưng bài hát này, tính đến bây giờ, chính là bài hát có tiềm lực lớn nhất.
“Lại là một bài hát thần sắp ra đời.”
Trong lòng Nghiêm Mật sinh ra một loại tò mò to lớn với Hứa Diệp.
Bài hát lần trước mà Hứa Diệp biểu diễn, «Nhiệt Tâm 105°C Của Cậu».
Hắn đã phô diễn kiểu hát vô cùng đặc biệt khi hát bài này, mang đến nhiệt độ cho nó.
Sau đó, ca sĩ Trần Vũ Hân cùng công ty còn tiến hành cover lại bài hát này.
Bài hát gốc của Hứa Diệp hot, người cũng hot.
Thế nhưng bài hát hot lại là bản biểu diễn của Trần Vũ Hân.
Một tuần này, bài hát cover của Trần Vũ Hân đã hot bạo trên các website video cùng với diễn đàn video ngắn.
Vô số người dùng đã sử dụng ca khúc này làm bối cảnh âm nhạc, tiến hành sáng tác lại.
Lượng truyền bá phải nói là vô cùng khủng khiếp.
Nghiêm Mật luôn để ý đến giới âm nhạc.
Thấy lượng truyền bá khổng lồ của bài hát này, nói thật, cô ấy cũng cảm thấy thèm.
Ai nói đây là bài hay vớ vẩn á, bảo người đó có giỏi thì viết một bài đi.
Có rất nhiều bài hát kiểu này, thế nhưng được mấy bài hot chứ?
Huống chi, bài hát mà Hứa Diệp sáng tác không thể dùng mấy chữ bài hát vớ vẩn là có thể đánh giá.
Kết quả bây giờ Hứa Diệp lại lấy ra một bài hát khác.
E rằng lượng truyền bá của bài này còn kinh khủng hơn bài trước.
Quan trọng hơn là bài hát này còn có vũ đạo đặc biệt.
Rốt cuộc là phải có đầu óc thế nào mới có thể sáng tác ra bài hát như vậy chứ?
“Nếu như cậu ấy có thể sáng tác tiếp, mình cũng muốn để cậu ấy viết cho mình một bài.”
Trong lòng Nghiêm Mật sinh ra ý nghĩ này.
Nghĩ đến đây, hai chân cô ấy không tự chủ được mà khép lại, cặp mông ở trên ghế được bao quanh bởi váy cũng có chút run rẩy.
Đây chỉ là suy nghĩ, còn phải tiếp tục quan sát.
Lúc này, Hứa Diệp không biết suy nghĩ trong lòng Nghiêm Mật, hắn vừa cắn hạt dưa vừa trở lại phòng chờ.
Đợi sau khi hắn ngồi xuống, Đổng Ngọc Khôn mới ngồi xuống ngay bên cạnh.
Dáng vẻ cậu ấy như muốn nói lại thôi.
Hứa Diệp cũng không vội, người này ngồi bên cạnh chắc chắn là có chuyện.
Cậu không hỏi, vậy tôi cũng không lên tiếng.
Lý Tinh Thần đã bắt đầu biểu diễn.
Sau khi Đổng Ngọc Khôn nhìn chằm chằm vào màn biểu diễn, cuối cùng cũng không nhịn được nữa.
Cậu ấy nghiêng đầu nhìn về phía Hứa Diệp: “Anh Diệp, anh muốn giành vị trí số một không?”
Hứa Diệp hỏi ngược lại: “Những người đang ngồi ở đây ai lại không muốn chứ?”
Đổng Ngọc Khôn có chút lo lắng: “Thế nhưng bây giờ Lý Tinh Thần là người đứng đầu bảng xếp hạng danh tiếng, anh khó mà vượt mặt cậu ta, bài hát «Quả Táo Nhỏ» của anh có thể áp đảo cậu ta sao?”
Đổng Ngọc Khôn không có mắt nhìn như Nghiêm Mật, cậu ấy chỉ là một thực tập sinh đã luyện tập hai năm rưỡi mà thôi, chuyện gì cũng không hiểu.
Đến bây giờ cậu ấy vẫn chưa cảm thấy bài hát «Quả Táo Nhỏ» này tốt như thế nào.
Dựa vào cái này mà có thể hot.
Hứa Diệp cười nhạt một tiếng: “Lòng tin của tôi đối với bài hát này còn lớn hơn lòng tin tôi có thể giành vị trí số một nữa kìa.”
Đổng Ngọc Khôn trợn to mắt, tràn đầy nghi ngờ.
Chính là kiểu thầy giáo đã giảng xong hết rồi, hỏi bạn có hiểu không, rõ ràng bạn không hiểu nhưng lại không dám nói là không hiểu.
Hứa Diệp tò mò nói: “Tôi cũng hỏi cậu một chuyện, tình huống trên bảng xếp hạng của cậu còn không bằng tôi đó.”
Đổng Ngọc Khôn do dự đáp: “Em đang kiện cáo công ty của mình.”
“Vậy sao cậu lại đến được chương trình này?”
“Em dùng một ân huệ để đổi lấy, nếu như cuối cùng không thể thành công, vậy thì em sẽ về nhà.” Đổng Ngọc Khôn nhỏ giọng nói.
Hứa Diệp không nói gì.
Cuối cùng hắn đã hiểu tại sao mấy ngày nay Đổng Ngọc Khuôn cứ luôn sầu não uất ức rồi.
Vừa kiện cáo vừa tham gia tuyển chọn tài năng, đúng là chỉ có cậu ấy mới làm được.
“Tập này có thể sẽ là lần biểu diễn cuối cùng của em, tối về ký túc xá chúng ta ăn chung một bữa nha, em xuống bếp, để cho anh nếm thử mùi vị của quê nhà em.” Đổng Ngọc Khôn cố nặn ra một nụ cười.