Trần Vũ Hân tiếp tục hát vang.
“Đom đóm thắp sáng ánh sao đêm.”
“Ai đã dệt cho ta thêm một chiếc cánh mộng mơ.”
“Mở tung cánh cửa trái tim để nhìn thật xa.”
“Ai đã ngắt đóa hoa ưu sầu của ngày hôm qua.”
Đoạn A của bài hát đã kết thúc, Trần Vũ Hân nghiêng người qua, ánh mắt nhìn về phía Hứa Diệp.
“Ta giống như chú cá nhỏ trong ao sen của người, chỉ muốn giữ gìn ánh trăng sáng đó cho riêng người.”
“Tung tăng bơi qua bốn mùa sen mà vẫn thơm, đợi bóng người phản chiếu trên mặt nước.”
Trên mặt Hứa Diệp cũng mỉm cười nhìn về phía Trần Vũ Hân.
Cho đến giờ phút này, các khán giả đột nhiên ý thức được một vấn đề.
“Các chị em ơi! Bài này đã hát hơn một phút đồng hồ rồi, thế nhưng đến bây giờ Viện trưởng vẫn chưa cầm mic lên!”
“Viện trưởng ơi, anh đang làm gì thế? Người ta là khách mời song ca, anh mới là chủ xướng đó!”
“Vừa rồi mẹ tôi đi ngang qua xem tivi, bà ấy hỏi tôi rằng người khán giả này dựa vào đâu mà có thể đứng trên sân khấu nghe hát chứ!”
“Viện trưởng của chúng ta trở về rồi!”
“Hứa Diệp: Ai nói là đứng ở trên sân khấu phải cầm mic?”
Lúc này, các khán giả ở dưới sân khấu cũng phản ứng lại.
Đã hơn một phút đồng hồ rồi, tại sao Hứa Diệp vẫn còn chưa mở miệng!
Đừng nói là mở miệng, ngay cả mic cũng chưa từng nâng lên.
Quá đáng lắm rồi đó!
Sau khi hát xong đoạn điệp khúc B, lại là một đoạn nhạc dạo.
Sau khi nhạc dạo kết thúc, Trần Vũ Hân tiếp tục hát lặp lại đoạn B.
“Ta giống như chú cá nhỏ trong ao sen của người, chỉ muốn giữ gìn ánh trăng sáng đó cho riêng người …”
Sau khi đoạn này kết thúc, Hứa Diệp vẫn đang đứng trên sân khấu, yên lặng nhìn Trần Vũ Hân.
“Viện trưởng! Đây là màn biểu diễn của anh, không phải màn biểu diễn của Trần Vũ Hân đâu nha!”
“Đã hai phút rồi!”
Lúc này, cuối cùng Hứa Diệp cũng giơ mic lên.
“Hú! Hứa Diệp sắp hát rồi!”
Một vài khán giả ở hiện trường bắt đầu kích động.
Bọn họ rất muốn biết, Hứa Diệp sẽ hát cái gì trên sân khấu này.
Dựa theo thời gian của một bài hát bình thường, bài hát này đã hát được hơn phân nửa.
Hứa Diệp lên tiếng.
“Người của năm đó, với bóng hình của người trên mặt nước, vẫn ước ao không đổi thay...”
Sau khi Hứa Diệp lên tiếng, vẻ mặt các khán giả đang đứng xem đều tràn đầy dấu chấm hỏi.
Khắp nơi trên cả nước, những người đang xem chương trình này suýt chút nữa đã đập cả tivi.
Chỗ ngồi của bán giám khảo, ba giám khảo cùng với khách mời đều trực tiếp choáng váng.
Bởi vì không phải Hứa Diệp đang hát, mà hắn đang đọc thơ diễn cảm!
Đọc thơ diễn cảm trên sân khấu!
Mẹ nó, còn là đọc thơ diễn cảm phối với nhạc điệu!
Giờ phút này, không biết có bao nhiêu người trên khắp cả nước đang mắng chửi ngoài miệng hoặc ở trong lòng.
Mẹ nó, cậu bị điên hay bị dở hả?
Đúng vậy, lúc đó Hứa Diệp đang đọc thơ diễn cảm.
Hơn nữa đoạn này còn chính là nội dung trong bản gốc của «Hà Đường Nguyệt Sắc».
“Ánh sao ngập trời khiến cho người ta si mê, ai có thể lay động trái tim người, là hương thơm đêm đó, hay là hương tóc của ta?”
Sau khi Hứa Diệp đọc diễn cảm đoạn này xong, Lâm Ca ở chỗ ngồi ban giám khảo cũng trợn mắt há hốc mồm.
“Bây giờ có thể hát kiểu này luôn hả! Không uổng phí chuyến này đã đến!”
Việc Hứa Diệp đọc thơ diễn cảm trong bài hát này đã trực tiếp làm thay đổi nhận thức về một bài hát của tất cả mọi người.
Trên thế giới này có hát nói, cũng có nhạc lưu hành, nhạc rock…
Nhưng cho đến bây giờ, vẫn chưa từng có người nào thêm một đoạn thơ đọc diễn cảm ở trong bài hát.
Đây là cách phối hợp kỳ lạ gì sao?
Vào giờ phút này, tất cả mọi người đều cảm thấy được mở mang kiến thức.
Chưa từng thấy, thật sự chưa từng thấy.
Bình luận ở trong phòng livestream trực tiếp nổ tung.
“Viện trưởng à, cậu mau tỉnh lại đi! Đây là thi hát, chứ không phải thi đọc thơ diễn cảm đâu!”
“Khá lắm! Hứa Diệp, hóa ra cậu đang đợi giây phút này!”
“Tôi cảm thấy đoạn này hoàn toàn có thể phối thêm nhạc đệm, không cần tìm ca sĩ nữa đâu.”
Các khán giả đều bắt đầu mỉa mai rối rít.
Không còn cách nào, bởi vì nhố nhăng quá mà.
Cũng may sau khi Hứa Diệp đọc diễn cảm xong đoạn này, cuối cùng hắn cũng mở miệng hát.
Cách nhả chữ của hắn vô cùng rõ ràng, nắm bắt chi tiết khá tốt.
Trải qua khoảng thời gian huấn luyện này, trình độ thanh nhạc của hắn đã lên đến cấp độ A.
Đúng như lời nói đùa của các cư dân mạng trên Trái Đất.
Có thể nói Tằng Nghị () ẩu, nhưng không thể nói Tằng Nghị gà.
(
) Tằng Nghị: Thành viên của nhóm Phượng Hoàng Truyền Kỳ gồm hai thành viên Dương Ngụy Linh Hoa (31 tuổi) và Tằng Nghị (32 tuổi), thành lập tháng 9/1997.
Bài hát Hà Đường Nguyệt Sắc này yêu cầu phải có Tằng Nghị hòa thanh.