Lý Tinh Thần nghĩ đến chuyện Hứa Diệp biết võ, nên đành bỏ cuộc.
Các thí sinh khác cũng chẳng khá hơn Lý Tinh Thần là bao.
Công ty của một số thí sinh cũng đã cố gắng cản trở Hứa Diệp, nhưng chỉ là âm thầm lặng lẽ mà thôi.
Mọi người đều cảm thấy như bị Hứa Diệp chế giễu.
Dù sao hắn cũng đã đứng trên sân khấu hát một bài hát, nhảy một điệu, và chế giễu bọn họ.
Bên trong một căn biệt thự lớn.
Tay của Tống Chính Kỳ đặt trên đùi của nữ thư ký. Ban đầu, sau khi xem màn trình diễn của Lý Tinh Thần, ông ta còn xoa bóp vài lần, cảm nhận sự mượt mà từ đôi chân của nữ thư ký.
Nhưng sau khi xem xong màn trình diễn của Hứa Diệp, đôi tất chân của nữ thư ký đã rách nát, bị móng tay cào rách mấy lỗ.
“Có gan! Có gan!”
Tống Chính Kỳ cầu có, lẩm bẩm vài tiếng.
“Tổng giám đốc Tống, anh uống trà đi, đừng xoa nữa.”
Nữ thư ký vội vàng bưng chén trà trên bàn lên.
Cô ta không phải lo chuyện tất bị rách, mà là vì chân bị bóp đau.
Cô ta đoán rằng đêm nay sẽ lại có một cuộc khẩu chiến nổ ra.
Cơn giận của tổng giám đốc Tống bây giờ rất lớn.
Màn trình diễn trên sân khấu đã kết thúc.
Khi tiếng nhạc hoàn toàn kết thúc, tiếng vỗ tay vang dội vang lên khắp khán đài.
Máy quay của chương trình trực tiếp hướng về phía khán giả, mọi người đều nhìn thấy một số khán giả lao lên sân khấu.
Biểu cảm của những khán giả đó khá dữ tợn.
May mắn thay, Trương Quang Vinh đã có sự chuẩn bị từ trước, ông ấy đã sắp xếp mấy chục nhân viên an ninh đứng trông coi.
Có đến một nghìn khán giả, lỡ may có vài người nóng tính không thích Hứa Diệp, muốn lao lên thì sao?
Cảnh tượng này được tất cả khán giả nhìn thấy rõ ràng.
“Hahaha! Chắc mấy anh bảo vệ đã đoán được chuyện này sẽ xảy ra, nên canh chừng từ lâu rồi!”
“Cùng lên nào! Mọi người cùng lên đi, bảo vệ không cản được đâu!”
“Anh em à, các cậu quên mất viện trưởng biết võ rồi à?”
“À? Vậy thì anh em lên trước đi!”
Trên ghế giám khảo, ba giám khảo cũng nhao nhao vỗ tay.
Các khách mời bình luận ở khu vực bên kia cũng bắt đầu vỗ tay theo.
Mọi người đến đây để vui chơi mà thôi, nhận xét của ban giám khảo cũng không ảnh hưởng đến kết quả bình chọn, cũng chẳng ai có ý định dìm người này để nâng người khác lên.
Hơn nữa, màn trình diễn của Hứa Diệp tuy có phần kỳ quặc, nhưng về chất lượng thì rất tốt.
Lúc này, người dẫn chương trình bước lên sân khấu và nói: “Dưới đây, mời khán giả tại hiện trường bắt đầu bỏ phiếu cho màn trình diễn bùng nổ của Hứa Diệp!”
Sau khi kết thúc bỏ phiếu, người dẫn chương trình nhìn về phía ghế giám khảo.
Anh ta cố ý gây sự, hỏi: “Cô Nam Gia ơi, tôi nhớ cô là giáo viên hướng dẫn của Hứa Diệp trong tiết mục lần này, vậy vũ đạo mà Hứa Diệp trình diễn hôm nay, do cô biên đạo à?”
Từ Nam Gia cảm giác trên đầu xuất hiện một cái đèn báo động màu đỏ.
Nguy hiểm! Nguy hiểm! Nguy hiểm!
Mặc dù khán giả đều biết cô ấy đã giúp Hứa Diệp biên đạo, nhưng có rất nhiều bước trung gian mà bọn họ không thể nhìn thấy.
Chỉ có cô ấy và Hứa Diệp mới biết quá trình này.
Là một Vitality Girls tôi chỉ nhảy những điệu nhảy ngọt ngào, làm sao có thể biên đạo một bài nhảy có vấn đề như vậy được chứ?
Tôi không phải là Hứa Diệp.
Từ Nam Gia mặt không đỏ, tim không đập, nói: “Không phải vậy, ý tưởng cho bài nhảy này đều do Hứa Diệp nghĩ ra, tôi chỉ là giáo viên hướng dẫn, chỉ hỗ trợ anh ấy một chút thôi, chỉ một chút thôi.”
Người dẫn chương trình tỏ vẻ “Tôi còn lâu mới tin cô, cô em gái này thật nham hiểm”, nhưng anh ta cũng không tiếp tục chủ đề này.
Dù sao anh ta cũng không phải là Hứa Diệp, cần gì phải làm cho người ta khó xử chứ?
Lúc này, Lâm Ca ở bên cạnh cầm lấy micro và nói rằng anh ta có điều muốn nói.
Người dẫn chương trình cũng hỏi: “Thầy Lâm, xin mời anh.”
Lâm Ca lập tức nói: “Hứa Diệp à, tôi sẽ không bình luận về màn trình diễn của cậu, nhưng bây giờ tôi cuối cùng cũng hiểu tại sao cậu biết võ rồi, một người như cậu nếu không có chút võ công phòng thân thì không thể sống sót đến bây giờ được đâu.”
Nói xong Lâm Ca cười ha hả, người dẫn chương trình ũng không thể nhịn được bật cười theo.
Lâm Ca chỉ đùa thôi, anh ta vốn là người như vậy.
Nếu không, Trương Quang Vinh cũng không đích thân mời anh ta đến Những Ngôi Sao Ngày Mai.
Hứa Diệp không nói gì, chỉ lấy kính râm từ trong túi ra đeo lên mặt.
Nụ cười của Lâm Ca lập tức cứng đờ.
Người dẫn chương trình lại nhìn về phía Nghiêm Mật.
Nghiêm Mật khoát tay ra hiệu cô ấy không có gì để nói.
Bây giờ cô ấy vẫn chưa thoát khỏi bầu không khí vừa rồi, cười đến mức bụng vẫn còn đau.
Cũng chẳng trách được, ai bảo màn trình diễn của Hứa Diệp quá bùng nổ.