Quyển 1 - Chương 32: Thà Đừng Gặp Gỡ

Không thỏa hiệp

Phiên bản 6193 chữ

Vinh Thiển kinh ngạc nhìn chiếc nhẫn trên tay chằm chằm, từ nay về sau, có phải cô đã thật sự bị Lệ Cảnh Trình giam giữ trong lồng rồihay không?

Vinh An Thâm tiếp tục tiếp đón kháchkhứa, sau khi tiệc rượu kết thúc, những chiếc xe nối đuôi nhau rời khỏi khách sạn, Vinh An Thâm quay đầu lại nhìn đứa con gái của mình, rốtcuộc trong lòng ông có chút không nỡ: “Thiển Thiển, nếu con muốn vềnhà…”

“Ba, con không muốn.” Vinh Thiển không nói gìkhác, Cố Tân Trúc kéo kéo cánh tay Vinh An Thâm: “Về nhà thôi, ông cũnguống không ít rượu, sau này giao Thiển Thiển cho Lệ Cảnh Trình đi.”

Vinh An Thâm gật gật đầu.

Nhìn thấy bọn họ ngồi vào ghế sau xe rời đi, Lệ Cảnh Trình vẫy vẫy tay, cóngười chạy xe đến trước mặt anh, anh mở cửa xe ra, ý bảo Vinh Thiển lênxe.

Trở về nơi ở của Lệ Cảnh Trình, đây cũng là lầnđầu tiên Vinh Thiển đến đây, một ngôi biệt thự độc lập nguy nga lộnglẫy, so với Vinh gia thì rõ ràng là xa hoa hơn, cô đi vào trong cùnganh, cổng mái vòm nối liền với hành lang dài uốn khúc, toàn bộ nềntrên hành lang đều được lát đá cẩm thạch, ngôi biệt thự vừa rộng lớn lại vừa trống trải, giống như lâu đài cổ kính ở Châu Âu.

Vinh Thiển đi đến trước mặt Lệ Cảnh Trình, cô xòe tay ra: “Đồ của tôi đâu?”

Lệ Cảnh Trình nới lỏng cà vạt, giọng nói khàn khàn, cố làm ra vẻ nói: “Đồ gì cơ?”

“Cuộn băng.”

“À.” Lệ Cảnh Trình giữ chặt tay cô đi lên trên lầu, phòng ngủ chính lấyđen trắng làm màu sắc chủ đạo, đơn giản mà không mất đi phong cách caoquý, Lệ Cảnh Trình ngồi xuống mép giường, cởi bỏ cà vạt và áo khoác,dáng người cân đối được bao bọc bởi bộ âu phục phẳng phiu. Vinh Thiển có chút sợ hãi, mặc dù cô đã đáp ứng lời đề nghị của Lệ Cảnh Trình, nhưngcon đường phía trước phải đi như thế nào, cô thậm chí còn chưa kịp nghĩđến.

Lệ Cảnh Trình túm cánh tay cô, kéo cô về phíamình, anh tiện thể ôm lấy cô, Vinh Thiển muốn lui lại một chút, Lệ CảnhTrình dứt khoát xoay mặt cô qua. Vinh Thiển dùng tay đẩy vai Lệ CảnhTrình: “Lệ Cảnh Trình, buông ra!”

Anh hơi ngà ngàsay, hai tay lại ôm chặt cô không buông: “Vinh Thiển, từ nay về sau, tôi có thể danh chính ngôn thuận chạm vào em, em chính là của tôi.”

“Không phải, tôi và anh không có quan hệ gì.”

“Em còn dám nói như vậy?” Lệ Cảnh Trình nâng khóe miệng cười nhạt, anh áptrán mình lên trán cô: “Thời gian sau này em đều sẽ phải sống ở nhà củatôi, Vinh Thiển, trên đời này không có bữa ăn nào là miễn phí…”

“Nói cách khác, chúng ta như vậy chính là một loại giao dịch?”

“Có thể nói như thế.” Lệ Cảnh Trình khẽ cắn vành tai cô: “Nhưng tôi có ý với em, đây là sự thật.”

Vinh Thiển nhân cơ hội nghiêng người đi, hai tay chống trước ngực: “Lệ Cảnh Trình, anh đi ra ngoài đi.”

“Hử?” Lệ Cảnh Trình có chút lờ mờ, anh không có nghe sai chứ?

“Tôi không muốn ngủ chung một phòng với anh.”

“Đừng làm loạn…” Lệ Cảnh Trình nói xong, vừa muốn hôn cô.

Vinh Thiển cũng nổi nóng: “ Tôi không muốn anh chạm vào tôi, Lệ Cảnh Trình, nếu anh không đi ra ngoài, tôi trở về Vinh gia.”

“Phát điên cái gì chứ?” Lệ Cảnh Trình mang vẻ mặt buồn bực, không tình nguyện đứng lên: “Chẳng lẽ tôi đưa em về đây, còn phải xem em giống như Phậtmà thờ phụng? Vinh Thiển, có phải tôi đối với em vẫn còn chưa rõ rànghay không?”

“Cũng không phải là tôi xin anh dẫn tôivề mà.” Vinh Thiển ngọ nguậy ngồi dậy: “Lệ Cảnh Trình, nếu anh không đira ngoài, tôi đi.”

Cô nâng làn váy hướng ra cửa, Lệ Cảnh Trình bước vài bước ngăn cô lại: “Mỗi phòng ở đây tôi đều có chìa khóa, bỏ ý định này đi.”

Vinh Thiển tức giận, xoay người đi đến sô pha: “Tôi ngủ ở đây.”

Lệ Cảnh Trình cũng không thuận theo cô, đây là vấn đề nguyên tắc, trướckhi thỏa hiệp, anh đều đã suy tính kỹ càng. Anh đi theo qua, ôm ngang cô lên đi thẳng đến chiếc giường, mới đầu cô còn cố sức giãy giụa, mộtlúc sau không còn hơi sức nữa, nằm luôn ở đây. Ngủ trong căn phòng xalạ, lại nằm trong lồng ngực của một người đàn ông không thân thuộc, Vinh Thiển nghĩ đến bóng dáng của Hoắc Thiếu Huyền lúc rời đi, trong lòngđau đớn từng cơn, 15 năm, thời điểm chấm dứt lại chỉ có thể nói mấy câuqua loa, hời hợt là xem như đã kết thúc.

Lệ CảnhTrình ôm cô thật chặt, Vinh Thiển muốn trở mình cũng không được, cô lạiđang mệt mỏi, rất nhanh đã ở trong lòng anh, nặng nề chìm vào giấc ngủ.

Sáng sớm tỉnh lại, mở mắt ra đã nhìn thấy Lệ Cảnh Trình đứng ở trước giườnglau tóc, Vinh Thiển vẫn chưa tỉnh ngủ, cảm giác như đang nằm mơ, ánh mắt nhìn đến chỗ lồng ngực rắn chắc của người đàn ông, cô mơ mơ màng màngcọ nguậy thân mình dưới chăn: “Hoắc Thiếu Huyền, anh lại…”

Động tác trên tay Lệ Cảnh Trình dừng lại một chút, đem khăn mặt ném sang một bên, xoay người đánh một phát vào chân cô: “Dậy đi.”

Âm thanh từ lòng bàn tay phát ra thật vang, Vinh Thiển đau đến mức gần như nhảy dựng lên trên giường, cô kinh ngạc nhìn xung quanh, Lệ Cảnh Trìnhngồi ở mép giường: “Đi rửa mặt, gương mặt này của em còn có thể nhìnđược sao?”

Vinh Thiển lấy tay xoa xoa mặt: “Vậy anh đừng nhìn.”

Cô bước xuống giường, Lệ Cảnh Trình giữ chặt tay cô: “Đợi em rửa mặt xong, chúng ta trở về Vinh gia một chuyến.”

“Tôi không về.”

Lệ Cảnh Trình thuận thế ôm cô ngồi qua một bên, cong môi cười xấu xa: “Không muốn về nhà?”

“Đừng có ôm tôi.” Vinh Thiển hơi quá sức làm lông mi giả rớt xuống một nửa,khuôn mặt tựa như mâm ngũ quả đầy màu sắc, Lệ Cảnh Trình buông cô ra:“Ai muốn ôm em, tối hôm qua còn chưa có tắm rửa, thật không biết đã bẩnđến thế nào rồi.”

Vinh Thiển hậm hực: “Ngày hôm qua là vì quá mệt nên tôi mới không kịp tắm rửa.”

Lệ Cảnh Trình thấy cô còn đứng đó: “Có phải muốn tôi giúp em hay không?”

Vinh Thiển nhìn bộ lễ phục nhăn nhúm trên người: “Tôi phải mặc cái gì?”

Lệ Cảnh Trình đứng dậy, nắm tay cô đi vào phòng chứa đồ, Vinh Thiển nhìnđến căn phòng chứa đầy quần áo đã chuẩn bị sẵn cho cô, rộng lớn đến mứcdọa người. Giày, đồ lót, trang phục ngày thường và trang phục dạ hội…đều được phân ra, mỗi bộ đều có phụ kiện phối hợp với nhiều màu sắc khác nhau.

Lệ Cảnh Trình tùy ý lấy một bộ quần áo đưa cho cô, Vinh Thiển nhìn xuyên qua tấm gương to lớn trước mặt, từ bên trong phản chiếu ra hình ảnh của hai người, cô đứng đó thất thần, đến lúc này mới ý thức được rõ ràng một điều, cô rời khỏi Vinh gia, rời khỏi HoắcThiếu Huyền, từ nay về sau đều phải dựa vào người đàn ông đang đứng ởbên cạnh cô lúc này.

Bạn đang đọc Thà Đừng Gặp Gỡ của Thánh Yêu

Thông Tin Chương Truyện

  • Đăng bởi

    TruyenYY Pro

  • Phiên bản

  • Thời gian

    2y ago

  • Lượt đọc

    0

  • Đọc chương VIP load siêu nhanh trên ứng dụng dành riêng cho iOS và Android. Nhấn vào link sau để tải ngay nhé!