Vừa nói ông vừa ôm lấy Long Hạo Thần giao vào tay Cao Anh Kiệt. Ông có thể hiểu được tâm tình của Cao Anh Kiệt. Rất rõ ràng, người nổi bật nhất trong Kỵ Sĩ Thánh Điện này được chuyên môn phái đi theo Long Hạo Thần. Nến không bởi vì Long Hạo Thần, Kỵ Sĩ Thánh Điện không thể nào để mười kỵ sĩ Bí Ngân Cơ Tòa trở thành lĩnh đội Tân Săn Ma Đoàn. Lúc trước không hề có tiền lệ này.
Trong mắt nhiều người, đấy là bởi vì đợt thi lần này Kỵ Sĩ Thánh Điện xuất hiện nhiều nhân tài ưu tú. Chỉ có Thánh Nguyệt mới biết nguyên nhân nằm ở trên người con trai quang minh Long Hạo Thần.
Bởi vậy hiện tại ông trước giao Long Hạo Thần cho Cao Anh Kiệt, để gã xác nhận Long Hạo Thần an toàn mới là quan trọng nhất.
Quả nhiên, Cao Anh Kiệt ôm lấy Long Hạo Thần lập tức kiểm ra tình trạng thân thể, ngoại trừ suy yếu ra thì không có gì đáng ngại. Lúc này gã mới thở ra một hơi.
Mới nãy Long Hạo Thần và chúng bạn ở trên đầu tường đại chiến ma tộc, Cao Anh Kiệt đã ẩn trong góc tối, chỉ cần Long Hạo Thần không gặp phải nguy hiểm thì gã sẽ không dễ dàng ra tay. Tùy theo nhóm Long Hạo Thần trở về doanh trại, dĩ nhiên Cao Anh Kiệt cũng đi nghỉ ngơi. Lúc này trên chiến trường gặp lại hắn, làm sao Cao Anh Kiệt không kinh ngạc? Vừa rồi còn xuất hiện ma thần! Nhưng nói như thế nào thì Long Hạo Thần đã không có gì đáng ngại, cũng khiến gã yên tâm nhiều. Về việc vì sao hắn ra chiến trường, chờ trở lại điều tra cũng không muộn.
Thánh Nguyệt đem Long Hạo Thần đưa cho Cao Anh Kiệt xong, sắc mặt biến trầm trọng. So sánh với tình huống của Long Hạo Thần, Thánh Linh Tâm có thể hình dung bằng từ hỏng bét.
Mặt Thánh Linh Tâm trắng như tuyết, nhưng quái dị là vẻ mặt lại hiện nụ cười thuần khiết như trẻ thơ. Chỉ nhìn đến điểm này, Thánh Nguyệt liền biết cháu trai đã làm gì. Lại thêm trước đó thấy thi thể của thân vệ ma thần, Thánh Nguyệt trong lòng từng đợt đau nhói. Nhưng mặc kệ thế nào, ít nhất cháu trai còn sống, bị ba vị ma thần ngăn cản, coi như là may mắn của họ.
Tam đại ma thần xuất hiện, vốn tưởng sẽ một kích hủy diệt Quang Diệu Thiên Sứ kỵ sĩ đoàn, cho dù có viện quân đến cũng muộn màng. Ba ngàn Quang Diệu Thiên Sứ kỵ sĩ đoàn một khi chính diện đụng độ ba trăm thân vệ và tam đại ma thần, trận hình lập tức tan rã, nhất định xuất hiện thương vong cực lớn. Lúc này đại quân ma tộc đánh lén, không nói cũng hiểu kết quả.
Nhưng quyết đoán chính xác của Thánh Linh Tâm đã cứu Quang Diệu Thiên Sứ kỵ sĩ đoàn thoát khỏi vận mệnh chết chắc. Một người đương nhiên không thể phòng ngự, phá hủy kế hoạch của tam đại ma thần. Nếu y không ngăn được tam đại ma thần, cho viện quân tranh thủ thời gian, kết quả sẽ không biến đổi. Vậy mà Thánh Linh Tâm dựa vào tu vi đỉnh cấp bảy của mình đã làm được rồi.
Sở dĩ tam đại ma thần đuổi theo y là bởi vì một kích kia của Thánh Linh Tâm có thể sánh bằng cường giả đỉnh cấp tám. Nếu có thể giết chết một cường giả như vậy, tác dụng không thua gì hủy diệt Quang Diệu Thiên Sứ kỵ sĩ đoàn. Cuối cùng, dưới sự trợ giúp của Long Hạo Thần và Hạo Nguyệt, Thánh Linh Tâm thành công hoàn thành mục tiêu. Nhưng chính y cũng lâm vào hôn mê sâu.
Lúc này Quang Diệu Thiên Sứ kỵ sĩ đoàn thu binh xong, dưới mệnh lệnh của Thánh Nguyệt từ từ lùi ra sau trở về Khu Ma quan. Đại quân ma tộc công thành đại chiến đến đây tạm dứt một thời gian.
Khi Long Hạo Thần từ hôn mê dần tỉnh lại, cảm thấy toàn thân bủn rủn, nội linh lực trì trệ rất khó vận dụng.
"Hạo Thần, cậu thấy thế nào?" Thanh âm trầm thấp của Cao Anh Kiệt vang lên.
Long Hạo Thần dần tập trung thị lực. "Tôi, tôi không có việc gì. Lĩnh đội, tôi đang ở đâu? Tổng trưởng đại nhân đâu?"
Long Hạo Thần gượng ngồi dậy, lập tức hỏi điều muốn biết.
Đây là một căn phòng rộng, bên ngoài sắc trời như cũ tối đen. Trong phòng bố trí rất đơn giản, bây giờ có không ít người, trong đó bao gồm Cao Anh Kiệt và các lĩnh đội Tân Săn Ma Đoàn. Thánh Linh Tâm nằm trên chiếc giường khác cạnh hắn. Thánh Nguyệt, Lam Nghiên Vũ và bảy, tám tướng lĩnh cao cấp của Khu Ma đứng tại đó.
"Ông cố?" Nhìn thấy Thánh Nguyệt, Long Hạo Thần bật thốt. Hắn kêu tiếng này khiến mọi người kinh ngạc, đặc biệt là Lam Nghiên Vũ, bà không thể tin được nhìn Long Hạo Thần. Nguồn: http://truyenfull.vn
Thánh Nguyệt hướng Long Hạo Thần gật đầu, sắc mặt ông cực kỳ lạnh lẽo.
"Không có việc gì thì tốt. Được rồi, hiện tại Hạo Thần đã tỉnh. Nghiên Vũ, con nói đi, đây rốt cuộc là chuyện gì? Vì sao Long Hạo Thần cùng Linh Tâm xuất hiện trên chiến trường."
Hiển nhiên Lam Nghiên Vũ rất sợ Thánh Nguyệt, sắc mặt càng thêm tái nhợt. Nhìn chồng hôn mê nằm trên giường khuôn mặt lại mang nụ cười quỷ dị, thân thể bà kịch liệt run rẩy, nói không ra một câu.
"Ông cố. Là con muốn cùng chú ra chiến trường." Ngay lúc đó, Long Hạo Thần đột nhiên mở miệng.
Thánh Nguyệt ngẩn ngơ, đám Cao Anh Kiệt cũng ngây ngẩn.
Thánh Nguyệt nghi hoặc nói.
"Cậu muốn cùng nó ra chiến trường? Ta mới hỏi rồi, khi đó cậu mới rút lui khỏi công phòng chiến trên đầu tường không lâu, quay lại doanh trại thì bị Linh Tâm kêu đi. Cậu có cái gì mà muốn cùng nó ra trận? Chẳng lẽ nó không biết cậu là thành viên Tân Săn Ma Đoàn, trực tiếp tiến nhập bình nguyên chiến trường cùng ma tộc là nguy hiểm cỡ nào?"
Long Hạo Thần thản nhiên đối diện mọi người, trong mắt chẳng hề che giấu sự tôn kính.
"Bởi vì chú Thánh biết thân phận của con. Chú ấy có quen phụ thân con, cho nên hết sức quan tâm tình huống của con. Lúc kết thúc chiến đấu, cố ý kêu con lên thành. Một là vì khích lệ con, hai là cũng muốn con đi theo chú học tập cách chỉ huy đại quân."
Nghe Long Hạo Thần nói, Lam Nghiên Vũ vẻ mặt lộ ra kinh ngạc. Không ai so với bà càng rõ ràng mục đích Thánh Linh Tâm kêu Long Hạo Thần lên đầu tường. Nhưng bây giờ hắn lại nói lời này, hơn nữa nhìn sắc mặt hắn không lộ ra vẻ cố ý, dường như nói đều là lời thật.
Thánh Nguyệt sắc mặt trầm xuống.
"Hạo Thần, tuy Linh Tâm là cháu ta, nhưng nó nếu có sai, cho dù đã chết trận sa trường cũng phải bị truy cứu. Cậu không cần vì nó che giấu cái gì. Đừng nói là nó, ngay cả ta đều không biết cha cậu là ai. Lý do của cậu không dùng được."
Long Hạo Thần lắc đầu nói.
"Ông cố, con nói thật. Bởi vì con dùng một kỹ năng phụ thân tự sáng chế, vừa lúc chú Thánh cũng biết kỹ năng này, còn từng theo phụ thân học tập. Cho nên mới nhận ra con, chiếu cố con."
Long Hạo Thần vừa nói ra, lại lần nữa chấn kinh mọi người trong phòng. Thân phận Thánh Linh Tâm là gì? Cháu trai duy nhất của Hiệp Giả cấp chín Thánh Nguyệt. Lấy thân phận, địa vị, tu vi của y, lại cần cùng phụ thân Long Hạo Thần học kỹ năng? Hơn nữa còn là kỹ năng tự sáng chế. Phụ thân của Long Hạo Thần là ai?
Trong mắt Thánh Nguyệt lộ ra tò mò.
"Cha cậu rốt cuộc là ai?"
Long Hạo Thần hít sâu, cúi đầu nhìn Thánh Linh Tâm như cũ chìm trong hôn mê, mới nói.
"Con chỉ có thể nói cho một mình ông."
Thánh Nguyệt gật đầu, tay phải nâng lên, một luồng sáng bao trùm ông và Long Hạo Thần. Chốc lát sau, vẻ mặt Thánh Nguyệt biến thành vô cùng kỳ quái, thậm chí còn nuốt nước miếng, trong mắt tràn đầy kinh hãi.
"Khó trách, khó trách….được, ta tin cậu, nói tiếp đi. Cậu vì sao cùng nó bước lên chiến trường?"
Long Hạo Thần nói.
"Con đi theo chú Thánh xem tình hình chiến đấu trên đầu tường, chú cũng nói cho con biết về phụ thân, hơn nữa cổ vũ con mấy câu liền kêu con trở về nghỉ ngơi. Con vừa xuống thành thì thấy chú Thánh cũng xuống, chuẩn bị dẫn Quang Diệu Thiên Sứ kỵ sĩ đoàn xuất thành chiến đấu. Cho nên con chạy tới, muốn cùng chú ấy kề vai chiến đấu. Vốn chú Thánh không đồng ý, nhưng đại quân tên đã trên dây không thể chậm trễ thời gian. Cho nên mới dặn dò con phải theo sát chú ấy, sau đó luôn ở cạnh bảo vệ con."
"Hồ đồ!" Cao Anh Kiệt nhịn không được gầm lên. "Tôi đã dạy các người như thế nào? Phục tùng mệnh lệnh của chỉ huy là bản tính của quân nhân, nơi này là chiến trường. Cậu có biết mình làm vậy sẽ nguy hiểm cỡ nào không? Cậu không quen thuộc cách chiến đấu của Quang Diệu Thiên Sứ kỵ sĩ đoàn, sao có thể lỗ mãng theo ra ngoài. Mặc kệ cậu xuất hiện nguy hiểm hay ảnh hưởng trận chiến đều là tội không thể tha."
Cao Anh Kiệt tức đến toàn thân run rẩy, nếu không phải trước mặt nhiều người, gã rất muốn răn dạy Long Hạo Thần.
Long Hạo Thần cúi đầu, nói.
"Xin lỗi, lĩnh đầu, tôi sai rồi."
Cao Anh Kiệt lạnh lùng nhìn hắn.
"Đưa lệnh bài công huân ra đây, tôi phải trừ tất cả công huân của cậu."
Long Hạo Thần gật đầu. Đầu tiên là cởi ra Thánh Linh giáp trên người. Đang lúc hắn cởi áo giáp thì *bộp* một tiếng, một quyển sách từ ngực hắn rơi ra.
"A?" Long Hạo Thần ngẩn người, lấy sách lên.
Đó là một quyển sách thoạt nhìn rất bình thường, nhưng mặt trên có bốn chữ lớn mạ vàng, Di Hoa Tiếp Mộc.
Đây là cái gì? Long Hạo Thần khẳng định đây không phải đồ của mình.
Nhìn thấy quyển sách này, Thánh Nguyệt và Lam Nghiên Vũ đều ngẩn ra. Vốn trong lòng Lam Nghiên Vũ không hiểu vì sao Long Hạo Thần che chở Thánh Linh Tâm như thế, nhưng khi bà thấy quyển sách này, ngay cả bà chính mắt nhìn thấy sự việc cũng bất giác tin lời Long Hạo Thần.
Thánh Nguyệt vẻ mặt nghi hoặc.
"Quyển sách này là Thánh Linh Tâm cho cậu?"
Long Hạo Thần gãi đầu nói.
"Con không biết! Có thể là khi hôn mê chú Thánh đã nhét cho con."
Thánh Nguyệt thở ra một hơi.
"Mãi đến bây giờ ta mới hoàn toàn tin những lời cậu nói. Thằng nhóc này, quá bướng bỉnh, sao có thể đi theo đại quân đến chiến trường? Cậu có biết nếu gặp chuyện gì, chỉ sợ mấy lão già trong Kỵ Sĩ Thánh Điện sẽ chạy tới trước mặt ta tính sổ?"
Ông nói ra câu này, Lam Nghiên Vũ sắc mặt biến đổi, mấy quân nhân khác cũng kinh ngạc. Thanh niên này rốt cuộc có lai lịch gì? Cho dù hắn là con cháu của cường giả cấp chín cũng chưa chắc có thể khiến Hiệp Giả Thánh Nguyệt lo lắng tới mức đó?
……………………………
Về Long Hạo Thần nói dối, công nhận rất bản lĩnh nam nhi. Nhưng vẫn muốn nói, đứa trẻ ngoan thì không nên nói dối, còn nói dối không chột dạ chớp mắt như vậy.