Chương 92: Thần Ấn Vương Tọa

Phiên bản 27371 chữ

Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY - http://truyenfull.vn

"Kẻ địch tới?"

Nghe Long Hạo Thần ra lệnh, Săn Ma Đoàn số bốn cấp sĩ mọi người có chút nghi hoặc. Sáu người Săn Ma Đoàn số hai mươi mốt cấp hiệu thì theo lệnh Long Hạo Thần chuẩn bị sẵn sàng.

Long Hạo Thần, Vương Nguyên Nguyên và Tư Mã Tiên đằng trước, Lâm Hâm, Trần Anh Nhi ở giữa, Hàn Vũ chặn hậu. Thải Nhi thì ẩn vào hắc ám.

"Làm theo lệnh Long Hạo Thần." Lý Hinh rút ra một thanh kiếm thương đội phát cho. Mỗi người tạp vụ đều được phát một thanh tinh cương kiếm bình thường.

Đúng lúc này, đột nhiên phía đầu thương đội, một luồng sáng trắng phóng lên cao, nháy mắt bùng nổ, hóa thành ánh sáng khổng lồ khuếch tán trên không trung.

Ánh sáng trắng xuất hiện làm cả thương đội khẩn trương, tất cả người đánh xe lập tức đánh xe ngựa vào vị trí khác nhau.

Hiển nhiên các đánh xe đều có trải qua huấn luyện đặc biệt, từng chiếc hành động, chốc lát sau, hơn hai trăm chiếc xe ngứa bố trì thành hình tròn to lớn.

Đội hộ vệ khoảng năm trăm người mặc giáp xuất hiện quanh đội xe. Khiến người ngạc nhiên là giáp của họ tản ra ánh sáng ma pháp, ít nhất là trang bị cấp ma pháp.

Không cần nghi ngờ, lời của Long Hạo Thần đã được chứng minh. Tạp vụ bọn họ tránh trong xe trận.

Mặt đất nhẹ chấn động, thanh âm không ngừng biến lớn, chẳng mấy chốc hóa thành tiếng gầm điếc tai. Trời rất tối, cho dù mắt nhìn phía xa cũng chỉ nhờ vào chút ánh trăng thấy đường chân trời xuất hiện một mảnh tối đen, đang bay tới gần họ.

Nguyệt Dạ đứng trên mui xe, ánh mắt băng lãnh. Váy trắng của cô bắt mắt trong xe trận.

Nhấc tay lên, đoàn sáng trắng lại phóng lên cao. Lần này ánh sáng trắng bùng nổ trên không trung xong, hóa thành vầng trăng khuyết màu trắng.

Nhưng bóng đen phương xa dường như không nhìn thấy ký hiệu thương đoàn Nguyệt Dạ, thế xung phong không chút giảm bớt.

"Ma tộc, là ma tộc!" Vương Nguyên Nguyên khẽ quát.

Long Hạo Thần nhìn cô một cái, trầm giọng nói.

"Mọi người đừng hành động thiếu suy nghĩ. Trừ khi bị dồn vào đường cùng, nếu không đừng ai ra tay."

Lúc này, đại quân ma tộc phương xa càng lúc càng gần. Đám hộ vệ bên thương đội sắc mặt biến đổi. Chỉ dùng mắt phán đoán đã thấy số lượng đại quân ma tộc không dưới một vạn. Đằng trước, là khoảng năm ngàn Song Đao Ma, dưới sự dẫn dắt của mười con Bích Lục Song Đao Ma chạy như điên tới trước. Sau nó là Địa Miễn tộc Ẩn Hình Giả. Không cần nói, chúng có lực uy hiếp rất lớn với đội xe. Một khi để bọn nó từ mặt đất chui lên xe trận phát động công kích, tổn thất có thể nghĩ.

Đáng sợ là, trừ hai chủng tộc này ra, đằng sau lờ mờ còn có số lớn ma tộc khác. Thậm chí có hàng trăm không quân. Bởi trời quá tối nên không thể thấy rõ.

Đại quân ma tộc không ý định dây dưa, trực tiếp đụng, trực tiếp xung phong liều chết tại đây. Sát khí đậm đặc hỗn hợp mùi tanh ập đến.

Long Hạo Thần luôn quan sát thiếu nữ váy trắng đứng trên mui xe. Mắt thấy đại quân ma tộc ngày càng gần, trong tay thiếu nữ váy trắng đột nhiên xuất hiện đôi lá cờ. Lá cờ một trắng một đỏ, ở trong tay cô tung bay.

Vốn năm trăm hộ vệ lao ra dưới lá cờ chỉ huy lại quay về trong xe trận. Ngay sau đó, Long Hạo Thần nghe một chuỗi tiếng leng keng. Mỗi một đánh xe đều bận rộn.

Xe ngựa nghiêng hướng ngoài, lật mở cửa gỗ, từng đoàn mũi tên âm lãnh hàn quang bắn ra. Mười ba người đám Long Hạo Thần rất nhạy bén, mỗi người con ngươi co rút. Bởi vì họ phát hiện, trên mũi tên tỏa ra nhàn nhạt hơi thở ma pháp, không ngờ là tên ma pháp.

Nên biết cho dù là mũi tên thêm vào ma pháp bình thường giá trị cũng phải hai mai kim tệ. Hơn nữa thứ này là vật phẩm tiêu hao một lần. Nhiều xe ngựa như vậy, sợ rằng một đợt công kích tiêu hao hơn vạn kim tệ. Thật là ra tay quá lớn!

Nguyệt Dạ tĩnh lặng đứng trên xe ngựa, khuôn mặt dung hợp giữa thánh khiết và yêu dị đã tràn ngập sát khí. Đôi mắt tím lấp lóe ánh sáng lạnh. Cờ trắng hạ, giơ cao cờ đỏ qua đỉnh đầu, chằm chằm nhìn đại quân ma tộc ngày càng gần.

Nguyệt Dạ có thể trở thành đại thương nhân du ly, đương nhiên có cách tự bảo vệ mình. Không thể thuê cường giả cấp sáu trở lên là mặt yếu thế của họ, nhưng có thể nhờ phương thức khác giải quyết. Vị dụ như, trang bị.

*Xoẹt!*

Cờ đỏ trong tay Nguyệt Dạ từ giơ cao biến thành chỉ hướng trước, trong chớp mắt, tình cảnh rung động xuất hiện.

Cùng với một chuỗi va chạm và mũi tên vù vù bay. Mấy ngàn tia chớp phóng ra, ánh sáng màu sắc không giống nhau. Mỗi chiếc xe ngựa phóng ra mũi tên đều là mười một cây, mười nhỏ một lớn. Khoảnh khắc chúng xuất hiện, Long Hạo Thần lập tức cảm giác ra, đây không chỉ là tên ma pháp, ngay cả nõ bắn đều kèm ma pháp. Hơn nữa những tên ma pháp này không phải loại vật tiêu hao chỉ dùng một lần. Chúng nó tản ra dao động ma pháp rất mạnh, đủ sánh bằng ma pháp công kích hai, ba cấp! Đặc biệt là cây lớn, chiều dài hơn một mét, thô cỡ tay con nít. Khoảnh khắc bắn ra, thậm chí có thể thấy vầng sáng ma văn quay quanh.

Nếu từ trên trời nhìn xuống, xe trận thương đoàn Nguyệt Dạ cho người ta cảm giác như tổ ong bị đâm. Quân tiên phong đại quân ma tộc cách năm trăm mét, nhưng rất nhiều tên ma pháp đã bắn ra.

Tình cảnh cực kỳ đồ sộ. Quân tiên phong đại quân ma tộc, cứ như vậy bị đâm thủng.

Mặc kệ là Song Đao Ma bình thường hay Bích Lục Song Đao Ma, dưới trận mưa tiễn dày đặc đều yếu ớt như bùn đất, tay chân cụt, máu thịt tung tóe. Đây là gió lốc từ sắt thép và ma pháp tổ hợp, là cấm chú khủng bố từ kim tiền đúc ra. Cho dù là cường giả cấp bảy, đối mặt rất nhiều tên ma pháp cũng chỉ có thể nuốt hận mà chết.

Xe trận do toàn bộ xe ngựa làm thành dưới sự thúc đẩy của đánh xe bắt đầu di động. Chỉ cần xe ngựa chuyển tới chính diện, lập tức mười một tên ma pháp bắn ra.

Tình cảnh như vậy thật sự quá đồ sộ. Tuy đám Long Hạo Thần có thể chuyển động theo mấy chiếc xe ngựa mình thủ hộ, nhưng mỗi người đều cảm giác toàn thân lãnh lẽo.

Hơn vạn đại quân ma tộc, sau khi xe trận chuyển một vòng, không còn lại một con Song Đao Ma sống sót. Phía sau Địa Miễn tộc Ẩn Hình Giả chợt thấy có biến, vội vàng chui xuống đất may mắn thoát khỏi. Nhưng ma tộc trên không trung và phía sau ma tộc không theo kịp, cùng gặp phải đả kích mãnh liệt. Tình cảnh máu thịt tung tóe không chút giảm bớt. Mùi máu tanh đậm đặc theo gió đêm thổi đến, khiến người ngửi buồn nôn.

Chỉ duy nhất một chiếc xe không di động, chính là chiếc Nguyệt Dạ đứng. Lá cờ trong tay cô không ngừng huy vũ, đối diện phương xa ma tộc không ngừng bị xé nát, cô không mảy may biến sắc mặt. Không biết khi nào thì cô đã mang lên ma đồng, đôi mắt lại trở về màu đen. Nhưng trong buổi tối như vậy, có ai để ý chi tiết nhỏ này?

Lá cờ rũ xuống, xe trận ngừng xoay tròn. Long Hạo Thần cẩn thận quan sát, phát hiện tên ma pháp trong xe không phải vô hạn. Mỗi xe hàng chỉ có năng lực chuyển chừng hai vòng. Nhưng mấy trăm chiếc xe ngựa thật là mấy trăm vũ khí ma pháp cường đại. Dù chỉ có hai vòng, nhưng mũi tên tràn ngập lực lượng cũng đủ khiến đại quân ma tộc thành thịt nát.

Ngay lúc này, Nguyệt Dạ đứng trên mũi xe nâng lên tay phải. Một quyển trục trắng mở ra giữa không trung. Bỗng chốc luồng sáng trắng phóng lên cao, lại lần nữa chiếu rọi toàn bộ xe trận. Ngay sau đó, ánh sáng khuếch tán, bao phủ toàn bộ đội xe. Ánh sáng rơi xuống đất, khoảnh khắc đất dưới chân mọi người đều biến thành màu trắng.

Lá cờ đỏ trong tay Nguyệt Dạ chĩa hướng mặt đất, Long Hạo Thần nghe đánh xe bên người hô.

"Dùng vũ khí của các ngươi đâm xuống đất, giết chết Địa Miễn tộc Ẩn Hình Giả trong lòng đất!"

Long Hạo Thần đã sớm cảm giác ra có Địa Miễn tộc Ẩn Hình Giả tiếp cận. Thiếu nữ váy trắng phụ trách chỉ huy thong dong ứng phó. Quyển trục tuy là màu trắng nhưng không phải quang thuộc tính. Phạm vi phòng ngự và lực phòng ngự cực kỳ kinh khủng. Mặc kệ dưới đất Địa Miễn tộc Ẩn Hình Giả giãy dụa thế nào đều không thể ngăn cản ánh sáng trắng. Khi đám Long Hạo Thần đâm trường kiếm xuống đất, không chịu chút lực cản.

Cơ hội như thế đương nhiên hai Săn Ma Đoàn sẽ không bỏ qua. Bọn họ trực giác mạnh hơn người thường, tìm đúng vị trí Địa Miễn tộc Ẩn Hình Giả , không ngừng đâm, nội linh lực phủ tinh cương kiếm khiến lực phá hoại tăng cấp mười. Địa Miễn tộc Ẩn Hình Giả bên bọn họ đều bị quét sạch.

Phía xa đại quân ma tộc còn dư không tới một phần ba. Ma tộc bay trên trời còn lại không đến một nửa. Bọn chúng tạm dừng xung phong, chần chờ. Thực hiển nhiên, chúng không nghĩ đến thương đoàn Nguyệt Dạ phản kích dữ dội như vậy.

Ma tộc cũng có sự sống. Mắt thấy tộc nhân chết thảm như vậy, chúng có chút nhát gan. Nhưng số ma tộc còn sống sót không hề rút lui, mà là dừng ở ngoài ngàn mét, nơi tên ma pháp không cách nào công kích đến.

Nguyệt Dạ đứng trên xe hơi nhíu mày. Dù sao thương đội của cô không phải quân đội. Uy lực mấy trăm chiếc xe ngựa đã phát huy gần hết, không còn lại bao nhiêu tên ma pháp. Nếu ma tộc kiên trì tấn công, chỉ sợ thương đội sẽ có tổn thất. Không chỉ tổn thất kim tiền mà cả mạng người.

Một bóng dáng đỏ rực lặng lẽ nhảy lên mui xe, đi tới bên cạnh Nguyệt Dạ.

"Nguyệt tỷ, có chuyện gì? Đám xấu xa đó còn chưa rút đi?"

Lãnh Tiêu và Nguyệt Dạ giống nhau, cũng mang lên ma đồng thay đổi màu mắt.

Nguyệt Dạ trầm giọng nói.

"Ta có cảm giác không tốt, lần này chỉ sợ chúng ta có phiền phức lớn. Lúc trước dù bộ tộc nào có gan đối phó chúng ta cũng sẽ trao đổi trước đã, đôi khi cho chút đồ tốt thì sẽ bỏ qua. Nhưng hôm nay họ trực tiếp phát động công kích, điều động quân đội vạn người. Trong hành tỉnh Nạp Lý Khắc này chỉ tam đại bộ tộc làm được. Nếu họ đã phái đại quân đối phó chúng ta, vậy chắc là sự việc đã quyết định. Chúng ta có thể xử xong đợt này, chỉ sợ không chắn nổi đợt sau."

Lãnh Tiêu có chút sốt ruột nói.

"Vậy chúng ta phải làm sao đây? Đám xấu xa này, vi phạm mệnh lệnh cưỡng bức công kích. Chờ ta trở lại sẽ không tha cho họ!"

Nguyệt Dạ không để ý Lãnh Tiêu phẫn nộ, trầm giọng nói.

"Hiện tại chúng ta chỉ còn cách chủ động xuất chiêu trước khi tam đại bộ tộc có phản ứng. Giải quyết kẻ địch trước mặt, nhặt tên ma pháp trang bị lại sau đó lui về liên minh thánh điện. Giải quyết xong vấn đề tam đại bộ tộc rồi lại xuất phát."

Tính cách cô quyết đoán, ngoài miệng nói xong, trong tay lá cờ đã động. Xe trận dưới sự chỉ huy của lá cờ mau chóng làm ra phản ứng. Biến thành trận hình vuông chậm rãi xông hướng ma tộc.

Đối với thương đoàn Nguyệt Dạ chủ động ra tay, Long Hạo Thần cảm thấy kỳ quái. Chỉ huy thương đội muốn làm cái gì? Nhưng sau đó, sắc mặt của hắn và Thải Nhi cùng biến đổi. Hai người nhìn nhau, thấy trong mắt đối phương nỗi sợ.

"Mọi người thay đổi trang bị, chúng ta chuẩn bị phá vòng vây!" Long Hạo Thần khẽ quát, ném đi trọng kiếm. Ánh sáng trắng lấp lánh, dưới ánh mắt kinh ngạc của đánh xe cởi ra áo bông, bắt đầu mặc vào Thánh Linh giáp.

Điển Yên giận dữ.

"Long Hạo Thần, cậu làm cái gì? Như vậy sẽ bại lộ chúng ta!"

Long Hạo Thần lạnh lùng liếc gã.

"Nếu anh muốn chết ở đây thì cứ tiếp tục lo lắng ánh mắt người khác." Nói xong hắn hướng đồng bạn vung tay.

Đối với mệnh lệnh của Long Hạo Thần, đội viên Săn Ma Đoàn số hai mươi mốt cấp hiệu đương nhiên không chút phản kháng. Mỗi người mau chóng thay đổi trang bị, đồng thời giữ trận hình chiến đấu.

Lý Hinh nhìn Điển Yên, có chút do dự. Dù sao cô không phải lãnh đạo chân chính của Săn Ma Đoàn số bốn cấp sĩ, ánh mắt nhìn hướng Lục Hi.

Lúc này Lục Hi vô cùng rối rắm, lập tức hét.

"Còn chờ cái gì? Không nghe thấy mệnh lệnh của Long đoàn trưởng sao? Mau thay đồ!"

Hiện tại đội xe đã tiến lên vài trăm mét, vào mảnh đất tràn đầy thi thể ma tộc. Lá cờ chỉ huy, đánh xe nhặt lên tên ma pháp dưới đất, đơn giản lau xong bỏ lại xe ngựa, đó là sức chiến đấu của họ.

Khiến Nguyệt Dạ giật mình là đại quân ma tộc sóng sót thấy đội xe đi tới, lại giữ nguyên cự ly chậm rãi lùi về, không có ý định nghênh đón công kích.

Giây lát sau, sắc mặt Nguyệt Dạ biến đổi.

"Đây là cạm bẫy."

Mười tiếng gào thê lương xé rách màn đêm. Tiếng kêu sắc nhọn từ hai bên và đằng sau, cùng với tiếng nổ đinh tai nhức óc. Ít nhất có ba vạn đại quân từ ba phương hướng điên cuồng xung phong đội xe.

Lãnh Tiêu ngây ngốc đứng bên cạnh Nguyệt Dạ, nhìn Nguyệt Dạ mặt không chút máu.

"Bọn họ, bọn họ lại điều động nhiều quân đội như vậy. Bọn họ muốn…"

"Giết, người, diệt, khẩu." Bốn chữ từ kẽ răng Nguyệt Dạ thốt ra.

Cô biết tam đại bộ tộc Nạp Lý Khắc hành tỉnh xuất động quân đội nhiều vậy là không cho họ con đường sống. Thậm chí một người đều không thể sống sót. Trừ ba hướng bao vây, chính diện một vạn đại quân chậm rãi xuất hiện trước mặt. Bọn chúng không vội vàng phát động, lạnh lùng nhìn thương đoàn Nguyệt Dạ bị bao vây bốn phía.

Thương đội hơn hai ngàn người đối diện đại quân ma tộc hơn bốn vạn, có thể tưởng tượng ra kết quả.

Có thể giữ toàn thây đã là may mắn.

Lãnh Tiêu trong giây phút này ngược lại tỉnh táo.

"Nguyệt tỷ, ta hướng họ biểu minh thân phận đi. Ta không tin họ dám ra tay với ta."

Nguyệt Dạ cười khổ một tiếng, lắc đầu.

"Vô dụng. Mấy bộ tộc cấp thấp tính tình ra sao ta hiểu rõ hơn ngươi nhiều. Không ai sẽ tin lời ngươi, thậm chí không cho chúng ta cơ hội nói. Dù tin tưởng thì sao? Có ngày bại lộ sự việc, tất cả đều chết. Làm sao cũng chết, họ chỉ cần giết sạch chúng ta, ít nhất sẽ hủy diệt chứng cớ. Xem ra họ đã mưu đồ lâu rồi, ngay cả chúng ta vận chuyển cái gì cũng rõ ràng."

Lá cờ không ngừng, ngược lại trong lúc nói chuyện mau chóng huy vũ. Đội xe ngừng lại, tập kết thành xe trận, cố gắng nhặt lên tên ma pháp trên mặt đất nhét vào. Nhưng thực rõ ràng, sức chiến đấu của đội xe không thể so sánh với lúc đầu.

Vì thương đội mấy ngàn người này, ma tộc lại xuất động đại quân năm vạn, có thể thấy coi trọng cỡ nào. Mặc dù tổn thất không nhỏ, nhưng bây giờ thế cục đã định, thương đoàn Nguyệt Dạ chắp cánh cũng khó bay thoát.

Điển Yên đứng cạnh Lục Hi, hiện giờ tâm tình rất không tốt. Không chỉ vì Long Hạo Thần biết trước kẻ địch, còn là vì tuyệt cảnh trước mắt. Kiến nghị của gã khiến mọi người chọn thương nhân du ly, cục diện trước mắt chứng minh đề nghị của gã là sai lầm.

Lục Hi vỗ vai Điển Yên nói.

"Việc này không thể trách cậu." Nói xong gã đi đến bên người Long Hạo Thần, tha thiết nói. "Long đoàn trưởng, chúng ta nên làm sao đây? Tất cả do cậu chỉ huy."

Long Hạo Thần phất tay nói.

"Đợi hỗn chiến bắt đầu, chúng ta từ chính diện phá vây. Xin Lục đoàn trưởng chú ý trị liệu đoàn thể. Đoàn chúng tôi xông đằng trước, các người đi theo. Nhớ kỹ, không được cướp ngựa. Trên lưng ngựa mục tiêu quá rõ ràng. Đây có thể là trận đánh lâu dài, mọi người cố gắng tiết kiệm linh lực."

"Tốt." Lục Hi đáp một tiếng rõ to, cùng đồng bạn hoàn thành tổ hợp trận hình.

Sắc mặt Long Hạo Thần không tốt xem. Vừa mới tiến nhập ma tộc không lâu đã gặp việc như vậy, khiến kế hoạch ban đầu hoàn toàn biến đổi. Con đường phía sau còn rất dài, đừng nói hoàn thành nhiệm vụ, trước mắt giữ mạng mới là trọng yếu.

Thấy Lục Hi quay về cùng đồng đội lập trận hình, Long Hạo Thần liếc Lý Hinh, nhỏ giọng nói với đồng bạn.

"Không đến bất đắc dĩ đừng ăn Bạo Linh Đan. Cố gắng thu nhỏ trận hình. Anh Nhi, chút nữa không chừng phải dựa vào cô."

Nói xong Long Hạo Thần đi tới cạnh Trần Anh Nhi, thì thầm vài câu vào tai cô.

Trần Anh Nhi liên tục gật đầu.

"Không thành vấn đề." Nói xong tay cô nhẹ điểm không trung, ánh sáng chợt lóe, heo nhỏ Mạch Đâu đã rơi vào lòng ngực cô.

"Chuẩn bị chiến đấu!" Long Hạo Thần khẽ quát.

Hàn Vũ như cũ đoạn hậu, thực rõ ràng Long Hạo Thần không định giao sau lưng cho Săn Ma Đoàn số bốn cấp sĩ. Trong đoàn đội đó, người hắn có thể tín nhiệm chỉ một mình Lý Hinh.

Trên mui xe xa hoa, Nguyệt Dạ vung vẫy một lúc sau đã hoàn thành xe trận. Lúc này sắc mặt cô đã bình tĩnh, giao hai lá cờ cho Lãnh Tiêu.

"Lãnh Tiêu, ta biết ngươi có thể trốn thoát. Nếu không thể chống đỡ nữa thì hãy trốn đi, giao nhẫn cho bệ hạ. Xin bệ hạ vì chúng ta lấy lại công bằng." Nói xong cô lấy xuống nhẫn hồng ngọc trên tay đặt vào tay Lãnh Tiêu.

Lãnh Tiêu nhìn nhẫn trong tay, đột nhiên nâng lên tay phải, lấy đi thứ che mắt, lại kéo tay Nguyệt Dạ, trả lại nhẫn vào tay cô.

"Nguyệt tỷ, xem như lời vừa rồi ta không nghe thấy. Nhưng xin đừng nữa ô nhục tôn nghiêm huyết mạch Nghịch Thiên Ma Long."

Nguyệt Dạ thân thể run lên, trong mắt lộ vẻ kích động nhưng sau đó bình phục lại. Hiện tại không phải lúc nói lời cảm kích.

Hít sâu một hơi, cô lại đeo nhẫn vào, trầm giọng nói.

"Tốt, vậy chúng ta tử chiến đến cùng."

Nói xong cô lật cổ tay, một hộp gỗ dài mảnh mai xuất hiện trong lòng bàn tay.

Hộp gỗ dài khoảng nửa mét, toàn thân màu đen, bằng gỗ, hoa văn vàng, khảm bảo thạch đỏ, vàng, xanh, trắng, kim năm sắc. Những bảo thạch này dựa theo trình tự đặc thù sắp xếp, hợp thành trận hình. Chỉ mình cái hộp đã là tác phẩm nghệ thuật tuyệt mỹ, đó là còn chưa nói đến tính thực dụng của nó.

Nguyệt Dạ nhẹ ấn hai bên hộp.

*Cách* một tiếng bật ra cái hốc, bên trong đặt một quyển trục tím đậm.

Khoảnh khắc hộp mở ra, hai mắt đỏ của Lãnh Tiêu co rút lại.

Nguyệt Dạ nhàn nhạt nói.

"Nếu họ muốn giết ta, vậy ta cũng nên cho họ đại lễ. Tiêu Tiêu, ta cần thời gian nửa nén hương không bị quấy rầy, ngươi có thể không?"

Lãnh Tiêu gật đầu.

"Ta có thể."

Nguyệt Dạ nhấc tay, giao lá cờ vào tay Lãnh Tiêu, chính mình thì khoanh chân ngồi trên mui xe.

Cô không lấy ra quyển trục mà là để cái hộp lên chân, lấy xuống ma đồng trong mắt. Phút chốc, ánh sáng tím đậm từ đôi mắt động lòng người của cô bắn ra. Ngay sau đó, từ ngực cô phát tán tia sáng tím.

Đó tựa như cái động tím đậm, trong đêm đen hiện ra quái dị. Ánh sáng lấp lánh, một đỉnh lô ba chân tím đậm bay bềnh bồng trong ánh sáng.

Đỉnh lô hình tròn, khi nó xuất hiện thì ba cái chân ngưng kết thành vầng trăng tròn màu tím. Sau lưng Nguyệt Dạ cũng lóe lên trăng khuyết màu ngân bạch. Nồng đậm ma lực nháy mặt dâng lên từ người cô.

Cổ tay phải của Nguyệt Dạ có vòng tay bạc nay lấp lánh sáng. Một viên bảo thạch trắng ngà to cỡ nắm tay xuất hiện trong lòng bàn tay cô. Khi viên bảo thạch xuất hiện, nguyên tố ma pháp quanh mui xe biến thành dính đặc, khiến thân hình hai người trên xe vặn vẹo theo ánh sáng.

Nguyệt Dạ cử động ngón tay, viên bảo thạch trắng kỳ dị kia bay lên, chính xác rơi vào đỉnh lô tím từ người cô phóng ra. Bỗng chốc trên đỉnh lô sáng ngời màu tím, hóa thành cột sáng tím phóng lên cao. Trên đỉnh cầu Nguyệt Dạ, vầng trăng tròn màu tím lóe sáng chiếu rọi toàn bộ xe trận.

Thanh âm ngâm xướng trầm thấp thoát ra từ miệng Nguyệt Dạ, quyển trục trong hộp gỗ từ từ bay lên. Đắm mình trong ánh sáng tử nguyệt, lúc này cô không còn thánh khiết mà tràn ngập yêu mị. Mái tóc dài nháy mắt từ màu đen thành tím. Mỗi một âm phù từ miệng Nguyệt Dạ phun ra đều rất chậm, nhưng kiên quyết dứt khoát, ẩn chứa tiết tấu đặc thù. Trong không khí nguyên tố thuộc tính ma lực đều biến cuồng bạo. Ngay cả đám người thương đoàn Nguyệt Dạ bên dưới xe trận trong thân thể máu như đang sôi trào.

"Cô ta đang làm gì?" Long Hạo Thần nhìn hướng Lâm Hâm.

Lâm Hâm trên mặt tràn ngập chấn động nói.

"Dường như cô ta muốn dẫn động lực lượng quyển trục. Cảm giác tu vi của cô ấy không cường hơn tôi bao nhiêu. Nhưng sao cô ấy có thể dẫn động quyển trục cường đại như vậy. Đỉnh lô kia chắc là linh lô của cô ta, nhập vào trong linh lô chắc là ma tinh cấp bậc cao. Chẳng lẽ cô ấy muốn dùng ma tinh trợ giúp dẫn động quyển trục? Đó là đang liều mạng a!"

Trần Anh Nhi cũng trừng to mắt.

"Quyển trục đó, chắc không phải là cấm chú chứ…"

Trên Thánh Ma đại lục, tất cả ma pháp cấp chín đều bị gọi chung là cấm chú, tồn tại cấm kỵ, sự hủy diệt. Trên chiến trường, lực phá hoại hơn xa ma thần. Bởi vì nó có thể dẫn động uy lực thiên địa không gì sánh kịp, quan trọng là chú ngữ có thể hoàn thành hay không.

Lâm Hâm lẩm bẩm.

"Nếu là cấm chú, vậy viên ma tinh đó chỉ sợ là của ma thú cấp mười! Hai thứ này không thể dùng kim tiền đến tính. Cô gái này điên thật rồi."

Bốn phía đại quân ma tộc hiển nhiên cũng thấy tử nguyệt, nguyên bản hành động chậm rãi bức ép bỗng biến đổi, tốc độ nháy mắt bạo tăng, bốn phương tám hướng ùa tới.

Long Hạo Thần trầm ngâm một lúc, đột nhiên ngẩng đầu nói.

"Cô gái thương đoàn Nguyệt Dạ đó sử dụng quyển trục chắc cần thời gian. Tuy chúng ta không biết uy lực, nhưng nếu cô ta hoàn thành ma pháp này, tuyệt không phải chúng ta có thể ngăn cản. Kế hoạch cải biến nhỏ. Khi bắt đầu chiến đấu, chúng ta cố gắng tiếp cận cô gái đó, bảo hộ cô ta hoàn thành ma pháp. Đồng thời vị trí gần cô ta chắc sẽ an toàn. Khi bắt đầu cận chiến thì chúng ta lập tức hành động."

Đại quân ma tộc đã ùa tới cách xe trận năm trăm mét. Tiếng ù ù từng vang lên lại phát ra nữa. Mặc dù mỗi chiếc xe hàng không có hoàn chỉnh sức công kích, nhưng khi tên ma pháp mang theo máu bắn ra thì như cũ bộc phát lực sát thương cường đại. Đặc biệt là mũi tên ma pháp thô to, hầu như mỗi một cây có thể xuyên thấu mười thân thể Song Đao Ma dẫn đầu.

Mảng lớn máu từ bốn phía bắt ra, khiến thế tấn công của đại quân ma tộc chậm chạp.

Cùng lúc đó, ánh sáng ma pháp dày đặc bắt đầu lấp lánh trong vòng xe trận. Bầu trời đột nhiên biến thành đỏ. Ngay sau đó, nồng đậm hỏa nguyên tố bạo phát. Từng đoàn hỏa cầu từ trên trời giáng xuống, đập hướng đại quân ma tộc.

Long Hạo Thần nhìn thấy, phát ra ma pháp là ma pháp sư trong xe trận. Nhân số không nhiều, chỉ khoảng mười ba người, tu vi khoảng cấp năm, linh lực cùng Lâm Hâm không chênh lệch lắm. Nhưng những ma pháp sư này không dựa vào tu vi của mình phóng ma pháp.

Lưu Tinh Hỏa Vũ, ma pháp cấp sáu, hoàn toàn dựa vào quyển trục phóng ra. Mười ba quyển trục Lưu Tinh Hỏa Vũ, nói là sử dụng ma pháp không bằng nói là đang đốt tiền. Loại quyển trục ma pháp tới đẳng cấp này, rẻ nhất cũng cỡ một vạn kim tệ một quyển, có giá vô cùng.

Lâm Hâm nhìn trợn mắt há hốc mồm.

"Giàu quá, thật giàu quá đi. Đây là mười ba vạn kim tệ a…"

Hao số lớn kim tệ nhưng hiệu quả cũng rõ ràng.

Mười ba Lưu Tinh Hỏa Vũ hình thành quy mô quá lớn. Trong phút chốc, mặt đất biến thành địa ngục hỏa diểm. Trong tiếng gầm kịch liệt, mùi thịt cháy khó nghe tràn ngập chiến trường. Có thể nhìn ra từng ma tộc dữ tợn bị Lưu Tinh Hỏa Vũ nổ thành bụi phấn. Mua mười ba quyển trục này không uổng tiền, hầu như trong nháy mắt, Song Đao Ma xung phong từ bốn phía bị dọn dẹp không còn một mảnh. Ngay cả ma tộc cấp bốn, năm cũng bị thương. Triệt để áp chế thế công của đại quân ma tộc.

Tuy Song Đao Ma yếu nhưng số lượng rất nhiều. Bốn vạn đại quân, thì có một phần ba do chúng hợp thành. Từng mảnh Lưu Tinh Hỏa Vũ bắn ra, ma tộc cấp thấp không có đường sống.

Mười ba ma pháp sư không hề tạm dừng, trong khi Lưu Tinh Hỏa Vũ phóng ra thì họ đã xé một quyển trục vàng khác, ngâm xướng lên. Khi từng đạo ánh sáng vàng nở rộ trên bầu trời, đám ma pháp sư đều ngồi trên đất, khoanh chân minh tưởng.

Chỉ phóng quyển trục đã khiến họ tiêu hao lớn như vậy, hứng minh một vấn đề, quyển trục này ít nhất cấp bảy. Chỉ có dùng quyển trục vượt hai cấp, mới khiến linh lực người thi pháp tiêu hao nhiều vậy.

Kim sắc quang văn trên không trung khuếch tán, ngay sau đó giáng xuống, hình thành màn hào quang vàng khổng lồ bao trùm xe trận. Chỉ có trên đỉnh đầu Nguyệt Dạ, ánh sáng tím do tử nguyệt bắn ra là dễ dàng xuyên qua màn hào quang này. Thanh âm ngâm xướng của Nguyệt Dạ vẫn tiếp tục, không bị quấy nhiễu.

Con ngươi Long Hạo Thần co rút. Hắn không phải ma pháp sư nhưng có thể sử dụng ma pháp quang hệ. Lần này hắn thấy rõ ràng, những quyển trục này hẳn là ma pháp quang hệ cấp bảy: Thánh Quang Linh Trận. Mười ba cái Thánh Quang Linh Trận tổ hợp lại, mới có thể hình thành màn phòng ngự lớn vậy. Ma pháp Nguyệt Dạ sử dụng tràn ngập hơi thở hắc ám, rõ ràng đó là quyển trục ma pháp hắc ám. Trong ma pháp quang hệ sử dụng quyển trục ma pháp hắc ám lại không chịu ảnh hưởng, đây là điển hình áp chế cấp bậc.

Xem ra Lâm Hâm và Trần Anh Nhi không nói sai, chỉ sợ đó là quyển trục ma pháp cấp bậc cấm chú!

Đại quân ma tộc không có bởi vì Lưu Tinh Hỏa Vũ mà rút lui, ngược lại càng biến hung hãn không sợ chết. Mấy ngàn ánh sáng tím đen bắn trên màn hào quang vàng, thành từng vòng gợn sóng. Đây là hào quang do Ma Nhãn Thuật Sĩ phóng ra. Chân chính chủ lực của đại quân ma tộc dâng lên. Ma Nhãn Thuật Sĩ ở đằng sau phát động công kích từ xa. Xông lên trước là ma tộc bộ dáng giống người. Chúng nó cao khoảng một mét tám, vừa nhìn rất giống nhân loại, nhưng khuôn mặt hẹp dài, mắt là màu xanh khiếp người. Phía cuối cánh tay không phải bàn tay giống nhân loại, mà là trùy nhọn, mũi nhọn dài khoảng hai mét. Khi nhảy lên, ma tộc hình người này mặc kệ là tốc độ hay lực lượng đều linh hoạt hơn Song Đao Ma nhiều. Cách chiến đấu cũng khác biệt.

Cuồng Ma, binh chủng bộ binh chủ lực của ma tộc. Sức chiến đấu vượt xa Song Đao Ma, cường hãn không sợ chết, thân thể cứng cỏi, đồng thời công kích điên cuồng. Đủ sức đối kháng chiến sĩ cấp ba nhân loại. Trên tay chúng mũi nhọn dài cũng có lực xuyên thấu, là khắc tinh của bộ binh nhân loại.

Số lượng Cuồng Ma không nhiều bằng Song Đao Ma. Trong chiến tranh, ma tộc rất ít phái chúng công thành, bởi vì luyến tiếc tiêu hao.

Lúc này Cuồng Ma xuất hiện trên chiến trường khoảng năm ngàn. Nguyên nhân rất đơn giản, Cuồng Ma lệ thuộc vào một trong tam đại bộ tộc Nạp Lý Khắc hành tỉnh.

Thánh Quang Linh Trận là kỹ năng phòng ngự quần thể, lực phòng ngự cực mạnh. Mấy ngàn Cuồng Ma từ bốn phương tám hương xông tới đều bị ngăn ở ngoài. Chúng chỉ có thể liều mạng công kích Thánh Quang Linh Trận, tiêu hao uy lực ma pháp.

Hào quang Thánh Quang Linh Trận dưới sự công kích của rất nhiều Cuồng Ma và Ma Nhãn Thuật Sĩ, đang mau chóng yếu đi. Giữa không trung, số lớn Song Đầu Ma Thứu bay lượn, thỉnh thoảng bắn ra một viên hắc ám ma đạn oanh kích Thánh Quang Linh Trận.

Trừ Song Đầu Ma Thứu ra còn có một ma tộc nhân hình biết bay. Bọn chúng số lượng không ít, trong tay mỗi cái đều có trường thương màu đen, sau lưng đôi cánh lớn vỗ đập. Trên thân thể xanh đậm có hoa văn kỳ quái lấp lánh. Tuy chúng bay trên không nhưng cách chiến đấu giống cận chiến, chờ đợi Thánh Quang Linh Trận tan rã.

Đó là Khổ Ly tộc Cầm Ma của ma tộc, sức chiến đấu khoảng cấp bốn, am hiểu trên không trung giết mục tiêu dưới đất. Khổ Ly tộc là một đại tộc khác trong Nạp Lý Khắc hành tỉnh. Chúng cùng với Nộ Ba tộc, Song Đao Ma đều thuộc Tây Xương tộc cùng thống trị hành tỉnh này.

Trong thương đoàn Nguyệt Dạ, mặc kệ là hộ vệ thương đội hay đánh xe, tạp vụ, tất cả đều cầm vũ khí. Trên mặt mỗi người đều biểu lộ khẩn trương. Mặc dù thương đội hơn hai ngàn người đã sát thương đa số đại quân ma tộc, nhưng bên ngoài chủ lực tam tộc Nạp Lý Khắc hành tỉnh như cũ giữ hoàn chỉnh. Một khi Thánh Quang Linh Trận bị phá, dựa vào bọn họ có thể ngăn cản được bao lâu thì rất khó nói.

Long Hạo Thần quét mắt nhìn sau lưng đồng bạn đã thay đổi xong trang bị, khẽ quát.

"Hành động!"

Bởi vì lúc này Thánh Quang Linh Trận như cũ còn đứng vững, mọi người trong xe trận nhất trí đối ngoại lực, nên không ai chú ý nhóm Long Hạo Thần biến hóa, chỉ xem như là trong số hộ vệ. Long Hạo Thần mang theo mười hai người khác nhân lúc đại chiến chưa phát triển, tiếp cận xe ngựa của Nguyệt Dạ và Lãnh Tiêu.

Trên xe, Lãnh Tiêu đã ném lá cờ, tay phải có một quyền trượng. Trượng toàn thân đen thui, phần đỉnh có một viên bảo thạch đỏ tựa như bên trong chuyển động dòng máu. Mái tóc đen ở sau đầu tung bay, đôi mắt phấn hồng dưới sự chiếu rọi của bảo thạch biến thành đỏ rực. Dáng người ma quỷ dưới gió đêm thổi càng rung động lòng người. Mơ hồ nhìn thấy làn da tay cô dường như có văn lộ đen nhè nhẹ chuyển động.

Rốt cuộc, hào quang vàng chống đỡ khoảng năm phút đồng hồ thì rạn nứt vỡ nát, hóa thành vô số điểm sáng bay tán loạn trong trời đêm. Đại quân ma tộc điên cuồng ào vào trong xe trận. Gió tanh mưa máu cận chiến rốt cuộc phát động. Sát khí dày đặc hỗn hợp máu tươi nhiễm toàn bộ thương đội.

Bạn đang đọc Thần Ấn Vương Tọa của Đường Gia Tam Thiếu

Thông Tin Chương Truyện

  • Đăng bởi

    TruyenYY Pro

  • Phiên bản

  • Thời gian

    2y ago

  • Lượt đọc

    54

  • Đọc chương VIP load siêu nhanh trên ứng dụng dành riêng cho iOS và Android. Nhấn vào link sau để tải ngay nhé!