【 Nhiệm vụ hoàn thành! Chúc mừng kí chủ thu hoạch được 10 ức tệ! 】
Trần Mục nhận ngay 10 ức tệ vào tài khoản. Sáng mai đón Hứa Thi Nhân xong, còn có thể nhận thêm 100 ức tệ nữa. Trên đường lái xe đến khu biệt thự Phú Sơn, Trần Mục không khỏi mỉm cười. Giờ đây, mọi chuyện đều thuận lợi, nụ cười của hắn không còn phải giấu giếm nữa.
"Thật thoải mái!" Trần Mục thầm thốt lên.
Đây mới chính là cuộc sống mà hắn mong muốn!
Bảy, tám phút sau, chiếc xe thể thao của Trần Mục tiến vào Phú Sơn Cư - khu biệt thự dành cho giới nhà giàu tại Giang Thành. Nơi đây được chia thành khu biệt thự và khu căn hộ cao cấp.
Ngôi biệt thự mà Trần Mục nhận được sau khi hoàn thành nhiệm vụ trước nằm ngay trung tâm Phú Sơn Cư, là biệt thự số 1 - căn biệt thự đẳng cấp nhất, không có căn thứ hai.
Nhìn thấy chiếc xe thể thao đắt tiền, bảo vệ lập tức nhận ra đây không phải người tầm thường, liền bỏ qua bước xác minh thông tin, cung kính mời Trần Mục đi vào.
"Chào mừng quý ông về nhà!"
Trần Mục chỉ mỉm cười đáp lại.
Lần đầu tiên đến đây nên hắn phải dựa vào định vị của hệ thống để tìm đường đến biệt thự số 1.
Không lâu sau, Trần Mục lái xe đến trước căn biệt thự số 1 nằm trên đỉnh đồi, tầm nhìn thoáng đãng. Hắn dừng xe, bước xuống và tiến về phía cửa chính.
Đang định lấy chìa khóa do hệ thống cung cấp để mở cửa, Trần Mục bỗng thấy cửa phòng hé mở. Bên trong bật đèn sáng trưng và còn có tiếng người nói chuyện.
"Chuyện gì thế này?", Trần Mục thầm nghĩ. Hắn nhớ rõ biệt thự số 1 vẫn chưa bán mà, sao lại có người bên trong?
Mang theo nghi vấn, Trần Mục đẩy cửa bước vào.
Vừa lúc đó, một nam một nữ từ bên trong đi ra.
"Thế nào? Cô Đái thấy căn biệt thự này có hài lòng không ạ? Nếu cô thực sự muốn mua, tôi có thể tự quyết định giảm giá 10% cho cô." Giọng nói của người đàn ông rõ ràng là nhân viên môi giới bất động sản.
Người phụ nữ chính là khách hàng. Cô ta mặc chiếc váy ôm sát màu đỏ rực, toát lên vẻ đẹp nóng bỏng, quyến rũ.
"Ừ, tôi rất thích căn nhà này, lát nữa sẽ liên hệ người đến thanh toán." Cô gái tên Đái Ái gật đầu, rõ ràng rất vừa ý căn biệt thự này.
"Vậy thì tốt quá!" Nghe vậy, người môi giới mừng rỡ ra mặt.
Chỉ cần bán được căn biệt thự này, tiền hoa hồng nhận được đủ để anh ta mua chiếc xe thể thao mà bản thân hằng mơ ước.
Đái Ái lấy điện thoại ra, đang định gọi điện thì bỗng nhìn thấy Trần Mục, liền quay sang hỏi người môi giới: "Anh ta là ai?"
"Anh ta?" Người môi giới nhìn theo hướng mắt Đái Ái, bốn mắt chạm nhau với Trần Mục.
Anh ta nhíu mày, cho rằng Trần Mục là nhân viên mới đến, muốn tranh giành khách hàng với mình. Không thể nhịn được nữa, anh ta lập tức sải bước đến trước mặt Trần Mục, lớn tiếng quát: "Ai cho anh vào đây? Mau ra ngoài!"
"Tôi vào nhà mình, có vấn đề gì sao? Cần anh cho phép à?", Trần Mục hỏi ngược lại, không hề nhúc nhích.
"Nhà của anh?", người môi giới cười khẩy, "Anh uống rượu say à? Nói khoác cũng phải nhìn xem mình là ai chứ. Loại người như anh mà cũng xứng ở đây sao?"
"Hơn nữa, tôi chưa từng nghe nói biệt thự số 1 đã bán. Mau cút đi! Tôi cảnh cáo anh, đừng có gây sự ở đây, nếu không tự chịu hậu quả đấy!", người môi giới vừa nói vừa đưa tay định đẩy Trần Mục ra.
Trong lòng anh ta đang rất lo lắng, sợ rằng vì gã thanh niên này mà mất đi vị khách sộp.
Bốp!
Nhanh như chớp, Trần Mục túm lấy cổ tay người môi giới, sau đó nhẹ nhàng hất ra.
"Á!" Người môi giới hét lên một tiếng, cả người mất đà lao về phía trước, ngã sầm vào tường rào.
Mặt mũi anh ta va vào tường, đau điếng.
Người môi giới ôm mặt ngồi bệt xuống đất, không ngừng rên rỉ: "Ôi! Đau quá! Đau chết mất!"
Chứng kiến toàn bộ sự việc, Đái Ái không những không tức giận mà còn mỉm cười: "Dù không biết anh là ai, nhưng anh đã thành công thu hút sự chú ý của tôi rồi đấy."
"Hả?", Trần Mục nhíu mày, không hiểu Đái Ái đang nói gì. Rõ ràng hắn làm vậy là để đuổi cô ta đi mà.
"Nhìn kĩ thì anh cũng đẹp trai đấy. Được rồi, tôi đồng ý cho anh làm trai bao của tôi. Mỗi tháng cho anh một vạn, không, hai vạn tiêu vặt, thế nào?"
Với người khác, Đái Ái chỉ cho một vạn, nhưng với Trần Mục, cô ta nguyện ý trả thêm một vạn, bởi vì hắn có nhan sắc.
Nhiều hơn nữa thì Đái Ái không có khả năng. Dù sao cô ta cũng chỉ là tình nhân được người khác bao nuôi, bản thân còn chưa đủ tiêu, lấy đâu ra nhiều tiền cho Trần Mục như vậy.
"Trai bao..." Trần Mục càng lúc càng cảm thấy cuộc trò chuyện giữa mình và Đái Ái không ăn nhập gì với nhau, hoàn toàn không cùng một tần số.
Hắn không hiểu cô ta đang nói gì nữa.
"Đây là nhà của tôi, các người, cút hết cho tôi!" Trần Mục không muốn lãng phí thời gian với Đái Ái và gã môi giới nữa, liền trực tiếp ra lệnh đuổi khách.
"Này..." Đái Ái đưa tay day trán, thở dài nói: "Thôi được, ai bảo tôi thích mặt mũi và dáng người của anh chứ. Thêm một vạn nữa, mỗi tháng ba vạn, không thể nhiều hơn nữa đâu. Đừng có quá đáng!"
"..." Trần Mục định nói gì đó nhưng lại thôi, cảm thấy hoàn toàn vô ích.
Hắn như một bóng ma, bất ngờ xuất hiện sau lưng Đái Ái, túm lấy cổ áo cô ta, sau đó xách cô ta lên như xách gà con, ném ra ngoài cửa.
"A!" Đái Ái ngã phịch xuống đất, mông đau điếng.
"Cô Đái!" Thấy vậy, gã môi giới vội vàng chạy theo, trong lòng bất an, lo lắng rằng vụ làm ăn này sẽ đổ bể.
Anh ta đỡ Đái Ái dậy, đồng thời liếc nhìn Trần Mục đang đứng trước cửa với vẻ mặt lạnh lùng.
Gã môi giới nghiến răng nghiến lợi nói: "Không ngờ tên này lại hèn hạ như vậy, vì muốn phá hoại việc làm ăn của tôi mà dùng cách đê tiện như thế!"
"Phú Sơn Cư các người làm ăn kiểu gì vậy? Lại để cho nhân viên tùy tiện đánh người sao!", Đái Ái lớn tiếng mắng.
Trần Mục không thèm để ý đến hai kẻ ngốc này, đóng sầm cửa lại.
"..." Đái Ái.
"..." Gã môi giới.
Họ từng gặp người ngông, nhưng ngông cuồng như vậy thì đúng là lần đầu tiên.
"Cô Đái yên tâm, tôi sẽ lập tức gọi bảo vệ đến dạy cho tên nhóc này một bài học, cho hắn biết thế nào là lễ độ!", gã môi giới vội vàng lên tiếng, muốn xoa dịu cơn giận của Đái Ái.
"Nếu không được, hay là cô xem tôi thế nào? Tôi tình nguyện làm trai bao cho cô, một tháng không cần ba vạn, một vạn là được.", gã môi giới nịnh nọt.
"..." Đái Ái.
"..."
Cảm nhận được ánh mắt lạnh lẽo của Đái Ái, gã môi giới vội vàng chữa ngượng: "Tôi... Tôi chỉ đùa thôi."
Anh ta biết rõ bản thân không có tư cách đó.
Gã môi giới vội vàng lấy điện thoại ra, gọi cho bảo vệ dưới chân núi.
Trần Mục sau khi đi một vòng tham quan căn biệt thự, chỉ có thể thốt lên hai chữ: "Hoàn hảo!"
"Đúng là biệt thự sang trọng bậc nhất Giang Thành, cách bài trí quả nhiên không phải tầm thường!", Trần Mục vô cùng hài lòng.
Hắn nằm xuống chiếc sô pha đắt tiền, lấy điện thoại ra, tải một ứng dụng livestream
Sau đó, Trần Mục mở bảng nhiệm vụ của hệ thống.
【 Nhiệm vụ 1: Tại một buổi livestream bất kỳ, donate tổng số tiền vượt quá 100 vạn tệ, sẽ nhận được một lần rút thưởng kỹ năng cấp Thần! 】
【 Nhiệm vụ 2: Mua một chiếc xe có giá trị từ 500 vạn tệ trở lên, sẽ nhận được kỹ năng lái xe cấp max! 】
【 Nhiệm vụ 3: Ngoài mục tiêu Hứa Thi Nhân, hãy chinh phục một cô gái có nhan sắc từ 90 điểm trở lên, phần thưởng 1 vạn ức! 】
【 Nhiệm vụ 4: Đón mục tiêu "Hứa Thi Nhân" đi học vào sáng mai, tăng tiến tình cảm, phần thưởng 10 ức tệ! (đã hoàn thành) Đón Hứa Thi Nhân thành công vào ngày mai, phần thưởng 100 ức tệ! (chưa hoàn thành) 】
Nhìn đến đây, Trần Mục quyết định sẽ hoàn thành luôn nhiệm vụ 1 và 3.
Hắn sẽ tìm một nữ streamer xinh đẹp có nhan sắc từ 90 điểm trở lên, sau đó donate thật nhiều tiền.
Nói một cách đơn giản, chính là dùng tiền để mua thiện cảm! Mục tiêu 1 vạn ức!