Nhìn thoáng qua kính chiếu hậu, Minh Thừa nhịn không được cau mày hỏi:
"Tôi thấy Trương Đạo Sơ cũng coi là người có năng lực, nhưng mà sao lại sinh ra một tên cháu trai ngu ngốc như vậy nhỉ?"
Tú Nhi hé miệng cười nói:
"Trong dân gian có một câu nói cái gì mà...., giàu không quá ba đời sao?"
Nghe thấy hai người trêu chọc tên ngốc kia, Lăng Việt thản nhiên nói:
“Tuy tính tình của kẻ này có chút ngỗ nghịch, nhưng thiên tư không tệ. Nếu như bồi dưỡng, tương lai thành tựu của cậu ta chưa hẳn thấp hơn hai người."
"Hít hà~!"
Lời của Lăng Việt hai người sẽ không hoài nghi, chỉ là chuyện này thật sự là khó có thể tin được?
"Thiếu chủ... Tiểu tử kia, cũng biến thái như vậy sao?"
Lăng Việt không nói, chỉ an tĩnh trầm tư.
Xem ra, cái thế giới này chỉ vì hắn đến, cho nên số mệnh của rất nhiều ngườisẽ biến đổi theo.
Lúc trước có đụng một thiếu niên tên gọi là Tần Lãng, cậu ta nhặt được nhẫn phỉ thúy. Cũng giống như cái tên thiếu niên Binh Vương Trương Văn Hách này, bất luận là vận may hay là thực lực, cũng được xem là xuất sắc trong thế hệ trẻ tuổi.
Nếu như cho bọn họ một khoảng thời gian nhất định, thì thành tựu của cũng không thể đoán trước được!
Chỉ tiếc là tại trước mặt của Lăng Việt, may mắn cũng tốt, thiên phú cũng được, cuối cùng cũng chỉ là một vật ở giữa hư không mà thôi.
Lăng Việt!
Lăng Vô Địch!
Thì sợ gì ai?
...
"Đúng rồi Minh gia, không phải ngài ngủ ở trong xe sao? Tại sao ngài lại xuống xe nhanh như vậy?"
Một câu hỏi của Tú Nhi làm cho Minh Thừa giật mình.
"A đúng rồi, suýt nữa quên hết. Thiếu chủ, Chiến Thần Đường đến báo, gần đây đám cháu trai Y Thần Đường kia không nghe lời, bọn họ dám cắt xén không ít đan dược của các huynh đệ."
Nghe Minh Thừa thông báo, Lăng Việt giật mình tỉnh lại, ánh mắt hắn híp lại, bắn ra hai vệt ánh sáng lạnh lẽo!
Đột nhiên Lăng Việt Nam xuất ra hàn ý, làm cho thân thể của hai người Tú Nhi và Minh Thừa run lên.
"Trở về Quỷ Cốc!"
"A? Bây giờ trở về sao?"
"Nói nhảm quá nhiều."
"Ách... Không dám."
Rất nhanh, một chiếc máy bay từ sân bay Giang Châu cất cánh.
Quỷ Cốc có tam tuyệt.
Nhất tuyệt là y!
Nhị tuyệt là trí!
Tam tuyệt là võ!
Quỷ cốc cũng chính là dựa tam tuyệt này mới có thể tồn tại trong giang hồ của Hoa Hạ, sừng sững ngàn năm mà không ngã!
Mà tam tuyệt này, phân biệt đối ứng với ba đường.
Y Thần đường!
Ám Ảnh đường!
Chiến Thần đường!
Y Thần đường đệ tử 900 người.
Từng thành viên ở bên trong Y Thần đường đều có y thuật vô song, một tay luyện đan dược xuất thần nhập hóa, có nhiệm vụ duy trì chiến lực cho Quỷ Cốc.
Ám Ảnh đường đệ tử 9000 người.
Ám Ảnh đường tuy toàn bộ đều là nữ tử, nhưng lại thành lập một bộ phận tình báo, và bộ phận ám sát, cũng chính là bộ phận kinh tế của Quỷ Cốc, còn Ám Ảnh đường chính là con mắt ở trong bóng tối của Quỷ Cốc để nhìn trộm thế giới.
Chiến Thần đường đệ tử 90000 người.
Bọn họ vẫn luôn luôn tự hào là chiến lực mạnh nhất của Quỷ Cốc! Ở bên trong Chiến Thần đường có nhiều cao thủ, là một đội hình nhiệt huyết, ở trên giang hồ không người có thể địch!
Năm năm trước đây, Lúc Lăng Việt mới gia nhập vào Quỷ Cốc, một đời đường chủ mới của ba đường vẫn chưa được xác nhận, nhưng qua nhiều năm huấn luyện, thượng tầng của Quỷ Cốc đã sớm có người ứng tuyển thích hợp.
Nhưng khi Lăng Việt bắt đầu tu luyện, tất cả những điều đã được định trước đều phải thay đổi hoàn toàn!
Thời gian năm năm, thiên phú tu luyện của Lăng Việt gần như là giống yêu nghiệt biến thái, hắn chỉ cần một lần tranh đoạt liền đoạt được vị trí đường chủ của Chiến Thần đường.
Càng tệ hơn là hắn trực tiếp phá vỡ quy định của Quỷ Cốc suốt mấy ngàn năm qua.
Không cần tam đường tranh bá, trực tiếp tiến giai Quỷ Cốc thiếu chủ.
Nhưng cây to phải đón gió lớn.
Cây có mọc thành rừng, gió thổi mạnh vẫn thổi bật rễ.
Nếu như Lăng Việt không thèm để ý, thì không thể nói trước được điều gì cả, chỉ sợ sẽ có một ngày, liền bị người ở sau lưng đâm một đao!
...
Sau hai giờ.
"Thiếu chủ, ngài nhìn xem, phía dưới chính là Quỷ Cốc!"
Lăng Việt gật gật đầu, đi thẳng tới cửa khoang, mở cửa khoang ra, khí gió cuồng tràn vào cabin, nhưng lại không có cách nào rung chuyển được góc áo của Lăng Việt.
"Ta đi xuống trước, các ngươi đến sau đi."
"Vâng, Thiếu chủ!"
Dứt lời, Lăng Việt nhảy xuống, một thân thể cao ngạo từ trên cao đáp xuống giống như một ngôi sao sáng hóa thành một đạo ánh sáng lửa, trực tiếp rơi vào trong núi lớn.
Hư không lóe lên một cái, Lăng Việt dường như đi tới một cái không gian khác!
Cảnh sắc ở nơi này cũng không khác biệt bên ngoài là mấy, nhìn bằng mắt thường thì thấy đơn giản là hoa thơm, cỏ xanh mà thôi.
Nhưng nếu hút vào một ngụm khí, mới biết được sự ảo diệu ở trong đó, thoải mái vô cùng!
Nơi này là kết giới ở bên trong Quỷ Cốc, Linh khí dồi dào!
Lăng Việt đột nhiên rơi xuống, đã dẫn phát kết giới dị động, ngay sau đó liền hấp dẫn một số lượng lớn đệ tử Quỷ Cốc tiến đến.
Ở nơi xa, có một đạo thân ảnh đạp gió tiến lên, tốc độ nhanh làm cho người giận sôi!
"Người nào cả gan dám xông vào Quỷ Cốc chúng ta?"
Lăng Việt nhàn nhạt liếc qua, hừ nhẹ một tiếng, một cỗ khí thế đè tới, chỉ trong khoảnh khác đối phương trăm người đều quỳ rạp xuống đất.
"Thiếu chủ! Là Thiếu chủ trở về!"
"Tham kiến Thiếu chủ!"
Lăng Việt hờ hững, hai tay đặt sau lưng, đạp gió tiến lên.
Tuy thấy tốc độ của hắn chậm chạp, nhưng mỗi một bước của hắn, đi được một ngàn mét, chỉ trong mấy phút thì biến mất tại bên trong tầm mắt của mọi người.
Lại lần nữa xuất hiện, Lăng Việt đã tiến vào trong Quỷ Cốc.
Ở cửa trước quảng trường, có hơn 10000 đệ tử đang luyện tập.
Mỗi một người ở nơi này, nếu như đặt ở thế tục, đều chắc chắn sẽ gây nên một trận gió tanh mưa máu! Chớ đừng nói chi là nơi này có trên 10 ngàn người!
Nhưng, khi Lăng Việt trông thấy hơn 10000 người đang ở trước mắt này, ánh mắt của hắn có chút tức giận!
"Hình Chấn Thiên ở đâu?"
Một tiếng quát lớn vang lên, chỉ trong nháy mắt hơn 10000 tên đệ tử sững sờ, chợt ào ào ào quỳ xuống đất.
"Cung nghênh Thiếu chủ hồi cốc!"
Tiếng la hét chấn động bầu trời, khí thế rất mạnh mẽ.
Rất nhanh, từ trong đám người có một người đàn ông có tuổi tác tương tự với Minh Thừa nhanh chóng chạy ra, thân hình hắn mặc một lớp áo giáp màu đen, khí thế ngập trời như mãnh hổ tiến lên!
Nhưng khi ông ta đi đến trước mặt Lăng Việt, khí thếbị đè ép giống như nai con gặp mãnh hổ, không nói hai lời trực tiếp quỳ xuống, cúi đầu dập đầu.
"Thuộc hạ Hình Chấn Thiên, tham kiến Thiếu chủ! Thiếu chủ, tại sao ngài đột nhiên lại trở về?"
Lăng Việt hừ lạnh một tiếng.
"Nếu như ta không trở về nữa, có phải Chiến Thần đường sẽ bị người khác ăn hiếp đến hình dạng gì hã?"
Thân thể của Hình Chấn Thiên chấn động.
"Thuộc hạ có tội!"
"Tất nhiên ông có tội, thân là đại diện của Chiến Thần đường, lại quản lý Chiến Thần đường thành cái bộ dạng này, ta thật sự muốn giết ông!"
Thân thể của Hình Chấn Thiên lắc một cái, liền vội vàng xin tha.
"Thiếu chủ tha mạng! Thật sự là đường chủ Y Thần đường Ninh Hiên Viên khinh người quá đáng. Công lực của hắn thâm hậu, thuộc hạ lại không phải là đối thủ của hắn, lại không dám để các huynh đệ hi sinh tánh mạng, cho nên mới dẫn đến việc đan dược giảm bớt, số lượng huynh đệ tu luyện cũng ngày càng giảm đi. Thuộc hạ cũng chỉ có thể để mọi người thay phiên tập luyện mà thôi."
Lúc này sắc mặt của Lăng Việt băng lãnh đáng sợ.
"Đem binh theo ta đi Y Thần đường! Sau khi trở về, ông đi lĩnh 100 roi!"
"Tạ ơn thiếu chủ ban phạt!"
Lăng Việt quay người rời đi, hơn 10000 tên đệ tử Chiến Thần đường không cần phải nhiều lời, liền lập tức đuổi theo.
Một đội quân thiết kỵ, chiến ý dâng trào!
Hơn 10000 người hành quân, vậy mà tốc độ không có một chút rối loạn hay giảm bớt, toàn bộ đều chỉnh tề giống như máy móc chấp hành mệnh lệnh!
Mỗi người cũng bắt đầu dần dần để lộ ra sát ý, chỉ cần nhìn thoáng qua thôi cũng thấy một đội quân như thế này cũng giống như một bầy hổ dữ!
Đây là một đội quân hùng mạnh, nhưng chỉ có tại trên tay của Lăng Việt, bọn họ mới được xưng tụng là đội quân chiến thần! Nếu không tại trên tay của Lăng Việt, bọn họ thì chính là một đám ô hợp mà thôi!
Đội quân này của Lăng Việt, người nào cũng rất tin cậy lẫn nhau, là chiến ý hay là Chiến Thần, đều thể hiện ra rõ, ý tứ cũng rõ ràng, Lăng Việt chính là Chiến Thần của bọn họ!
Mà giờ khắc này, Chiến Thần nổi giận, đội quân này cũng nổi giận!
Mà Chiến Thần giận dữ không thấy máu, làm sao có thể thu tay lại được?