Lưu Khúc Tinh được gọi là “đại nhân” thì lập tức ưỡn ngực thẳng lưng, sửa sang lại quần áo rồi mới đi đến một bàn trống và ngồi xuống.
Hắn đè thấp giọng:
“Mẹ ta từng nói với ta, bình thường khi tổ chức buổi hội thơ văn thế này, người lớn trong nhà sẽ bảo phu nhân nhà mình mang theo con gái tuổi cập kê đến, cách rèm nhìn xem có vừa ý ai không. Nếu bị người ta chọn trúng thì bớt được mười năm đi đường vòng đấy.”
Trần Tích cảm thán: