Chương 103: [Dịch] Thành Thần Bắt Đầu Từ Thủy Hầu Tử

Cầu nhỏ nước chảy (1)

Phiên bản dịch 4201 chữ

Làn nước chảy róc rách bên dưới cầu Nam Thạch.

Lãng Vân Lâu, đèn lồng đỏ thẫm treo trên cánh cửa cao lớn, bên trong tấm vải mỏng là ánh đỏ ấm áp, lay động lòng người.

Tiếng ca nhu hòa vang vọng không dứt, có tiểu nhị đang ghi thực đơn, có tiểu nhị đang mang đồ ăn đi xuyên qua khắp các bàn.

Ở phòng riêng chữ Bính, Lương Cừ đẩy cửa ra, không khí ấm áp ập thẳng vào mặt.

“Tuấn tú lịch thiệp! Quả đúng là tuấn tú lịch thiệp. Dáng vẻ uy nghiêm như cây tùng trước gió, cao lớn mà vẫn tao nhã, chẳng trách có thể trở thành đệ tử của Dương Sư!”

Lâm Đệ mặc một bộ quần áo màu xanh đậm đứng dậy nghênh đón, cao giọng khen ngợi.

“Khuyển tử Tùng Bảo nhà ta đã sớm nói qua, hắn quen một vị bằng hữu ở thị trấn Nghĩa Hưng, khí độ bất phàm, không phải là vật trong ao, ta vốn tưởng rằng một thị trấn Nghĩa Hưng nho nhỏ sẽ không có khả năng có nhân vật như vậy, là do khuyển tử kiến thức hạn hẹp nên mới phóng đại lên thôi, nhưng hôm nay vừa nhìn thấy, quả thật đúng là như vậy!

Là Lâm mỗ phúc mỏng, chưa được sớm nhìn thấy phong tư của Lương đệ, ai nha, xin lỗi, là ta thất lễ rồi, thật sự là kích động quá, ỷ vào mình lớn tuổi hơn mà nói năng ngông cuồng, là Lương huynh, Lương huynh! Ta trước tiên tự phạt ba ly!”

Vừa dứt lời, Lâm Đệ đã uống vội ba ly rượu, sắc mặt hơi hồng.

Lâm Tùng Bảo:

“….”

Ta nói những lời này từ bao giờ vậy? Còn nữa, ngươi gọi hắn là Lương huynh thì ta phải gọi hắn là gì đây? Lương thúc sao?

Lương Cừ:

“….”

Người này thật biết ăn nói, còn nữa, sao bối phận lại loạn như vậy?

Bất tri bất giác, Lương Cừ đã bị Lâm Đệ kéo vào chỗ ngồi, tiếp đó chỉ nam hài 13-14 tuổi đang ngồi bên cạnh hắn:

“Giới thiệu một chút, đây là trưởng tử nhà ta, Lâm Phú Vân! Phú Vân, chào hỏi với Lương thúc của ngươi đi!”

Trưởng tử?

Lương Cừ kinh ngạc nhìn về phía Lâm Tùng Bảo, lại nhìn thấy hắn gật đầu.

À, là con vợ lẽ và con vợ cả đúng không, Lương Cừ cuối cùng cũng hiểu ra, vì sao là con trai của ông chủ Trại cá mà Lâm Tùng Bảo ngày nào cũng phải làm việc ở Trại Cá như vậy.

Lâm Phú Vân đứng dậy hành lễ:

“Chào Lương thúc”

Lương Cừ giật giật khóe miệng, tiểu tử nhà ngươi sẽ không cho rằng gọi ta một tiếng Lương thúc là ta sẽ cảm thấy cao hứng đấy chứ?

“Cứ gọi là Lương huynh đi, tuổi của ta cũng không lớn”

“Vậy ta cả gan gọi một tiếng hiền chất được chứ?”

Lương Cừ trầm mặc một lúc rồi nói:

“Vẫn là gọi tên ta đi”

“Sao có thể như vậy được chứ, quá thất lễ rồi”

“Vậy gọi Lương công tử đi”

“Được”. Lâm Đệ có chút mất mát, quay đầu liền bảo cho đồ ăn lên, đồng thời vỗ tay, trong phút chốc, một làn hương thơm mát ập tới.

Ba nữ tử ăn mặc sặc sỡ đi vào, Lương Cừ trừng lớn mắt, chỉ thấy các nàng khom lưng hành lễ, rồi hai người đánh đàn còn một người bắt đầu múa.

Tốt tốt tốt lắm, ngươi cho ta chơi cái này đúng không.

“Lương công tử yên tâm, chúng ta chỉ xem ca múa thôi”

Lâm Đệ cười nói, hắn đã hỏi thăm rõ ràng từ trước đó, biết Lương Cừ da mặt mỏng, ngay cả xem mắt cũng thấy xấu hổ, nếu không suy nghĩ kĩ càng mà đã làm ra chuyện gì kích thích quá mức, ngược lại dễ sinh chuyện rắc rối, cho nên chỉ xem ca múa đơn thuần thôi.

Lương Cừ đỏ bừng cả mặt, tay nắm lại thành quyền, ho khan một tiếng:

“Cũng tốt, cũng tốt”

Kế tiếp đó là chúc rượu lẫn nhau, chỉ là Lương Cừ không uống rượu, chỉ uống trà, đồ ăn hết món này đến món khác được đưa lên.

Đồ ăn ở Lãng Vân lâu quả thật có hương vị không tệ, trong món ăn vậy mà còn có ớt cay, trước nay Lương Cừ chưa từng thấy qua thứ này, còn tưởng rằng ở Đại Thuận không có, giờ xem ra là do mình quá nghèo cho nên mới không thấy.

“Đây là hương liệu được quân đội phía Tây mang về năm ngoái, năm nay mới lưu hành và được trồng nhiều, màu sắc đỏ tươi, hương vị cay nồng, ăn vào sẽ khiến người ta mồ hôi đầm đìa, nhưng lại có cảm giác thoải mái khác biệt, không biết Lương công tử có ăn quen không”

“Ăn quen, ăn quen”. Lương Cừ nhét thịt đầy mồm nói.

“Về phần Trại cá của ta, không biết Lương công tử có muốn quản lý không, đến lúc đó, mỗi năm ta sẽ hai tay dâng lên hai phần lợi nhuận của Trại cá”. Lâm Đệ rót đầy chén trà, khuôn mặt tươi cười như hoa đào:

“Đương nhiên, bất kể có được hay không, ta đáp ứng sẽ trả lại thuyền có mái che cho Lương công tử, dù sao cũng coi như vật quy nguyên chủ”

“Đương nhiên là không thể”

Bạn đang đọc [Dịch] Thành Thần Bắt Đầu Từ Thủy Hầu Tử của Giáp Xác Nghĩ

Thông Tin Chương Truyện

  • Đăng bởi

    TruyenYY Pro

  • Phiên bản

    dịch

  • Thời gian

    10mth ago

  • Lượt đọc

    54

  • Đọc chương VIP load siêu nhanh trên ứng dụng dành riêng cho iOS và Android. Nhấn vào link sau để tải ngay nhé!