Chương 106: [Dịch] Thành Thần Bắt Đầu Từ Thủy Hầu Tử

Thu hoạch bội thu (2)

Phiên bản dịch 4792 chữ

Thần sắc Lương Cừ không thay đổi, lên tiếng thúc giục:

“Mặc xác hắn, chỉ là một tên lưu manh mà thôi, chúng ta nhanh đi thôi”

Trần Khánh Giang nghe vậy liền cởi bỏ dây thừng đang buộc thân thuyền, theo sát phía sau thuyền của Lương Cừ.

Thuyền có mái che lớn hơn rất nhiều so với thuyền ba lá, theo lý thuyết chèo đi hẳn là tốn sức hơn nhiều, tuy nhiên do kết cấu mái chèo dài độc đáo, trái phái đập lên mặt nước, không chỉ càng nhanh càng ổn định mà còn càng đỡ tốn sức hơn.

Lương Cừ luyện võ hơn một tháng, sắp đột phá cửa ải, khí lực lớn hơn nhiều so với những người trưởng thành khác, khi chèo thuyền ngược lại cảm thấy còn nhẹ nhàng, thoải mái, đến cả thuyền cũng không bị lắc lư.

Nghe nói, ngư dân có kỹ thuật cao siêu có thể đặt một đĩa đậu ở mép thuyền có mái che, vừa ăn vừa chèo, một hạt cũng không bị rơi.

Hai chiếc thuyền có mái che một trước một sau nhanh chóng lướt trên mặt nước.

Lương Cừ đắm chìm trong cảm giác thống khoái khi lao nhanh trên mặt nước, Trần Khánh Giang ở phía sau có phần không theo kịp, phải bảo Lương Cừ chờ hắn.

Tuy nhiên, không cần kêu Lương Cừ cũng sẽ dừng lại, bọn họ đến nơi rồi.

“A Thủy…Sức lực của ngươi lớn quá”. Trần Khánh Giang hơi thở hổn hển:

“Đến nơi rồi sao?”

“Đúng vậy, chính là chỗ này, thuỷ vực này đặc biệt nhiều cá”

“Để ta thả lưới thử xem”

“Từ từ đã, để ta rải chút đồ xuống đã”

Lương Cừ ra dáng móc một hộp nhỏ ra, từ giữa hộp đào ra một miếng bùn được nén chặt, ném vào trong nước.

“Đây là gì vậy?”

“Đây là mồi ta hỏi xin sư phụ, có lực hấp dẫn rất lớn đối với bầy cá”

“Còn có thứ tốt như vậy sao?”

Chỉ là bùn vàng bình thường mà thôi, Lương Cừ vì giảm bớt khả năng bị bại lộ nên mới lấy ra để che giấu tai mắt người khác, cũng là để ra tín hiệu cho hai thú có thời gian xua đuổi bầy cá.

Quăng “mồi” xuống, Lương Cừ lập tức thông qua kết nối tinh thần kêu gọi hai thú dưới mặt nước, đẩy bầy cá tới đây.

Chờ thêm khoảng chừng 15 phút, Lương Cừ để Trần Khánh Giang quăng lưới.

Trần Khánh Giang quăng lưới đánh cá ra, vừa ném một cái, lưới đánh cá đã hoàn mỹ mở rộng trên mặt nước.

….

“Ha ha ha, nhiều cá quá, thật quá nhiều cá!”

Trần Khánh Giang tốn sức kéo lưới đánh cá lên, bên trong có chừng 20 con cá lớn, tính ra cũng phải khoảng 40 văn.

Vào mùa đông mà đánh được cả một lưới thế này!

Lương Cừ tính toán trong lòng một phen, nhanh hơn so với một mình Nheo Béo đi bắt.

Chỉ 15 phút đã bắt được 20 con cá lớn, nếu là một mình A Béo thì phải 7-8 lần mới bắt xong được, phải mất một canh giờ.

“A Thủy, nhanh lên, mồi kia của ngươi ném thêm đi”

“Được”

Một phần rồi lại một phần bùn vàng được ném xuống, một lưới rồi lại một lưới đầy cá lớn được kéo lên.

Trần Khánh Giang mừng không khép được miệng, mệt đến mức mồ hôi đầy đầu cũng không nỡ dừng lại nghỉ một lúc.

Đây đâu phải là đánh cá, rõ ràng là đánh bạc, bạc trắng xoá!

“Trần thúc, được rồi đấy”

“Không được đâu, còn nhiều cá như vậy mà”. Trần Khánh Giang tuy đã mệt đến mức tay đau chân mỏi nhưng vẫn muốn đánh cá tiếp.

“Chúng ta không đem theo giỏ đựng cá, gian ngăn cũng nhét đầy cả rồi, không bỏ thêm được nữa đâu.”

“Đầy rồi sao?”

Trần Khánh Giang sửng sốt, mới 3-4 canh giờ mà đã nhét đầy hai con thuyền rồi?

Hắn hồi thần, lúng túng nói:

“Cá nhiều như vậy, cũng phải 5-600 văn nhỉ”

“Ta mới vừa xem, có hai con cá hồi nhỏ, đại khái cũng phải tầm đấy, Trần thúc lau mồ hôi đi, cẩn thận cảm lạnh”. Lương Cừ ném một chiếc khăn vải sang:

“Ngày mai đến cũng vậy cả, mồi còn rất nhiều, không đủ lại làm tiếp, chúng ta về trước đã”

5-600 văn, chia đều thì mỗi người cũng gần 300 văn, một tháng là 7 lượng bạc.

Mấu chốt nhất chính là, Lương Cừ sau này còn có thêm nhiều thời gian để làm những việc khác, chuyện bắt cá kiếm tiền này không còn cần phải ngụy trang chèo thuyền ra khơi nữa.

Về sau nếu có cơ hội có thể lôi kéo càng nhiều người hơn, tạo thành một ‘đội thuyền’, thu nhập có thể tăng lên gấp bội, chỉ là việc chọn người phải cẩn thận một chút.

Lương Cừ nghĩ tới bữa cơm ngày hôm qua, không khỏi cảm khái trong lòng.

Bất tri bất giác, hắn đã thoát ly khỏi tầng lớp lao động, trở thành tầng lớp dựa vào lợi tức mà kiếm lời, mỗi ngày cũng không cần phải làm gì mà vẫn có tiền, nguồn thu nhập ổn định, rất nhiều người làm kinh doanh buôn bán cũng không bằng hắn.

Ở nhà to, nuôi tỳ nữ, quả thật không còn là giấc mơ nữa, hắn sắp đạt được rồi.

Trần Khánh Giang nhìn khoang thuyền, trong mắt tràn ngập sự tiếc hận.

Hắn sống 30 năm trên đời, chưa bao giờ bắt cá một cách thống khoái như vậy, cá tựa như phát điên mà chủ động chui vào trong lưới, cứ thế này vài lần nữa khéo phải vá lại lưới mất.

Hai con thuyền có mái che lần lượt cập bến.

Mới vừa buộc dây thừng xong, Lương Cừ đã nghe thấy có người ở trên bến thuyền gọi hắn.

“A Thủy, ngươi cuối cùng quay lại rồi, mau về xem xem, có người đang ở trước cửa nhà ngươi kiếm chuyện đấy!”

Bạn đang đọc [Dịch] Thành Thần Bắt Đầu Từ Thủy Hầu Tử của Giáp Xác Nghĩ

Thông Tin Chương Truyện

  • Đăng bởi

    TruyenYY Pro

  • Phiên bản

    dịch

  • Thời gian

    10mth ago

  • Lượt đọc

    81

  • Đọc chương VIP load siêu nhanh trên ứng dụng dành riêng cho iOS và Android. Nhấn vào link sau để tải ngay nhé!