Chương 110: [Dịch] Thành Thần Bắt Đầu Từ Thủy Hầu Tử

Lương A Thủy có tình có nghĩa (2)

Phiên bản dịch 4323 chữ

Tiết Đinh Nghĩa đang quỳ trên mặt đất vui mừng, dập đầu xuống đất:

“Lương ca đại nhân đại lượng, tha cho mạng chó của ta, đa tạ Lương ca! Đa tạ Lương ca!”

Lương Cừ trợn trắng mắt, xoay người rời đi.

“Từ từ đã!”

Tiết Thành Toàn tiến lên một bước ngăn Lương Cừ lại, khiến cho Tiết Đinh Nghĩa kinh hãi đến mức tròng mắt cũng muốn rớt ra ngoài.

Đờ mờ, ta còn là con trai của người không đấy, người ta cũng tha thứ cho ta rồi, người thật sự muốn bức ta đến chết sao?

Nhưng không ngờ mọi việc lại không giống như trong tưởng tượng của Tiết Đinh Nghĩa, chỉ thấy Tiết Thành Toàn chắp tay:

“Lương công tử đại nhân đại lượng, ta lại không thể không biết xấu hổ, nghịch tử làm ra hành vi táng tận lương tâm như vậy, là do ta quản giáo không nghiêm, ta thật sự rất hổ thẹn.

Ta thấy Lương công tử sống trong gian phòng đơn sơ nhưng chí hướng lại cao thượng, nhưng nếu trong nhà sạch sẽ, gọn gàng ngăn nắp hơn chút thì chung quy vẫn sẽ thoải mái hơn, chi bằng để ta giúp Lương công tử sữa chữa lại phòng ốc được không?”

Tiết Thành Toàn vốn là muốn bồi thường tiền, còn để cho gã sai vặt mang theo trăm lượng bạc trắng, nhưng sau khi nhìn thấy căn nhà, hắn liền thay đổi ý định.

Bồi thường 100 lượng bạc trắng, sau khi tiêu hết cũng sẽ quên sạch.

Nhưng nếu dùng số tiền đó để sửa chữa phòng ốc, ngày sau Lương Cừ ở đó, tất sẽ thường xuyên nhớ tới hắn.

Lương Cừ sau khi nghe xong cũng rất động lòng.

Căn nhà mà hắn đang ở quả thật không thoải mái, trên mặt đất đều là bùn vàng, mỗi khi trời mưa trên chân toàn là bùn, hơn nữa còn bị gió lùa.

Nhưng nếu như sửa chữa, ít cũng phải mất vài tháng nhỉ?

Suy nghĩ một lúc, Lương Cừ vẫn cự tuyệt, so với lợi ích mà hắn có thể nhận được thì thật sự là không tiện chút nào, dù sao hắn về nhà cũng chỉ ngủ trên giường mà thôi, nếu như thật muốn ngủ ngon một chút, có thể tới Võ quán ở.

Tiết Thành Toàn vô cùng thất vọng, ngay khi hắn đang định không được cái tốt nhất thì đành lấy thứ tốt nhì, lấy ra 100 lượng bạc trắng.

Lại nghe thấy Lương Cừ nói:

“Nếu như ngươi nhất quyết phải làm gì đó cho ta, vậy thì trong hai ngày nữa, thôn chúng ta sẽ làm lễ hiến tế Hà Thần, ngoại trừ phần định mức của nhà giàu ra thì mỗi thanh niên đều phải nộp100 văn.

Tiết lão gia nếu có lòng thì hỗ trợ phần này đi, để hương dân tiết kiệm chút tiền ăn tết cho ngon, nhân tiện làm thêm mấy lều phát cháo trong vài ngày, hai ngày qua ăn xin ở đây càng ngày càng nhiều.”

Gần đây, Lương Cứ mới ý thức được thế giới này vậy mà cũng có lịch âm và lịch dương, sản xuất nông nghiệp thì theo lịch âm, còn lễ tết thì theo lịch dương.

Nghe nói là do Khâm Thiên Giám làm ra vì một mục đích đặc thù nào đó, cho nên năm nay vẫn chưa đến Tết.

Đúng lúc Tiết Thành Toàn tự mình dâng tới cửa, Lương Cừ không ngại của người phúc ta, ngày sau nói không chừng thật sự có thể trở thành hiền nhân.

Đương nhiên, nếu Lương Cừ biết Tiết Thành Toàn còn chuẩn bị cả trăm lượng bạc, có khả năng sẽ có suy nghĩ khác.

Tiết Thành Toàn nghe xong liền vui mừng, chỉ cần có thể để lại ấn tượng cho Lương Cừ, vậy làm gì cũng đáng giá!

Hơn nữa, một nam đinh 100 văn, tính toàn bộ ra cũng chỉ mấy chục lượng, tính luôn cả chỗ cháo thì cũng không đến 80 lượng, còn rẻ hơn số tiền hắn mang tới.

Quần chúng ăn dưa nghe thấy vậy cũng vui sướng, bọn họ chỉ là tới đây ăn dưa xem náo nhiệt, nào ngờ còn được hưởng lợi.

100 văn đấy, với số tiền đó, ăn tết cũng được thêm vài món rau thịt, còn được thêm một bình rượu nhỏ nữa!

Trong đám người có mấy đứa nhỏ lanh lợi chui ra khỏi đám người, nhìn về phía Tiết Thành Toàn:

“Lão gia, lão gia, để bọn ta đi thông báo cho mọi người nhé”

Tiết Thành Toàn cười to, lấy vài văn từ trong lòng ra phân phát cho từng đứa một:

“Làm phiền các ngươi đi thông báo cho mọi người một tiếng, lễ hiến tế Hà Thần lần này, ngoại trừ những nhà giàu có ra, còn lại mọi người đều không cần bỏ tiền, để Tiết mỗ ta lo hết, à, không đúng, là Lương công tử lo hết!”

Nhận được tiền thưởng, đám trẻ nhỏ vui vẻ ra mặt, chạy về phía đường phố thông báo.

“Lương công tử trở thành đệ tử của lão gia Võ quán rồi!”

“Lương công tử muốn nộp tiền hiến tế Hà Thần giúp mọi người!”

“Lương công tử lập lều phát cháo để cho mọi người không cần đói bụng nữa!”

Người đi ngang qua không hiểu chuyện gì liền ngăn một đứa nhỏ lại hỏi:

“Lương công tử, là Lương công tử nào vậy?”

“Chính là Lương công tử Lương Cừ, Lương A Thủy!”

Bạn đang đọc [Dịch] Thành Thần Bắt Đầu Từ Thủy Hầu Tử của Giáp Xác Nghĩ

Thông Tin Chương Truyện

  • Đăng bởi

    TruyenYY Pro

  • Phiên bản

    dịch

  • Thời gian

    10mth ago

  • Lượt đọc

    82

  • Đọc chương VIP load siêu nhanh trên ứng dụng dành riêng cho iOS và Android. Nhấn vào link sau để tải ngay nhé!