Chương 71: [Dịch] Thành Thần Bắt Đầu Từ Thủy Hầu Tử

Mọi người đều có tương lai tươi sáng (1)

Phiên bản dịch 4430 chữ

Cuối tháng 12, thời tiết trở nên rất lạnh.

Trong phòng nhỏ, thùng tắm lớn cao 4 thước rưỡi được đặt sát nhau, ở giữa ngăn cách bởi bình phong, bên ngoài cửa sổ là gió đông lạnh lẽo, bên trong cửa sổ hơi nóng vẫn bốc lên nghi ngút.

Mùi thuốc nồng đậm tràn vào trong mũi, là vị đắng thoang thoảng của hoa thuỵ hương đã tích luỹ nhiều năm nay.

Nước thuốc màu hồng nâu lên xuống quanh thân, mỗi một lỗ chân lông đều thả lỏng mà mở rộng ra…Hai tay Lương Cừ đặt ở thành thùng, cơ bắp căng chặt nhanh chóng được thả lỏng.

Đây là thùng gỗ chuyên dùng để tắm rửa, cao cấp hơn nhiều so với lu gạo hắn dùng ở nhà, ở giữa còn có một khối ván gồ lên có thể ngồi xuống, xung quanh mép thùng thậm chí còn làm đường viền răng cưa để chống trơn trượt.

Nước nóng nhanh chóng xua tan toàn bộ rét lạnh trong phòng, trong phút chốc, căn phòng trở nên ấm áp tựa mùa xuân.

Những vết sưng to, bầm tím thậm chí là vết máu bầm ở miệng vết thương lưu lại do chiến đấu trước đó, lúc mới đầu tiếp xúc với nước nóng có cảm giác đau đớn do bị kích thích, nhưng sau khi nước thuốc dần ngấm vào, màu sắc nhanh chóng nhạt đi, nóng lên, giảm đau rõ rệt, tác dụng hiện rõ, ngay cả miệng vết thương ở trên đầu cũng không còn đau như trước nữa.

Y học và Võ học không phân chia ranh giới, dược chữa thương của Võ quán quả thật tinh diệu, tuy không có hiệu quả tốt như củ sen của hắn nhưng bản thân chúng nó cũng chỉ là vài loại dược liệu bình thường, vậy mà khi kết hợp với nhau lại có hiệu quả trị liệu như vậy.

Lương Cừ ngửa cổ dựa vào cạnh thùng gỗ, thoải mái đến mức muốn ngủ luôn một giấc, căn bản không muốn đứng dậy.

“A Thủy, sao ngươi có thể làm được như vậy?”

Giọng nói của Trần Kiệt Xương truyền đến từ sau lớp bình phong, ngâm nước nóng một hồi, hắn mới trở nên bình tĩnh lại, lúc này mới nghĩ tới vấn đề như muốn đòi mạng của Lương Cừ này.

Được Trần Kiệt Xương nhắc nhở, Lý Lập Ba cũng phản ứng lại:

“Đúng vậy, đúng vậy, một mình ngươi vậy mà có thể đánh lại bảy người bọn chúng, quá trâu bò rồi, sao ngươi có thể làm được?”

“Ta có thiên phú dị bẩm, dù đao có giơ trước mắt cũng sẽ không hoảng, chỉ cần căn chuẩn thời cơ xông lên đánh là được”

Ra vẻ sướng nhất thời, xong việc trả giá đắt.

Lương Cừ nói mà mặt không đỏ, tim không đập nhanh.

Phía sau lớp bình phong, Trần Kiệt Xương tựa như bừng tỉnh đại ngộ:

“Hóa ra là như vậy”

Lý Lập Ba thở dài một tiếng:

“Hồ sư huynh chỉ nói ngươi có căn cốt tốt, huynh ấy nhất định cũng không đoán được ngươi cũng có thiên phú tốt như vậy, A Thủy, không, Thủy ca, không cầu ngươi phải dẫn theo huynh đệ, chỉ cầu ngươi ngày sau nếu có phát đạt, có thể để ta làm người gác cửa cho Lương phủ, ngày cho ta ba bữa cơm là được rồi”

!!!

Không phải chứ, nói vậy mà các ngươi cũng tin được sao?

Trong đầu đang điên cuồng sắp xếp từ ngữ, vừa chuẩn bị biên ra một cái cớ thật hoàn hảo thì Lương Cừ đã ngây ngẩn cả người.

Tựa như hắn đang muốn đánh ra một quyền thật mạnh, kết quả địch nhân lại tránh được rồi đập một búa vào sau gáy hắn, khiến cho đầu óc hắn trong phút chốc bỗng trở nên trống rỗng.

Hai người Lý Lập Ba và Trần Kiệt Xương hình như đều thật sự cảm thấy là như vậy.

Nếu không phải do thiên phú dị bẩm thì còn có thể là gì nữa?

Căn cốt của Lương Cừ quả thật tuyệt hảo, mọi người đều tận mắt chứng kiến, Hồ Kỳ cũng từng nói bản thân hắn nhiều năm sờ cốt như vậy nhưng chưa hề sờ được người có có tiêu chuẩn tay vượn, eo ong, chân bọ ngựa giống như Lương Cừ, vậy nhất định chính là như vậy rồi.

Không có tiểu thuyết mạng như kiếp trước, cũng không phải là thời đại tin tức bùng nổ, trong đầu hai người nào có nhiều khái nhiệm như ‘lão gia gia’, ‘hệ thống’ hay ‘bàn tay vàng’ chứ.

Quả nhiên, vẫn là đồng hương chất phác, chất phác tốt mà.

Trong lòng Lương Cừ thả lỏng, lại thả người chìm vào trong thùng.

Nửa canh giờ sau.

Nước thuốc màu hồng nâu trở nên loãng hơn, biến thành màu hồng nhạt, theo như lời Hồ Kỳ nói, giai đoạn này dược hiệu đã được hấp thụ hoàn toàn.

Nhưng ba người hoàn toàn không có ý định đứng dậy, thông thường ở nhà căn bản sẽ không chuẩn bị thau tắm chuyên dùng để ngâm tắm như vậy, đều là dùng một chiếc lu lớn, vừa rẻ lại vừa tiện, nào có được thoải mái như bây giờ, đặc biệt là bên ngoài trời lạnh, bọn họ càng không muốn đi ra.

Lại bảo người thêm hai lần nước nóng nữa, tổng cộng ngâm mình một canh giờ xong ba người mới đứng dậy, lúc này làn da đã nhăn hết cả lại, sau khi bước ra chẳng thấy lạnh tí nào, lau khô người xong nằm lên giường, tư vị kia thật là….

Bạn đang đọc [Dịch] Thành Thần Bắt Đầu Từ Thủy Hầu Tử của Giáp Xác Nghĩ

Thông Tin Chương Truyện

  • Đăng bởi

    TruyenYY Pro

  • Phiên bản

    dịch

  • Thời gian

    10mth ago

  • Lượt đọc

    33

  • Đọc chương VIP load siêu nhanh trên ứng dụng dành riêng cho iOS và Android. Nhấn vào link sau để tải ngay nhé!