Chương 80: [Dịch] Thành Thần Bắt Đầu Từ Thủy Hầu Tử

Số 1 thị trấn Nghĩa Hưng (2)

Phiên bản dịch 5334 chữ

Gió đông thổi rụng lá, cuốn chúng bay trên lớp đất vàng.

Lương Cừ đang quan sát mọi người, mọi người cũng đang quan sát hắn.

Trên người mặc chiếc áo khoác da thú màu đen, bên trong mặc một bộ quần áo ngắn tay bó eo có viền vàng, trên eo đeo một chiếc đai lưng bằng da, hai bên treo ngọc bội và lệnh bài, chỗ cổ tay áo đang đung đưa mơ hồ lộ ra bảo vệ tay bằng kim loại.

Vì vấn đề tuổi tác cho nên hắn cũng không tính là quá cao, làn da hơi ngăm đen một chút, nhưng thắng ở chỗ tư thái đĩnh đạc, khí chất phong độ, oai hùng.

Đây là thiếu niên tối hôm qua được ăn may kia sao?!

Trong đầu mọi người đều không kìm được mà hiện ra hình ảnh Lương Cừ tối qua mặc một chiếc áo bằng vải lanh màu vàng nâu, quần áo không vừa người, từ trên xuống dưới đều viết kín hai chữ nghèo khó.

Như một người khác vậy!

Bọn họ khó mà tin nổi, nhưng thấy Hướng Trường Tùng và Hồ Kỳ đang trò chuyện vui vẻ bên cạnh Lương Cừ lại không thể không tin.

Từ trước đến nay, Hướng Trường Tùng luôn đối xử với mọi người hoà nhã, là người có lòng kiên nhẫn nhất, giữa Học Đồ nếu nảy sinh mâu thuẫn, thông thường đều tới tìm hắn để chủ trì công đạo.

Còn Hồ Kỳ Võ Sư dù không nói nhiều nhưng luôn đối xử bình đẳng với tất cả mọi người, làm việc hết chức trách, sẽ không vì ngươi có bối cảnh bất đồng mà thiên vị, cảnh giới của hắn cũng vô cùng cao thâm

Nhưng hai người bọn hắn lại chưa từng có lúc nào giống như bây giờ, giao lưu với Học Đồ lại để lộ ra bầu không thí thân thiết hòa hợp đến thế.

Dường như luôn có một rào cản dày đặc đáng buồn giữa bọn họ và những đệ tử thân truyền của Dương Sư.

Có người hoà nhã, lịch sự với ngươi cũng không phải bởi hắn thích ngươi, chỉ là vì hắn được giáo dục tốt mà thôi

Trong đám người, Triệu Học Nguyên di chuyển trước, hắn tiến lên hành lễ chào hỏi:

“Xin chào Hồ sư huynh, xin chào Hướng sư huynh, xin chào Lương sư huynh”

Đệ tử thân truyền có thân phận cao hơn Học Đồ, dù Học Đồ gia nhập Võ quán sớm hơn vẫn phải phải gọi Lương Cừ một tiếng sư huynh.

Thấy Học Đồ có gia cảnh tốt nhất mà còn phải như vậy, những người còn lại chỉ có thể lục tục tiến lên chào hỏi.

Tối hôm qua, đám người này không có ai là ngoại lệ, đều lộ ra ánh mắt bỡn cợt đứng một bên xem kịch vui, giờ lại sôi nổi cúi người hành lễ với hắn.

Khoảnh khắc Lương Cừ hơi gật đầu, hắn đột nhiên hiểu ra.

Hóa ra, ba mươi năm Hà Đông ba mươi năm Hà Tây chính là loại cảm giác này sao?

“A Thủy uy phong quá!”

“Đại trượng phu là phải như thế!”

Ở trong góc chỗ bồn hoa, Lý Lập Ba và Trần Kiệt Xương thấy dáng vẻ uy phong của Lương Cừ, kích động đến mức không kiềm chế được.

Hai người cố kìm nén niềm vui sướng, chờ đến khi mọi người đều hành lễ xong mới tiến lên chào hỏi.

Nhưng chào hỏi xong, thấy một thân hoa phục và lệnh bài của Lương Cừ, hai người vốn có một bụng lời muốn nói đột nhiên nghẹn lại, cổ họng tựa như bị vật gì đó chặn mất.

Đôi mắt Hướng Trường Tùng khẽ đảo trái phải, lên tiếng nói:

“Các ngươi trò chuyện trước đi, ta và Hồ sư huynh đi xem tình hình những Học Đồ khác, chút nữa ngươi qua đó, Hồ sư huynh sẽ dạy ngươi làm thế nào để đột phá cửa ải Da”

Sau khi hai người rời đi, Lương Cừ lấy ra một cái hộp gỗ quơ quơ trước mặt:

“Ăn không?”

Lý Lập Ba nhìn thấy chữ ở trên túi, tuy hắn không biết chữ, nhưng lại nhận ra ba chữ Ngũ Phương Trai.

Là cửa hàng điểm tâm tốt nhất ở trấn Bình Dương, lần nào đi ngang qua cũng nghe thấy có người ở gần đó bàn luận, dần dà, Lý Lập Ba liền biết ba chữ này.

Nhưng hắn chưa từng đến đó mua đồ, ngưỡng cửa cao cao ở đó, rõ ràng đến cả một lão thái thái ăn mặc hoa lệ cũng có thể bước qua, nhưng đối với hắn mà nói, lại tựa như một bức tường cao khó mà vượt qua được, hắn chần chờ:

“Của Ngũ Phương Trai sao?”

“Ừ, đặc biệt mua cho các ngươi đấy, coi như để chúc mừng ta trở thành đệ tử của Dương Sư”

“Không rẻ đâu đúng không?”. Trần Kiệt Xương hiển nhiên cũng biết giá thành của chiếc hộp này, ngượng ngùng duỗi tay ra.

“Cầm đi”

“Cái này…”

“Cầm lấy!”

Cuộc hội thoại giống như đúc tối hôm qua một lần nữa tái hiện, cảm giác hoảng hốt lại dâng lên trong lòng hai người, tựa như lại nhìn thấy thân ảnh cả người đầy máu, đứng sừng sững bất động dưới ánh trăng kia.

Thân ảnh kia nghiến răng nghiến lợi, khuôn mặt dữ tợn, lần lượt đánh ngã từng người có ý đồ bò dậy!

Sau khi lấy lại tinh thần, tay bọn họ đã vô thức mở ra túi đóng gói.

Lương Cừ cười nói:

“Ha ha, có gì mà phải xấu hổ, nhìn dáng vẻ các ngươi mà xem, Lý Lập Ba, lần trước ngươi ăn thịt của ta sao không thấy ngươi xấu hổ”

Tầng ngăn cách mơ hồ tựa như băng tuyết tan chảy trong tiếng cười của hắn, Lý Lập Ba và Trần Kiệt Xương cũng cười rộ lên.

Hốc mắt Lý Lập Ba đỏ bừng, hắn nhét nguyên một miếng bánh ngọt vào mồm:

“Aaa, thơm thật, trước kia ta cũng muốn nếm thử xem điểm tâm của Ngũ Phương Trai có hương vị như thế nào, nhưng vẫn không có cơ hội, a, thơm quá đi”

Trần Kiệt Xương lấy ra một miếng nhỏ nhấm nháp, chậm rãi nói:

“Từ nay về sau ở thị trấn Nghĩa Hưng chúng ta, Lương Cừ ngươi sẽ là người số một, là đại nhân vật lừng lẫy nổi danh khắp trấn rồi”

“Về sau A Thủy chính là Thủy ca, Lương gia, nói không chừng sau này còn có thể mua một toà nhà lớn, nuôi tỳ nữ ấy nhỉ?”

“Nhìn ngươi xem, chẳng có tiền đồ gì cả, hắn khẳng định sẽ đi làm quan, đi thi Võ!”

“Ngươi là cố ý muốn đối đầu với ta đúng không hả?”

“Đây đều là A Thủy dựa vào bản lĩnh của mình mà đường đường chính chính giành được, xứng đáng!”

Bạn đang đọc [Dịch] Thành Thần Bắt Đầu Từ Thủy Hầu Tử của Giáp Xác Nghĩ

Thông Tin Chương Truyện

  • Đăng bởi

    TruyenYY Pro

  • Phiên bản

    dịch

  • Thời gian

    10mth ago

  • Lượt đọc

    52

  • Đọc chương VIP load siêu nhanh trên ứng dụng dành riêng cho iOS và Android. Nhấn vào link sau để tải ngay nhé!